La Thường Minh đang nhìn nhập thần, lúc này bị Trịnh Khiếu Nam vỗ lên người thì thiếu chút nữa không làm rơi ly rượu xuống đất. Nếu như người khác nói đùa như vậy, chỉ sợ hắn đã sớm nổi giận, nhưng người lên tiếng lại là Trịnh Khiếu Nam, thế nên hắn đành phải nở nụ cười.
- Khiếu Nam, nói đùa gì vậy, với độ tuổi của tôi, cũng không có ý nghĩ như vậy.
La Thường Minh vừa pha trò vừa nói với Trịnh Khiếu Nam.
Trịnh Khiếu Nam chỉ nhếch miệng với lời nói của La Thường Minh. Hắn biết rõ những chuyện liên quan đến tên khốn La Thường Minh này. Đây là một con thỏ ăn cỏ gần hang, câu kết làm bậy với vợ của một đồng sự trong đội cảnh sát giao thông, hơn nữa mỗi tuần đều đến Bích Lãng Viên nổi tiếng thành phố để tắm rửa một lượt, nhìn qua là biết ngay đó là hạng người gì.
Trịnh Khiếu Nam cười hì hì, hắn dùng giọng vui đùa nói:
- Thế nào, đội trưởng La, có phải cơ thể cảm thấy khó chịu không? Nếu anh có vấn đề thì cứ nói với tôi, chỗ tôi còn có rất nhiều thần dược được nhập từ nước ngoài.
Trịnh Khiếu Nam nói những chữ cuối cùng bằng giọng điệu rất quái dị, hai người đàn ông đứng bên cạnh Lạm. cũng cười phá lên.
La Thường Minh cũng không nổi giận vì nụ cười hiểu ý và trêu chọc của đám người chung quanh, hắn cười hì hì nói:
- Khiếu Nam, nói như vậy cũng không được, hì hì, đợi hai ngày nữa chúng tôi sẽ tìm cơ hội học tập cậu mới được.
Vài người noi chuyện với nhau, Trịnh Khiếu Nam cũng uống cạn ly rượu. Hắn nhìn thoáng qua vị trí nhóm người Lý Quý Niên, Trình Tự Học và Vương Tử Quân đang tụ tập, sau đó vung tay nói đùa:
- Anh La, bây giờ tôi cũng đã được thả ra, anh xem có nên cho chiếc xe của tôi ra ngoài hít thở không khí hay không? Chiếc xe của tôi để mãi bên kia chỉ sợ sẽ bị rỉ sét mất.
La Thường Minh tất nhiên biết rõ Trịnh Khiếu Nam nói đến chiếc xe kia, hắn có chút do dự, sau đó mới nói:
- Khiếu Nam, chuyện của cậu là chuyện của anh La tôi, dù là bất cứ chuyện gì, chỉ cần anh La tôi làm được thì chưa từng từ chối anh em bao giờ. Thế nhưng sự việc này là ai sắp xếp thì tôi và cậu đều hiểu rõ ràng, cậu là anh em tốt của tôi, cậu nên nói với cục trưởng Hà một tiếng, cũng đừng làm anh đây khó xử.
La Thường Minh nói rồi bàn tay cũng đặt lên vai Trịnh Khiếu Nam.
Trịnh Khiếu Nam nhìn nụ cười trên mặt La Thường Minh, hắn cười hì hì nói:
- Anh La, anh cứ yên tâm, chuyện này anh em sẽ không bắt anh gánh trách nhiệm, anh không phải nói tôi đi tìm người mở miệng sao? Tôi đi tìm hắn.
La Thường Minh vốn đã nghĩ rất kỹ, chuẩn bị chờ Trịnh Khiếu Nam không đồng ý thì tiếp tục khuyên một câu, cũng không ngờ đối phương lại đồng ý nhanh như vậy. Nhưng khi ánh mắt hắn nhìn về phía Trịnh Khiếu Nam đưa tay ra chỉ, hắn không khỏi cảm thấy ngẩn ngơ.
Vương Tử Quân, Trịnh Khiếu Nam chỉ về phía Vương Tử Quân, rõ ràng muốn Vương Tử Quân mở miệng giải thoát chiếc xe cho mình.
Trong đầu La Thường Minh chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, chỉ sau nháy mắt hắn cảm thấy đầu mình như phình lớn lên. Khi hắn định há miệng khuyên nhủ thì Trịnh Khiếu Nam đã chậm rãi đi về phía Vương Tử Quân mất rồi.
- Khiếu Nam, cậu...
La Thường Minh vừa định tiến lên đuổi theo thì bị người bên cạnh giữ lại, người kia khẽ nói:
- Anh La, chuyện này anh quản làm gì? Dù sao bí thư Vương cũng đã nhận thua, Trịnh Khiếu Nam đi tuyệt đối là mã đáo thành công, cũng không liên quan gì đến anh.
La Thường Minh nhìn nụ cười của người bên cạnh, hắn cười cười nói:
- Anh nói đúng, tôi có gì phải sợ chứ, ha ha ha.
Hai người nói rồi nâng ly uống cạn, ánh mắt nhìn về phía Vương Tử Quân và Trịnh Khiếu Nam.
- Bí thư Vương, tôi mời ngài.
Hà Tiến Chung nâng ly rượu đi đến trước mặt Vương Tử Quân, hắn khẽ lên tiếng.
Vương Tử Quân cười cười đối với tình huống Hà Tiến Chung đến mời rượu mình, sau đó khẽ cụng ly với cục trưởng Hà.
Hà Tiến Chung có thể nói rất bất ngờ với tình huống Vương Tử Quân đến tham gia tiệc rượu lần này. Hắn đã từng nghiên cứu qua bí thư Vương, cảm thấy người này sẽ không đơn giản chịu thua được. Tuy lúc này đối phương thất bại nhưng sẽ tiếp tục kiên trì cố gắng. Nhưng hiện tại Vương Tử Quân đã đến làm cho hắn giật mình không thôi. Khi nhìn thấy Vương Tử Quân thì hắn cảm thấy đối phương đến không đơn giản như vậy, nhưng nhìn vào lời nói của bí thư Vương, hắn lại không tìm ra được bất kỳ điều gì không đúng, thế nhưng không có có gì không đúng chính là không đúng lớn nhất.
Hà Tiến Chung là một cảnh sát đi lên từ cơ sở, hắn rất tin tưởng vào trực giác của mình. Vì vậy sau khi có chút do dự, hắn mới cất bước đi đến bên cạnh Vương Tử Quân.
- Cục trưởng Hà, nghe nói động tác ở cục công an các anh là không nhỏ.
Vương Tử Quân nhìn Hà Tiến Chung, hắn khẽ cười nói.
Hà Tiến Chung cười nói:
- Có một vài hành động chỉ là vì có lợi cho công tác mà thôi.
Hà Tiến Chung nhìn thoáng qua Mễ Hoa Lâm đang đứng không xa Vương Tử Quân rồi dùng giọng không nhanh không chậm lên tiếng. Hắn căn bản đã sớm chuẩn bị với tình huống Mễ Hoa Lâm sẽ cáo trạng mình với Vương Tử Quân, hơn nữa hắn cũng chẳng có gì phải sợ. Những phương án điều động trong đơn vị chỉ có thể hiểu ngầm mà không thể nói cho rõ ràng, dù tất cả mọi người có thể ngửi được mùi hương bên trong, thế nhưng không ai nói nên lời. Anh nếu mở miệng nói rằng vị trí tốt xấu thế nào, Hà Tiến Chung sẽ nói một câu cũng là vì phục vụ nhân dân, chức vụ có khác gì nhau? Thế là anh đành phải nuốt lời vào bụng.
Vương Tử Quân cũng cười cười, giống như cũng không quá chú tâm đến phương diện này, hắn nâng ly rượu lên nói:
- Chỉ cần là điều chỉnh có lợi cho công tác thì thật sự là nên làm.
- Bí thư Vương, tôi mời ngài một ly, chúc ngài hôm nay tâm tình vui sướng.
Khi Hà Tiến Chung chuẩn bị lên tiếng thì âm thanh của Trịnh Khiếu Nam chợt vang lên chen vào.
Hà Tiến Chung đang chuẩn bị tiến thêm một bước quan sát xem Vương Tử Quân rốt cuộc lạ ở chỗ nào, hắn thấy Trịnh Khiếu Nam đi đến thì không khỏi nhíu mày. tuy hắn thật sự xem thường Trịnh Khiếu Nam, thế nhưng cũng không thể không nể mặt Trịnh Khiếu Đống, càng không thể mắng em ruột của Trịnh Khiếu Đống vào lúc này được.
Vương Tử Quân vốn là nhân vật chính của bữa tiệc lần này, Hà Tiến Chung đến mời rượu Vương Tử Quân đã thu hút ánh mắt của nhiều người hữu tâm, bây giờ Trịnh Khiếu Nam lại xuất hiện, hầu như thu hút tất cả ánh mắt của mọi người.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.comTừ khi Vương Tử Quân đi vào đại sảnh thì luôn quan sát tung tích của Trịnh Khiếu Nam, lúc này thấy Trịnh Khiếu Nam với đầu trọc bóng loáng nở nụ cười mỉa mai mời rượu mình, hắn cũng khẽ nâng ly lên nói:
- Được.
Trịnh Khiếu Đống đang nói chuyện với Lý Quý Niên, khi thấy em trai của mình đi về phía Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng nở nụ cười xin lỗi với chủ tịch Lý, sau đó nhanh chóng đi qua nói:
- Khiếu Nam, kính rượu cho bí thư Vương xong thì mau chóng đi xem công tác chuẩn bị cho bữa tiệc đã tốt chưa.
Người nào mà không biết bữa tiệc hôm nay không cần Trịnh Khiếu Nam quan tâm, thế nhưng lúc này Trịnh Khiếu Đống lại nói như vậy, rõ ràng đang ám chỉ Trịnh Khiếu Nam.