Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2582: Giúp tôi quạt đầu giường.​ (1)

Vương Tử Quân về đến nhà thì cũng không phải chỉ có Mạc Tiểu Bắc, còn có một cặp nam nữ trung niên trong nhà, cả hai đều có vẻ hào hoa phong nhã. Mạc Tiểu Bắc tuy không thích khách đến đầy nhà, thế nhưng vẫn đang mỉm cười tủm tỉm nói chuyện với người ta trong phòng khách.

Khi thấy Vương Tử Quân về nhà thì người đàn ông trung niên kia nhanh chóng đứng lên nói: - Chào chủ tịch Vương, ngài đã về rồi.

Vương Tử Quân sững sốt giây lát rồi lập tức gật đầu cười nói: - Chào anh.

Khi thấy Vương Tử Quân cũng không bực mình vì hành vi tùy tiện đến nhà của mình, người đàn ông trung niên nhanh chóng giới thiệu: - Chủ tịch Vương, tôi là Lý Đại Vi của sở xây dựng.

"Lý Đại Vi?" Vương Tử Quân thật sự không có ấn tượng gì với người này, nhưng sau khi nghe nói người kia đến từ sở xây dựng, hắn căn bản đã hiểu hơn phân nửa nguyên nhân người ta đến nhà mình.

Vương Tử Quân cười cười với Lý Đại Vi, hắn cũng không nói nhiều, Mạc Tiểu Bắc lại mở miệng: - Tử Quân, đây là chị Trần, là chủ tịch công đoàn của thư viện chúng em.

Vương Tử Quân vừa nghe Mạc Tiểu Bắc giới thiệu về người phụ nữ trung niên thì lập tức hiểu rõ vì sao vợ mình lại ngồi nói chuyện vui vẻ ở chỗ này. Mặc dù hắn đã rất mệt mỏi, thế nhưng dù sao người đến cũng là đồng sự của Mạc Tiểu Bắc, thế cho nên dù thế nào hắn cũng phải nể mặt vợ mình.

Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống bên cạnh Mạc Tiểu Bắc, hắn mỉm cười khoát tay nói: - Hai anh chị cứ ngồi đi, đây là trong nhà, cũng không phải ở văn phòng, các anh chị không cần tỏ ra gò bó như vậy.

Lý Đại Vi có vẻ rất thận trọng trước mặt Vương Tử Quân, vô tình hắn không biết nói gì cho phải, sau khi nghe Vương Tử Quân phân phó thì ngồi xuống. Chị Trần bên kia căn bản là một người phụ nữ mạnh bạo, nàng vừa ngồi xuống thì nói: - Chủ tịch Vương, tôi công tác ở thư viện tỉnh dưới sự chỉ đạo sát sao của giám đốc Mạc. Đừng nói là ngài, từ khi giám đốc Mạc đến thư viện tỉnh, tính tích cực hay là bất kỳ phương diện nào khác của nhân viên công tác trong đơn vị đều được đề cao rất nhiều.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng trò chuyện nhiệt tình của chị Trần, hắn không khỏi cho ra phán đoán về tính cách của nàng. Chị Trần không hổ danh là một cán bộ công đoàn, nói chuyện lưu loát rành mạch.

Vương Tử Quân cười cười rồi đưa mắt nhìn Mạc Tiểu Bắc, lúc này Mạc Tiểu Bắc tỏ ra cực kỳ bình tĩnh tự nhiên. Thế nhưng Vương Tử Quân nhìn vào khóe mắt của vợ, hắn cảm thấy vợ của mình có chút đắc ý.

Dù sao thì cũng được người ta khen ngợi trước mặt chồng, đây không phải là chuyện gì xấu. Sau thời gian dài ở chung cùng nhau, Mạc Tiểu Bắc giống như càng ngày càng quan tâm đến thái độ của Vương Tử Quân với mình.

Nhớ ngày trước trong đầu của nàng chỉ có máy vi tính, Vương Tử Quân không khỏi cảm khái vì một nhân tài công nghệ như Mạc Tiểu Bắc lại trở thành một bà nội trợ đảm đang vào lúc này, thế nhưng hắn lại thích trạng thái hiện tại của nàng.

- Ha ha, Tiểu Bắc công tác còn nhiều điều cần phải học hỏi, thế nên kính mong sau này chị Trần giúp đỡ nhiều hơn. Vương Tử Quân thấy Mạc Tiểu Bắc không có phản ứng gì thì cười ha hả nói với chị Trần.

Vương Tử Quân nói một câu chị Trần, điều này làm cho gương mặt của nàng đỏ lên. Nàng được người trong thư viện tỉnh gọi là chị Trần không biết bao nhiêu năm, thế nhưng nàng chưa từng biết rõ một câu nói như vậy lại có được sự hưởng thụ lớn giống hôm nay.

Dù sao thì người trước mặt cũng là Vương Tử Quân, lấy thân phận lãnh đạo đứng hàng thứ hai tọa trấn Mật Đông, hơn nữa tương lai của người này là không thể dự đoán được.

Bây giờ một người như vậy lại gọi mình là chị, nếu như nói ra ngoài thì không biết có bao nhiêu người hâm mộ mình.

Khi chị Trần đang vui mừng không biết nên nói điều gì với Vương Tử Quân, lúc này Lý Đại Vi chợt nói: - Chủ tịch Vương, giám đốc Mạc tuy không quản việc thế nhưng quả thật là nhân tài ẩn giấu. Ví dụ như phương diện xây dựng tòa nhà mới của thư viện tỉnh, bọn họ mời không ít chuyên gia thiết kế nhưng mãi mà không có phương án thỏa mãn. Tôi nghe Đông Mai nói cũng vì điều này mà bọn họ cảm thấy rất mệt. Kết quả là giám đốc Mạc cho ra vài điều chỉnh, căn bản cho ra một trạng thái cực kỳ tốt.

Lý Đại Vi mặc dù nói có vài phần nịnh nọt nhưng Vương Tử Quân có thể nghe rõ sự bội phục của người này với vợ mình. Hắn nhìn người đàn ông trung niên nghiêm túc có vài phần thư sinh trước mặt mà chỉ cười cười không nói gì.

Chị Trần cũng tỉnh táo lại từ trong câu xưng hô của Vương Tử Quân, nàng biết rõ lúc này không nên mất bình tĩnh, chính mình đến là vì công tác của chồng, thế nên nhanh chóng nói: - Thật sự là như vậy, giám đốc Mạc bây giờ sắp xếp công tác gì thì hầu như tất cả nhân viên trong đơn vị đều tranh nhau thực hiện.

Vương Tử Quân nhìn hai vợ chồng Lý Đại Vi liên tục khen ngợi Mạc Tiểu Bắc, hắn không khỏi cười cười nói: - Tiểu Bắc vẫn còn có vài phương diện chưa thật sự hoàn thiện, ví dụ như phương diện giao tế, kính mong chị Trần giúp đỡ nhiều hơn.

Bốn người hàn huyên về công tác của thư viện tỉnh, Vương Tử Quân cười nói với Lý Đại Vi: - Anh giữ chức vụ gì ở sở xây dựng?

- Tôi chủ yếu là phụ trách về phương diện kỹ thuật, bây giờ là phó kỹ sư công trình. Lý Đại Vi không ngờ Vương Tử Quân lại hỏi công tác của mình, hắn rất vui mừng và tranh thủ thời gian trả lời.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu mà không nói gì thêm.

Tuy vợ chồng Lý Đại Vi rất muốn tiếp tục chủ đề này, thế nhưng Vương Tử Quân không tiếp tục quan tâm, bọn họ cũng không thể nói gì được nữa.

Mười phút sau hai vợ chồng Lý Đại Vi nói lời cáo từ, Vương Tử Quân và Mạc Tiểu Bắc tiễn hai vợ chồng Lý Đại Vi ra ngoài cửa.

Mạc Tiểu Bắc chờ hai người kia rời đi thì mới khẽ nói: - Em thật sự không ngờ hai người bọn họ lại đi qua.

Vương Tử Quân cười cười nói: - Điều này là bình thường, bây giờ không phải thường nói "quan hệ là một loại tài nguyên" sao? Nếu bây giờ không dùng mà để quá thời hạn sẽ trở thành phế thải, Lý Đại Vi muốn tiến lên, thế nên càng phải tìm quan hệ cho mình.

- Em cảm thấy Lý Đại Vi này cũng là người có năng lực không tệ, nhìn qua có vẻ thành thật. Mạc Tiểu Bắc nói đến đây thì khẽ cười: - Nếu như anh ta có được khả năng đối nhân xử thế như vợ mình, nào cần phải tìm chúng ta, chỉ sợ đã sớm tiến lên rồi.

Vương Tử Quân không nhịn được phải nhìn thoáng qua Mạc Tiểu Bắc, hắn chợt cảm thấy có vài phần ngọt ngào. Hắn biết rõ nếu nói về phương diện thông minh thì Mạc Tiểu Bắc vượt qua mình rất xa, mặc dù có nhiều chuyện nàng không lên tiếng, thế nhưng một khi lên tiếng thì đều chuẩn xác.

Vương Tử Quân cười cười ôm lấy eo mảnh của Mạc Tiểu Bắc rồi nói: - Vợ nói đúng, Lý Đại Vi này thật sự không tệ, nếu như có thể nói giúp vài lời thì anh nhất định sẽ lên tiếng, căn bản không làm cho người thành thật bị hại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất