Bị Mắng Nghèo Quả Phụ, Ta Dựa Vào Dị Năng Tại Cổ Đại Nghịch Tập

Chương 31: Hâm mộ đố kỵ, chuốc họa vào thân

Chương 31: Hâm mộ đố kỵ, chuốc họa vào thân
"Mắt chó khinh người, coi thường đồ vật của người khác, bây giờ chính mình cũng rơi vào vũng bùn rồi sao? Phì, đúng là báo ứng!"
Nghe được tiếng lòng của người này, Bạch Vân Khê khẽ nhíu mày. Trong trí nhớ của nàng có người này, chính là Tôn thị, vợ của con trai cả nhà nhị thẩm. ả ta vẫn luôn không vừa mắt nàng, hễ gặp mặt là lại buông lời chua chát.
Nguyên chủ cũng là một người có tính tình kiêu ngạo, lại là nương tử của cử nhân độc nhất vô nhị trong thôn, đương nhiên sẽ không để cho ả ta có bộ mặt tốt.
Hiện tại xem ra, Tôn thị đối với nàng, tất cả đều là đố kỵ và hận thù.
Phụ thân của nguyên chủ có năm sáu huynh đệ, nhưng chỉ có phụ thân nàng là tú tài, lại còn làm thầy đồ dạy học. Hai vợ chồng người chỉ sinh được một mình nàng là con gái, điều khiến người ta tức giận nhất chính là, tùy tiện nhặt một người con rể tới cửa cũng là văn khúc tinh hạ phàm, tuổi còn trẻ đã trúng cử nhân.
Nguyên chủ một đường thông thuận, không phải chịu khổ cực, vẫn luôn bị người trong thôn hâm mộ đố kỵ.
Đặc biệt là Tôn thị này, trong sự hâm mộ đố kỵ còn có cả hận thù. Theo nhận thức của ả, những nhà không có anh em trai để lập hộ trên đầu thì hẳn là phải sống những ngày tháng chật vật mới đúng, ai ngờ nàng ta lại sống thoải mái hơn bất cứ ai.
Ngày ngày cái gì cũng không làm, lại còn được cử nhân lão gia sủng ái nuông chiều. Cùng ở một thôn, chỉ có nàng ta là trắng trẻo sạch sẽ, một chút dấu vết phơi nắng phơi gió cũng không có.
Cho nên, Tôn thị mỗi lần nhìn thấy nàng ta, đều đố kỵ muốn chết, nhưng lại không dám đắc tội.
Hôm nay cuối cùng ả ta đã bắt được cơ hội.
"Thế nào, câm rồi à? Chồng thì chết, danh hiệu cử nhân cũng mất, tổ trạch cũng bị các ngươi gán nợ, cả nhà bị đuổi ra tới túp lều tranh. Từ cử nhân nương tử cao cao tại thượng biến thành quả phụ nghèo khổ, ta tưởng ngươi nên không còn mặt mũi nào nhìn ai chứ, ai ngờ ngươi còn có nhã hứng ngồi đây câu cá?"
Tôn thị chống cây cuốc xuống đất, nhìn Bạch Vân Khê, trong ánh mắt mang theo ác ý không hề che giấu.
"Đồ đàn bà không biết xấu hổ, không có đàn ông, lại còn mang cái bộ mặt quyến rũ người khác, sau này không thiếu gì người mắng chửi. Thanh cao tự ngạo thì được gì, chẳng phải bùn đất rơi xuống đũng quần, không phải phân thì cũng là thứ dơ bẩn."
Nghe thấy tiếng lòng của Tôn thị, Bạch Vân Khê lại nhíu mày, nhìn Tôn thị với ánh mắt vẫn ghét bỏ vô cùng.
"Nhị thẩm nuôi ngươi cái đồ vong ơn bội nghĩa thật là bực mình, đến Bạch thị nhất tộc bao nhiêu năm rồi, vẫn cứ chua ngoa như thế. Đồ vong ân phụ nghĩa, nếu ngươi còn chưa già lẩm cẩm thì hãy bẻ ngón tay ra mà tính xem, ruộng đất nhà ngươi trực thuộc vào danh nghĩa nhà ta, đã giúp các ngươi bớt đi bao nhiêu thuế má?"
"Nếu ngươi không biết tính, ta giúp ngươi tính cho. Lát nữa đem thuế nộp đủ lên trên, đừng có chiếm tiện nghi còn khoe mẽ. Nhà ta dù có nghèo túng đến đâu, cũng sẽ không đi đến cửa nhà ngươi xin ăn."
Nàng biết rõ, khi nhà xảy ra chuyện, sẽ có người thừa cơ bỏ đá xuống giếng, chế giễu các nàng.
Nhưng người đầu tiên làm việc này lại là người trong tộc, lại còn là người chịu ân huệ của nhà nàng, thật nực cười.
Bạch Vân Khê vừa nói vừa đưa cần câu cho Nha Nha, rồi đứng dậy phủi phủi những nếp nhăn trên quần áo.
"Đi thôi, chúng ta cùng nhau đi tìm lý chính, tính toán rõ ràng trước mặt mọi người, xem nhà ngươi thiếu bao nhiêu thuế. Theo lệ thu thuế ở đây, một mẫu ruộng cạn thu một thạch, nộp thuế một đấu. Một mẫu ruộng nước thu ba thạch, nộp thuế ba đấu."
"Hình như nhà ngươi có hơn mười mấy mẫu ruộng đất, ta tính cho ngươi xem, cần phải nộp bổ sung bao nhiêu thuế."
Tôn thị nghe Bạch Vân Khê vừa nói vừa bước lên bờ, ngây người ra một lúc, sắc mặt lập tức hoảng loạn.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ruộng đất của Bạch thị nhất tộc đều trực thuộc vào nhà ngươi, đâu phải chỉ có nhà ta, dựa vào cái gì bắt chúng ta nộp bổ sung?"
Nói đi nói lại, xem ra ả ta đã bắt đầu sợ hãi. Nếu để cho người nhà biết chuyện này, nhất định ả sẽ bị một trận đòn nhừ tử.
"Chỉ bằng ta không vừa mắt ngươi, không muốn để cho ngươi chiếm tiện nghi."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất