Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 424: Thần Hoàng đế pháp

Chương 424: Thần Hoàng đế pháp


“Uy thế thật mạnh!”
Ánh mắt của người xem xung quanh thấy cảnh này đều nghiêm lại.
Sức công kích Hạ Xuân Thu phát ra quả thực quá mạnh, khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở.
“Đi…”
Hạ Xuân Thu duỗi ngón tay ra chỉ vào Liễu Khuynh Thành, khẽ quát một tiếng.
Kiếm khí ngập trời do trường kiếm mang rơi xuống giống như mưa kiếm, vợt tới phía Liễu Khuynh Thành.
Trong chốc lát, Liễu Khuynh Thành đã bị kiếm khí đầy trời bao phủ, vô cùng nguy hiểm.
Mọi người thấy cảnh này, trong lòng run rẩy, tiểu cô nương này có thể ngăn cản công kích của Hạ Xuân Thu sao.
Đột nhiên, trên người Liễu Khuynh Thành toát ra ánh sáng thánh khiết, ngưng tụ một con Phượng Hoàng sinh động như thật, tỏa ra hào quang loá mắt cực nóng, cánh chim vung lên, chảy xuôi thần quang màu vàng, đôi cánh của Phượng Hoàng kia to lớn vô cùng lại xinh đẹp khép vào giữa, bao phủ trường kiếm của Hạ Xuân Thu ở bên trong.
Đồng thời bạo phát ánh sáng hình thành một màn sáng, ngăn cản mưa kiếm đầy trời.
“Chặn lại!”
Người xung quanh thấy cảnh này, hết sức giật mình.
Lục Trần cười, lẩm bẩm: “Nhị sư phụ đã truyền Thần Hoàng đế pháp cho Khuynh Thành, xem ra ta lo lắng quá rồi.”
Lục Trần đã từng thấy sư muội chiến đấu, trận chiến với Khương Thải Nghiên rất đặc sắc, có điều trận chiến kia là dùng Di Thần kiếm khúc hóa giải, nhưng vừa nãy Hạ Xuân Thu ra tay quá nhanh, căn bản không có thời gian thi triển Di Thần kiếm khúc, chỉ là sư muội đạt được Thần Hoàng đế pháp của Nhị sư phụ, Lục Trần cực kỳ yên tâm.
Thần Hoàng đế pháp chính là tuyệt học Nhị sư phụ tu hành, là một môn tâm pháp cực kỳ lớn mạnh, chính là căn bản của tu hành, giống như Cửu Tuyệt Thiên Công của hắn.
Giữa sân, con Phượng Hoàng vô cùng to lớn kia, sức mạnh của hai cánh bùng lên khống chế trường kiếm của Hạ Xuân Thu, đồng thời hình thành một màn sáng ngăn cản ngàn vạn mưa kiếm, khiến sắc mặt của Hạ Xuân Thu lập tức thay đổi.
Hắn khinh thường Liễu Khuynh Thành.
“Trở về!”
Hạ Xuân Thu đột nhiên hét lớn, lấy tinh thần dẫn dắt pháp bảo của mình bay về.
Pháp bảo bản mệnh của hắn bị giam cầm, bộc phát tia sáng chói mắt, phát ra kiếm ngâm, muốn thoát khỏi sức mạnh trói buộc của hư ảnh Phượng Hoàng, cuối cùng bộc phát kiếm khí Vô Lượng, xuyên qua đôi cánh lông vũ của Phượng Hoàng, trở về bên người Hạ Xuân Thu.
Cùng lúc đó, Phượng Hoàng khổng lồ Liễu Khuynh Thành ngưng tụ biến mất trong không khí.
Pháp bảo trường kiếm của Hạ Xuân Thu bay trở về, hóa thành một vệt sáng bay xung quanh hắn.
Hạ Xuân Thu nhìn chằm chằm Liễu Khuynh Thành, trong ánh mắt mang theo một chút nghiêm túc, kiếm thế bay lên quanh người hắn, hình thành bão táp to lớn vô cùng kinh khủng, trên bầu trời, một thanh thần kiếm to lớn dài đến mười trượng xuất hiện, phát ra kiếm khí tuyệt thế, một dao động uy năng vô cùng hùng hậu bạo phát, khuếch tán ra bốn phía, hình thành cuồng phong tàn sát bừa bãi.
Liễu Khuynh Thành ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy ra một chiếc đàn đặt ở giữa hai chân, bắt đầu đánh đàn.
Khi ngón tay gảy dây đàn thứ nhất, bầu không khí lập tức thay đổi, một khí tức túc sát bộc phát, tiếp đó, gảy dây đàn thứ hai, âm thanh trống trận hùng hậu truyền ra, khuấy động lòng người.
Hai tay Liễu Khuynh Thành vuốt dây đàn, tăng nhanh tiết tấu, âm thanh tiếng trống trận không dừng, quanh quẩn giữa thiên địa, cho người ta một loại cảm giác như lên chiến trường, nghe được tiếng trống trận vang lên, hình ảnh thiên quân vạn mã chém giết bi tráng.
Tiếng đàn chấn động giữa thiên địa, hóa thành vật thể có hình, từng binh sĩ mặc giáp vị, trong tay cầm trường mâu, đao kiếm xuất hiện, lít nha lít nhít, phủ kín đài chiến đạo.
“Tiểu cô nương này lại am hiểu âm luật!”
“Binh sĩ hợp thành từ từng âm luật và linh lực phát ra khí tức thật là khủng khiếp.”
Đám người vây xem thấy cảnh này, xì xào bàn tán thảo luận.
“Trảm!”
Hạ Xuân Thu khẽ quát, chỉ thấy kiếm thể dài đến mười trượng buông xuống, vạch phá không gian, nhanh chóng tới gần đỉnh đầu của Liễu Khuynh Thành.
Xung quanh Liễu Khuynh Thành tập trung đầy những binh sĩ mặc áo giáp, cầm vũ khí trong tay, tại thời khắc tiếng đàn thay đổi, xông thẳng lên trời, không cần mạng mà va chạm với thân kiếm to lớn, nhưng dưới sự sắc bén của kiếm thể, nó tan thành mây khói.
Có điều Liễu Khuynh Thành vẫn đang đánh đàn, binh sĩ xung quanh xuất hiện liên tục, va chạm qua lại, đồng thời ngăn cản kiếm thể to lớn cũng đang tiêu hao uy năng.
Sắc mặt của Hạ Xuân Thu rất u ám, công kích của hắn bị chặn lại, chậm chạp không rơi xuống nổi.
Ầm!
Cũng không biết qua bao lâu, kiếm thể to lớn vỡ tan thành từng mảnh, cùng lúc đó, thiên quân vạn mã xung quanh hóa thành dòng lũ, hùng hổ lao về phía Hạ Xuân Thu.
Trong mơ hồ lại nghe thấy tiếng trống trận vang dội, âm thanh chém giết rung trời.
đồng tử của Hạ Xuân Thu sắc bén, hắn trông thấy vô số binh sĩ xông đến công kích hắn, dường như đối mặt với thiên quân vạn mã, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dốc hết toàn lực ngăn cản.
Thế nhưng ngưng tụ luồng khí thế thiên quân vạn mã cùng một chỗ, âm thanh như sấm sét, trực tiếp phá phòng ngự của hắn.
Hạ Xuân Thu cũng bị luồng sức mạnh khổng lồ này tấn công, thân thể bị hung hăng đụng phải trên đạo đài.
Phụt!
Hạ Xuân Thu ho ra máu, ngã xuống mặt đất, biểu cảm thoáng có hơi dại ra.
Hắn thế mà đã thất bại.
Theo Hạ Xuân Thu chiến bại, hai tay Liễu Khuynh Thành ngừng đánh đàn, tiếng trống trận, tiếng chém giết vang bên tai đã biến mất, từng binh sĩ do tiếng đàn ngưng tụ cũng đứng lại tại chỗ rồi tản đi như gióđi, tựa như chưa từng xuất hiện.
Bên ngoài sân im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất