Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2499: Kỳ ngộ và năng lực (2)

- Trưởng phòng Xà, phòng tài chính tất nhiên sẽ cố gắng giúp đỡ tổ chức tết Kim Hoa, thế nhưng trước tết đã có dự toán về chi phí tổ chức tết Kim Hoa, nếu cao hơn một chút cũng không là vấn đề, chủ yếu là con số kinh phí của nó vượt qua phạm vi quyền hạn của tôi. Nếu không thì thế này, chị đi đến gặp chủ tịch Vương một chút, chỉ cần có chữ ký của chủ tịch Vương, tôi đảm bảo sẽ quyết toán kinh phí cho chị chỉ sau một ngày. Cảnh Tự Tiêu dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Xà Lê Hoa, sự kiên này hắn cũng không phải cố gắng làm khó Xà Lê Hoa, thật sự là hắn không làm chủ được. Những năm qua chủ tịch Vương cho ra quy định chặt chẽ ở phương diện tài chính, trước đó sở nội vụ có thông qua chi phí văn phòng, kết quả làm cho chủ tịch Vương mở miệng yêu cầu sở nội vụ tiến hành báo cáo rõ ràng ở hội nghị liên tịch. Tuy sự việc kia là không lớn thế nhưng làm cho giám đốc Trình của sở nội vụ khó thể xuống đài.

Cũng vì nguyện này mà trước đó Cảnh Tự Tiêu đã bị mắng cho một chặp, thế nhưng hắn lại cảm thấy rất vui. Vì sau này tất cả các đơn vị đến tìm kinh phí đều không dám cho ra con số gì lớn.

Xà Lê Hoa nhìn gương mặt không phải nói dối của Cảnh Tự Tiêu, nàng trầm ngâm giây lát rồi nói: - Vậy cũng được, tôi đi tìm chủ tịch Vương, thế nhưng trưởng phòng Cảnh đã nói rồi đấy, sau này cũng không được nuốt lời.

- Điều này thì trưởng phòng Xà cứ yên tâm, tôi nói nhất định sẽ giữ lời. Cảnh Tự Tiêu nhìn vẻ mặt của Xà Lê Hoa, hắn vội vàng nói. Lần này nụ cười của hắn không phải giả vờ, hắn thật sự vui sướng. Dù sao thì kinh phí lớn cũng làm hắn khó xử, bây giờ nếu trưởng phòng Xà đi tìm chủ tịch Vương, phương diện thông qua hay không sẽ là của chủ tịch Vương.

Sau khi Xà Lê Hoa rời khỏi phòng tài chính thì không khỏi có chút hối hận. Lúc bắt đầu thì nàng cảm thấy đi tìm gặp chủ tịch Vương không là vấn đề, thế nhưng bây giờ suy nghĩ lại và cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.

Nếu như chủ tịch Vương phê chuẩn phương án thì quá tốt, nhưng nếu mà ý kiến của chủ tịch Vương khác biệt với bí thư Sầm, như vậy không phải mình sẽ bị kẹp vào giữa hai vị lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy này sao?

Xà Lê Hoa thầm nghĩ như vậy mà cảm thấy rất khó chịu, trong lòng cũng khó thể nào xác định được, không biết tiến lùi thế nào cho phù hợp. Cảnh Tự Tiêu đã nói quá rõ ràng, bây giờ nếu như mình đến nói ngược lại, dù có làm cho xong thì đối phương cũng sẽ xem thường mình.

"Có lẽ không có vấn đề gì!" Xà Lê Hoa thật sự hoài niệm khoảng thời gian Đường Chấn Huy làm chủ tịch tỉnh, khi đó chỉ cần bí thư Sầm lên tiếng, tất cả ban ngành đều phải chấp hành. Nhưng bây giờ dù mình có nói đến bí thư Sầm thì Cảnh Tự Tiêu cũng phải yêu cầu có chữ ký của chủ tịch Vương.

"Bí thư Sầm bây giờ giống như không còn được như năm xưa!" Xà Lê Hoa sinh ra ý nghĩ như vậy mà không khỏi run lên, trước kia Sầm Vật Cương căn bản là một vị thần ở Mật Đông, không ai có thể làm cho nó dao động được.

Nhưng bây giờ...

Xà Lê Hoa lắc đầu và ném bỏ ý nghĩ này của mình, trước tiên nên đến nói chuyện với chủ tịch Vương cái đã. Nàng nghĩ đến Vương Tử Quân mà không khỏi đưa tay sờ lên mặt, sau đó lấy gương ra xem xét.

Trước kia Xà Lê Hoa đến gặp Đường Chấn Huy cũng không bao giờ trịnh trọng như vậy, khi đó nàng căn bản không có chút sợ hãi Đường Chấn Huy. Tuy Đường Chấn Huy cũng là người lợi hại, đôi khi nàng còn cảm thấy Đường Chấn Huy rất muốn đập bàn nổi giận.

Nhưng càng là như vậy thì Xà Lê Hoa càng không sợ hãi. Bây giờ Vương Tử Quân luôn là người nở nụ cười ôn hòa, giống như không có chuyện gì phải gấp, chẳng qua Xà Lê Hoa hiểu rõ khi mà gương mặt chủ tịch Vương trở nên âm trầm, căn bản không cần lên tiếng cũng làm cho biết bao nhiêu cán bộ bủn rủn tay chân.

Sau khi xe chạy về khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, Xà Lê Hoa cố gắng áp chế tâm tình của mình. Lúc này nàng là một vị trưởng phòng tuyên truyền vui vẻ hòa ái, nàng khẽ gật đầu với những người chào hỏi mình, sau đó sải bước đi về phía phòng làm việc của chủ tịch Vương.

- Hiểu Bạch, cậu đang làm gì vậy? Sau khi đi đến phòng của Triệu Hiểu Bạch, Xà Lê Hoa nở nụ cười nói với Triệu Hiểu Bạch đang vùi đầy ghi chép.

Triệu Hiểu Bạch mặc dù đang ghi chép thế nhưng tai mắt rất cảnh giác, khi nghe thấy có người chào hỏi thì ngẩng đầu lên. Khi hắn thấy người đến là Xà Lê Hoa, hắn không khỏi vội vàng đứng lên nói: - Chào trưởng phòng Xà, tôi đang viết bản thảo, vì mãi viết lách mà không thấy ngài đi vào.

- Hiểu Bạch, công tác lúc nào cũng bận rộn làm không xong, nhưng dù sao cũng phải chú ý đến sức khỏe. Xà Lê Hoa ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc của Triệu Hiểu Bạch rồi cười ha hả dùng giọng quan tâm hỏi.

- Trưởng phòng Xà, mời chị uống trà. Triệu Hiểu Bạch rót trà cho Xà Lê Hoa rồi cũng cười vui vẻ nói.

Xà Lê Hoa nhìn biểu hiện của Triệu Hiểu Bạch mà cảm thấy cực kỳ tiếc nuối. Năm trước khi Triệu Hiểu Bạch đi đến nhận công tác ở văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, có người muốn giới thiệu cháu gái của Xà Lê Hoa cho Triệu Hiểu Bạch, khi đó cháu gái của nàng cũng đồng ý, thế nhưng Xà Lê Hoa kiên quyết từ chối.

Khi đó Xà Lê Hoa cảm thấy Triệu Hiểu Bạch dù khá tốt nhưng trời sinh chất phác, giống như một tên ngốc, sau này căn bản không thể phát triển tốt trong quan trường, cháu mình đi theo người này chỉ mang khổ vào người.

Nhưng tạo hóa trêu người, khi Xà Lê Hoa cảm thấy Triệu Hiểu Bạch căn bản không ra gì, không ngờ vận may lại đến với Triệu Hiểu Bạch, có thể trở thành thư ký của chủ tịch Vương. Quan trọng là Triệu Hiểu Bạch được Vương Tử Quân bồi dưỡng, càng ngày càng là cán bộ trẻ tuổi nổi bật, thậm chí còn mạnh hơn cả thư ký của Sầm Vật Cương.

Có thể nói trở thành thư ký của Vương Tử Quân chính là vận may cả đời cho Triệu Hiểu Bạch, người này học được nhiều điều trên vị trí hiện tại, chỉ sợ vượt qua những gì mà hai mươi năm trước được học. Xem ra đời người nếu tìm đúng thầy thì sẽ có sự phát triển cao độ.

Điều này không khỏi làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy ảo não, thế nhưng nàng căn bản không có biện pháp gì cứu vãn. Khi nàng chuẩn bị tìm cách cho cháu mình, lại đúng lúc người ta kết hôn.

Vì sao khi mà một người đàn ông tốt có biểu hiện tốt thì luôn có gia đình rồi? Xà Lê Hoa nghĩ đến vấn đề này, nàng không khỏi cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Cũng may Xà Lê Hoa là Xà Lê Hoa, dù trong lòng nghĩ đến nhiều chuyện nhưng biểu hiện vẫn điềm nhiên như không, nàng nói với Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, vợ cậu nấu nướng thế nào? Về nhà nhớ bảo cô ấy nấu cho nhiều món ngon mà bồi bổi.

- Cám ơn trưởng phòng Xà. Triệu Hiểu Bạch tuy không biết lời nói của Xà Lê Hoa có bao nhiêu thật tình, thế nhưng những khi cần cảm tạ thì hắn cũng không hàm hồ.

- Hiểu Bạch, nếu cậu có thời gian thì đến nhà chị dùng cơm. Xà Lê Hoa không chờ Triệu Hiểu Bạch từ chối mà cười nói: - Chủ tịch có trong phòng không?

- Trưởng phòng Xà, chủ tịch Nghiêm vừa mới đi vào chưa bao lâu, tôi sẽ đi vào xem thế nào. Triệu Hiểu Bạch cầm một bình trà nhỏ đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân.

Xà Lê Hoa nhìn Triệu Hiểu Bạch bước đi mà không khỏi có chút lo lắng, nàng thầm cầu nguyện hy vọng lần này gặp mặt chủ tịch Vương sẽ thuận lợi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất