Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 397: Người si nói mộng (2)

Chương 397: Người si nói mộng (2)


"Loan Thánh, đây là phiếu nợ lệnh lang đích thân viết xuống, mời ngài nhìn xem." Hạng Phong bay đến trước mặt Loan Thánh, lấy ra phiếu nợ, cười khà khà nói.
Sắc mặt Loan Kinh Hồng trở nên khó chịu hẳn, sắc mặt của Loan Hoài ngồi cạnh hắn còn nóng hơn.
Nộ khí tràn ngập trong hư không, đây là thánh nộ, biểu thị cho việc Loan Kinh Hồng đang tức giận, hắn dùng giọng điệu lạnh như băng nói: "Mấy vị Nhân Hoàng áp bức nhi tử của ta, đòi ăn lớn, đoạt bộ đồ Minh Nguyệt, ta còn chưa tìm các ngươi tính sổ, các ngươi lại chủ động tìm tới cửa."
Hạng Phong không mặn không nhạt nói: "Loan Thánh đầu tiên cần làm rõ một vấn đề, không phải bọn ta quấy rầy nhi tử của ngươi, mà là nhi tử của ngươi dẫn dắt mấy Hoàng giả đi vào Cẩm Ninh khách điếm, không nói lời nào đã đánh trọng thương một Vương cảnh của bên ta. Chuyện này khiến cho cả hoàng thành bàn tán xôn xao, vô số người tận mắt chứng kiến, chẳng lẽ Loan Thánh muốn bóp méo sự thật ư."
Dừng một chút, Hạng Phong tiếp tục nói: "Loan Thánh đừng quên, bộ đồ Minh Nguyệt vốn là của Phong lão trong Thánh giáo của ta, về phần hai tỷ linh thạch này, Loan Thánh có thể không trả, có điều về vấn đề luyện khí sau này, hà hà...."
Hạng Phong còn chưa nói hết lời, nhưng mà ai cũng cảm nhận được sự uy hiếp ẩn chứa trong giọng nói.
Trong ánh mắt mọi người hiện lên vẻ khác lạ, tất nhiên đều biết uy hiếp của Hạng Phong là cái gì.
Đầu tiên, đại sư luyện khí của Hoang vực cũng không nhiều, đều là loại cực kỳ bình thường, mà Thánh giáo Luyện Cổ của Thanh vực là môn phái luyện khí có tiếng tăm lừng lẫy, có hai luyện khí sư cấp Thánh trấn giữ, muốn luyện chế Hoàng khí cần phải đi đến Thanh vực một chuyến, cần xin sự giúp đỡ của Thánh giáo Luyện Cổ hoặc là luyện khí sư khác.
Đắc tội một môn phái luyện khí sư là một lựa chọn cực kỳ không sáng suốt.
Nếu như Loan Thánh thật sự không trả hai tỷ linh thạch, về sau khi tập hợp vật liệu luyện khí, muốn luyện chế Hoàng khí, thậm chí là Thánh khí, có lẽ Thánh giáo Luyện Cổ sẽ không luyện chế cho hắn.
Tất nhiên, hắn cũng có thể tìm luyện khí sư khác luyện chế, nhưng chắc chắn không phải ở Thanh vực, bởi vì Thánh giáo Luyện Cổ có địa vị cực kỳ cao trong lĩnh vực luyện khí sư, trừ phi Loan Thánh đi qua vực khác.
Có điều việc này rất phiền phức.
Quả nhiên, sau khi nghe được lời uy hiếp của Hạng Phong, vẻ mặt Loan Kinh Hồng càng thêm khó chịu, dùng âm trầm như nước để hình dung cũng không đủ.
Mặt mày xanh lét, không nói một lời.
Lục Trần nhìn về phía Khúc Dương, cười nhạt nói: "Giết một Nhân Hoàng đại thành, đương nhiên ta sẽ không đích thân động thủ, hơn nữa ta cũng không có khả năng giết chết hắn, nhưng sẽ có người giúp ta động thủ giết hắn."
"Có bọn ta ở đây, ngươi cho rằng chỉ dựa vào Hoàng giả của Thánh giáo Luyện Cổ là có thể thực hiện được sao?" Khúc Dương nhìn qua đám người Hạng Phong, hừ lạnh nói.
Bọn họ là đại năng Thánh cảnh, lĩnh ngộ lực lượng quy tắc một cách trọn vẹn, mạnh hơn nhiều so với Nhân Hoàng đại thành loại người chỉ có thể lĩnh ngộ từng dòng từng dòng quy tắc, có bọn họ ở đây, một nhóm Hoàng giả không cách nào có thể chém giết Tần Quảng Nguyên.
"Đương nhiên không phải." Lục Trần lắc đầu, mỉm cười nói: "Giết người của Đan Hoàng điện thì chắc chắn phải là tự Đan Hoàng điện xuất thủ rồi, ta tin chắc rằng Trường Đông đan thánh sẽ nguyện ý đích thân xử lý môn đồ này."
Lời nói của Lục Trần khiến cho mọi người xung quanh đều không hiểu ra sao, chỉ sợ là thanh niên này đã người si nói mộng rồi đi. Sao Trường Đông đan thánh có thể đích thân giết chết Nhân Hoàng đại thành dưới trướng của mình được, loại chuyện này hoàn toàn không có khả năng xảy ra, trừ phi mặt trời mọc ở hướng tây.
Chu Tuấn, Chân Nhu, Tần Quảng Nguyên đều nhìn Lục Trần bằng ánh mắt nhìn một tên ngu xuẩn, giống như một tên ngốc vậy.
Đừng nói người ngoài, cho dù là trong hai mắt của Chân Trường Đông cũng lộ ra vẻ khác lạ, hắn không rõ vì sao thanh niên này lại chắc chắn cảm thấy hắn sẽ giết Tần Quảng Nguyên.
Tần Quảng Nguyên thân là trưởng lão của Đan Hoàng điện, có tiềm cất để thành Thánh, cũng có tiềm chất thành Đan Thánh, chính mình làm sao có khả năng giết chết hắn.
Cho dù có đắc tội thánh địa Dao Trì, chính mình sẽ không giết chết Tần Quảng Nguyên.
Thế là, hắn mở miệng nói: "Người trẻ tuổi, tuy ngươi rất xuất sắc, nhưng mà muốn giết người của Đan Hoàng điện thì điều đó là không thể nào, muốn cho ta tự mình động thủ, điều này càng không thể."
Lời nói của Chân Trường Đông mang theo bình tĩnh và tự tin, hắn không chỉ là một Đan Thánh, hơn nữa còn là võ giả cấp độ Thánh Quân, cho dù thanh niên này là nhi tử ruột của chưởng giáo Thánh giáo Luyện Cổ, cũng không thể ép buộc hắn làm những chuyện trái với ý muốn.
Mọi người khẽ gật đầu, Trường Đông thánh quân đứng trên đỉnh Hoang vực, không phải một tiểu bối có thể uy hiếp được.
Nhưng thanh niên này có tự tin gì, nói Trường Đông thánh quân sẽ tự tay giết chết Tần Quảng Nguyên, đầu không bị cửa kẹp vào đấy chứ.
Lục Trần lười biếng nói: “Đừng nói nhiều quá, ta nói ngươi sẽ tự mình ra tay, thì ngươi sẽ tự mình ra tay.”
“Vậy sao?” Chân Trường Đông nhìn Lục Trần, mang theo ý lạnh.
“Đương nhiên…” Lục Trần gật đầu, đúng lúc hắn muốn lấy ra thứ có sức uy hiếp chí mạng đối với Trường Đông thánh quân, một giọng nói đột ngột vang lên: “Xảy ra chuyện gì vậy, náo nhiệt quá.”
Lời vừa dứt, một lão giả tóc bạc phơ xuất hiện.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất