Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1133: La Nam phát triển con đường nông nghiệp đặc sắc

Mạc Tiểu Bắc cũng được đọc bài viết như hịch gây chiến của Vương Tử Quân với thành phố Tam Hồ vào những ngày trước đó, tuy nàng không quan tâm đến chính trị, thế nhưng dưới bầu không khí hun đúc của Mạc gia, nàng cũng hiểu được khá nhiều.

Lúc này Vương Tử Quân đang ở vào trận chiến với thành phố Tam Hồ, nếu đánh xong trận này thì cũng phải trả giá rất nhiều, Mạc Tiểu Bắc muốn dùng phương pháp của mình để giúp người đàn ông mình yêu.

- Em nên có lòng tin với anh.

Vương Tử Quân nhéo nhéo mũi của Mạc Tiểu Bắc rồi mỉm cười đi ra khỏi nhà.

Khu nhà thị ủy dành riêng cho cán bộ thành phố La Nam, sau khi địa vị của Vương Tử Quân càng thêm vững chắc, càng có nhiều người bắt đầu dựa về phía hắn, tất nhiên số người ngẫu nhiên gặp mặt trên đường ngày càng nhiều.

- Chào bí thư Vương.

- Chào bí thư Vương.

Vương Tử Quân gật đầu nói một câu chúc buổi sáng tốt lành đối với những người chào hỏi mình, sau đó đi đến chiếc xe của mình.

Người đến đón Vương Tử Quân vẫn là Khương Long Cương và Lý Đức Trụ, hai người bọn họ kết hợp với nhau càng lâu dài thì càng thêm ăn ý.

Vương Tử Quân lên xe, Khương Long Cương bắt đầu báo cáo về những gì mà bí thư Vương nhắn nhủ vào ngày hôm qua, đều là những vấn đề trọng điểm:

- Bí thư Vương, sáng hôm nay chủ tịch Lý và chủ tịch Nhan đều gọi điện thoại đến, bọn họ muốn báo cáo công tác với anh.

Khương Long Cương nói đến chủ tịch Lý, chính là vị phó chủ tịch thường vụ Lý Nhị Bình mới được đề bạt, chủ tịch Nhan chính là Nhan Sĩ Tắc.

Vương Tử Quân trầm ngâm một chút rồi lên tiếng với sự kiện hai vị phó chủ tịch muốn báo cáo công tác với mình:

- Sáng nay có việc gì không?

- Trước mười giờ sáng không có sắp xếp gì cả.

Khương Long Cương nhìn đồng hồ rồi trầm giọng nói với Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân khẽ gật đầu nói:

- Cho chủ tịch Lý đến vào lúc mười giờ.

- Còn chủ tịch Nhan?

Khương Long Cương biết rõ Nhan Sĩ Tắc là người được Vương Tử Quân đề bạt, bây giờ nghe thấy Vương Tử Quân không nhắc đến Nhan Sĩ Tắc, thế là cho rằng bí thư Vương đã quên, không khỏi lên tiếng nhắc nhở.

- Nói anh ấy có chuyện gì cứ báo cáo với chủ tịch Hà trước đi đã.

Vương Tử Quân dựa lưng ra phía sau rồi trầm giọng nói.

Sau khi nghe được câu trả lời của Vương Tử Quân thì Khương Long Cương chợt ngậm miệng, đồng thời trong lòng thầm đổ mồ hôi vì Nhan Sĩ Tắc. Hắn và Nhan Sĩ Tắc có quan hệ không tệ, bây giờ Vương Tử Quân không gặp Nhan Sĩ Tắc, điều này nói rõ bí thư Vương có vài phần bất mãn với Nhan Sĩ Tắc.

Vương Tử Quân thật sự có chút bất mãn với Nhan Sĩ Tắc, từ sau khi Nhan Sĩ Tắc nhận chức đến nay thì mỗi chuyện lớn nhỏ gì cũng đều chạy về phía hắn. Nếu là lãnh đạo bình thường thì có lẽ sẽ thích, nhưng Vương Tử Quân lại không nghĩ như vậy, hắn còn phải bận tâm đến cảm nhận của Hà Khởi Duệ.

Hà Khởi Duệ chính là chủ tịch được Vương Tử Quân đưa lên, thế cho nên hắn phải tiến hành giúp đỡ Hà Khởi Duệ ở phương diện công tác của ủy ban thành phố.

Xe dừng lại ở khu văn phòng thị ủy, khi Khương Long Cương đi xuống giúp Vương Tử Quân mở cửa xe, thư ký trưởng Đổng Trí Tân đã đứng chờ sẵn nghênh đón Vương Tử Quân.

Đổng Trí Tân thật sự cảm kích Vương Tử Quân, nếu như không phải là Vương Tử Quân vung tay lấy một khối vàng từ trong bùn cát ra ngoài, có lẽ hắn bây giờ vẫn còn ở trong phòng nghiên cứu chính sách. Đừng nói là tình huống cầu tiến như lúc này, hắn căn bản là không có chức vụ và cơ hội nào.

Quan trường chú ý phân biệt đối xử, nếu có vị trí trống, mọi người đều có thể vung tay sắp xếp, người nào cũng có khả năng tiến lên. Quyền lực là một chiếc tháp vàng càng lên cao đường càng hẹp, nhưng dù là ai ở trong quan trường cũng đều có hy vọng, trước khi có tuyên bố chính thức, có ai không hy vọng vào mình? Đổng Trí Tân không biết nhưng có một điều hắn phải biết: Kinh nghiệm phát triển của mình hầu như phá hủy quy tắc bất thành văn trong quan trường, nếu như không có sự ủng hộ của bí thư Vương, vị trí thường ủy thị ủy, thư ký trưởng văn phòng thị ủy này sao có thể đến tay hắn được?

- Bí thư Vương.

Đổng Trí Tân theo Vương Tử Quân đi vào trong phòng, sau khi báo cáo vài công tác thường quy, hắn nói tiếp:

- Phía ủy ban có vài cách nhìn khác biệt về phương diện phát triển kinh tế, chủ tịch Hà và chủ tịch Lý vừa nói lớn với nhau vài câu trong cuộc họp.

Vương Tử Quân cũng không bất ngờ vì phương diện bất đồng ý kiến, nhưng chủ tịch và phó chủ tịch thường vụ nói lớn tiếng vài câu trong hội nghị cũng không phải chuyện nhỏ. Vương Tử Quân nâng ly lên uống một ngụm, sau đó mới trầm giọng hỏi:

- Có ý kiến gì bất đồng?

- Nghe nói ở phương diện quy hoạch nội thành, ý của chủ tịch Hà là mở rộng về hướng đông, quy hoạch đến tận núi Tiểu Vận Sơn.

Đổng Trí Tân dù biết rõ tình huống của hội nghị, thế nhưng vì nó liên quan đến ba vị chủ tịch, thế là nói năng không có kèm theo chút cảm tình nào.

Vương Tử Quân đã cho ra một sách lược về phương diện xây dựng kiến thiết và phát triển thành phố La Nam, xây dựng cơ sở để phát triển kinh tế. Cụ thể xây dựng như thế nào thì Vương Tử Quân cũng không quyết định cụ thể, mà giao hạng mục này cho ủy ban thành phố.

Thật không ngờ ba vị lãnh đạo của khối chính quyền thành phố lại níu kéo nhau ở phương diện này, Vương Tử Quân cũng không mở miệng, hắn đưa mắt nhìn về tấm bản đồ thành phố La Nam.

Nội thành của La Nam ở vào một vùng bình nguyên, nhưng diện tích không lớn. Lúc này nội thành của thành phố La Nam đã chiếm cả vùng đồng bằng này, nếu như muốn tiếp tục phát triển, ngoài mở rộng về hướng đông thì chỉ còn hướng nam mà thôi.

Phía nam có một vùng đất rộng hơn chục kilomet vuông, nếu xây dựng cũng không cần lực lượng gì lớn. Còn hướng nam thì có một khu đất rộng sáu bảy mét vuông, đi xa hơn chính là núi Tiểu Vận Sơn.

Tiểu Vận Sơn chiếm diện tích một cây số vuông, cây cối sum xuê, một ngọn núi hai trăm mét giống như một cây đinh ở phía nam thành phố La Nam.

Hai năm trước thành phố La Nam thậm chí còn có một tin đồn, đó chính là dời ngọn núi này đi, biến nội thành La Nam thành một vùng đồng bằng. Nhưng cuối cùng sau khi tính toán thành phẩm thì người đề xuất ý kiến đã vẫn bỏ qua không tiếp tục thực hiện.

Đi qua ngọn núi Tiểu Vận Sơn chính là một vùng đồng bằng, bốn phía Tiểu Vận Sơn cũng không thiếu đất đai, thế nhưng lại không có giá trị trồng trọt.

Vương Tử Quân nhìn bản đồ thành phố La Nam, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Khi thành phố La Nam liên tục phát triển, Vương Tử Quân biết rõ vài chục năm sau hơn chục kilomet vuông căn bản không đủ để mở rộng thành phố La Nam. Khi mình liên tục thúc đẩy thành phố La Nam phát triển kinh tế, cần phải mở rộng diện tích, tạo tiền đề cho phát triển tương lai.

- Anh gọi chủ tịch Hà đến, tôi có chuyện cần bàn với anh ấy.

Vương Tử Quân cầm lấy điếu thuốc hút một nửa, sau đó khẽ phân phó Đổng Trí Tân.

Đổng Trí Tân đồng ý một tiếng, sau đó gọi điện thoại cho Hà Khởi Duệ ở bên kia. Hà Khởi Duệ giống như đã sớm chờ điện thoại của Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cùng Hà Khởi Duệ ngồi xuống ghế sa lông, tuy Hà Khởi Duệ là người được hắn đề cử, cho dù chậm trễ một chút cũng không có gì, thế nhưng hắn lại bảo trì sự tôn trọng đặc biệt của mình với Hà Khởi Duệ.

- Chủ tịch Hà, hội nghị kinh tế liên quan đến chiến lược phát triển kinh tế của thành phố La Nam, chúng ta sẽ ném ra nhiều hạng mục, phải làm sao cho thật tốt mới được.

Vương Tử Quân nói giỡn hai câu với Hà Khởi Duệ, sau đó khẽ nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất