- Ha ha, trưởng phòng Hiền Phong, bụng của anh đã nhỏ hơn rất nhiều, nếu không tôi nghĩ rằng anh đang mang thai tám tháng ấy chứ?
Một âm thanh vui đùa truyền vào từ bên ngoài, khi nghe âm thanh này thì những lãnh đạo đang bàn bạc với nhau trong phòng đều ngậm miệng lại.
Khi mọi người đưa mắt nhìn thì Trần Minh Tuấn đi đến, bên cạnh hắn chính là trưởng phòng tài chính Lý Hiền Phong. Trần Minh Tuấn cầm một gói thuốc, hắn đi vào phòng mà bàn tay cũng không rảnh rỗi, liên tục phát thuốc cho người chung quanh, trong miệng càng nói ra những lời chào hỏi nhiệt tình.
Những người kia nhận thuốc liên tục nói ra những lời cảm tạm, thậm chí trực tiếp nói lời đảm bảo với Trần Minh Tuấn. Thế nhưng Trần Minh Tuấn chỉ cười ha hả, bộ dạng giống như đã được tính trước.
- Thuần Tường, biên bản này có vấn đề, anh đến phòng đánh máy làm lại cái khác đi.
Một người đồng sự lên tiếng, sau đó giao biên bản cho Lý Thuần Tường.
Lý Thuần Tường nhìn đồng sự bận rộn mà cũng không nói gì, sau đó xoay người đi về phía phòng đánh máy. Sau khi nói hai câu với nhân viên phòng đánh máy, Lý Thuần Tường lại đi về phía phòng họp.
- Chủ tịch Trần, lần này không có vấn đề, anh cứ yên tâm.
Hào Đại Long chợt nói, khi âm thanh này vang lên thì Lý Thuần Tường chợt thấy Hào Đại Long đang cúi người nói chuyện với Trần Minh Tuấn ở một góc hành lang.
Vẻ mặt của Trần Minh Tuấn có chút lạnh lẽo, sau khi Hào Đại Long nói xong thì hắn mở miệng mắng:
- Muốn thông qua đánh giá dân chủ để làm xấu chuyện của ông sao? Hừ, có vài người suy nghĩ quá đơn giản rồi, những chuyện như thế này đã được bí thư Ngọc Hùng sắp xếp ổn thỏa, anh cứ yên tâm đi.
Lý Thuần Tường nghe được ba chữ bí thư Ngọc Hùng thì có chút buồn bực, hắn biết rõ bí thư Ngọc Hùng là ai. Hắn nghĩ đến tình huống cường thế của Lục Ngọc Hùng ở thành phố La Nam, hắn chợt cảm thấy phương diện đánh giá dân chủ lần này chỉ là hình thức mà thôi.
Rõ ràng là quan lại cấu kết với nhau, Lý Thuần Tường thầm mắng một tiếng, sau đó tìm đường khác đi đến phòng họp.
Vì bận rộn nên thời gian trôi qua rất nhanh, ngay sau đó công tác đánh giá dân chủg được bắt đầu. Lúc này những nhân viên công tác bận rộn cả nửa ngày như Lý Thuần Tường phải đi ra khỏi phòng họp, chỉ biết đứng chờ bên ngoài mà căn bản không nhận được lời phân phó nào khác.
Lý Thuần Tường ngồi trong một gian phòng ở bên cạnh phòng họp, hắn nhìn gương mặt đám người trong phòng và thấy bọn họ đều có hứng thú với kết quả đánh giá dân chủ lần này. Nhưng ai cũng có tính nhẫn nại, bọn họ tình nguyên nói những lời không ăn nhập gì để chờ kết quả.
Lý Thuần Tường tất nhiên cũng không nói, hắn tuy không muốn tiến chức nhưng cũng không muốn vì vài câu nói mà sau này bị người ta ép cho chết dở sống dở.
- Thuần Tường, tôi nghe nói thành phố chúng ta đang chọn những cán bộ trẻ có năng lực đến công tác ở văn phòng thị ủy. Đây là một cơ hội rất tốt, cậu chính là tài tử của huyện chúng ta, cậu nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này.
Trưởng khoa tổng hợp Triệu Tân Trang cười ha hả nói với Lý Thuần Tường.
Thật ra Lý Thuần Tường cũng có ghi danh tuyển chọn nhân viên công tác cho văn phòng thị ủy, thế nhưng cuộc thi còn chưa có kết quả, hắn cũng không muốn quá phô trương, chỉ muốn qua loa mà thôi. Chợt nghe chủ nhiệm Hào đi đến nói:
- Tiểu Lý, chuẩn bị trà nước.
Lý Thuần Tường đồng ý một tiếng, sau đó đưa nước vào phòng họp. Hắn vừa tiến vào trong phòng họp, chợt thấy những người tham gia đánh giá đang dùng bút vạch lên phiếu. Lý Thuần Tường đi đến sau lưng chủ tịch Lý, với góc độ của hắn thì có thể thấy được một phần tờ phiếu lấy ý kiến của chủ tịch Lý, vừa đúng lúc thấy chủ tịch Lý đánh vào một dấu gạch chéo.
Lý Thuần Tường thấy tờ phiếu lấy ý kiến đánh giá của chủ tịch Lý, thế là trong lòng chợt thoải mái hơn. Hắn vốn đi khá chậm, bây giờ càng đi nhanh hơn, chỉ sau nháy mắt đã đến đài chủ tịch, hắn mỉm cười rót nước cho các vị lãnh đạo.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.comLúc này tuy trời đã tối nhưng đại bộ phận nhân viên công tác của phòng tổ chức thị ủy vẫn chưa rời đi, cả đám nhanh chóng xem xét sổ công tác của mình, có rất ít người lên tiếng làm cho cả văn phòng có vẻ bị đè nén.
Mặc dù không có người nói gì cả, thế nhưng đám cán bộ cơ quan với thần kinh mẫn cảm đã phát hiện ra điều khác thường. Đám người luôn bo bo giữ mình, vì thế ai cũng im lặng, tuyệt đối không nói nhiều.
Đám người dù đã không còn công tác gì bận rộn cũng phải cố gắng làm ra vẻ bận rộn, mặc kệ tất cả, bọn họ vẫn thành thật ngồi hý hoái trên bàn, dù thực tế chẳng có gì để ghi chép.
- Thế nào?
Phó phòng tổ chức Chương Hiểu Điền bước vào văn phòng, hắn trầm giọng hỏi tên cán bộ trẻ tuổi đang làm công tác thống kê.
Nữ cán bộ trẻ tuổi ngẩng đầu khẽ nói:
- Còn thiếu một chút.
- Mau lên, nhất định phải đẩy mạnh tiến độ, tôi nói cho cô biết, trưởng phòng còn đang chờ.
Chương Hiểu Điền nhìn thoáng qua nữ cán bộ, hắn dùng giọng nóng lòng thúc giục. Tuy lúc này hắn rất nóng ruột, thế nhưng hắn cũng biết không phải là lỗi của nữ cán bộ này, dù sao thì thời gian có hạn, người ta làm được như vậy đã không tồi rồi.
Nữ cán bộ đồng ý một tiếng, sau đó lại vui vào công tác thống kê. Chương Hiểu Điền nhanh chóng đi vài bước trong văn phòng, dưới ánh mắt của hắn, vài tên nhâ viên đang mở miệng nói chuyện với nhau đành phải ngậm miệng lại.
Bóng đèn tỏa nhiệt làm cho bầu không khí có hơi nóng, nhưng lúc này Chương Hiểu Điền cảm thấy sau lưng lạnh buốt. Dù lúc này công tác thống kê còn chưa cho ra kết quả, thế nhưng nhìn vào tình huống đánh giá dân chủ lần này, xem ra kết quả thật sự là không quá tốt.
- Không tốt cũng là bình thường, ví dụ như Hứa Tranh Viễn, nếu như được đánh giá tốt mới là lạ.
Chương Hiểu Điền nghĩ đến những tin đồn về Hứa Tranh Viễn trong thành phố La Nam, thế là không khỏi thầm oán một câu.
Chương Hiểu Điền cũng không có tình cảm gì với Hứa Tranh Viễn, nhưng lúc này cũng không phải nói tình cảm tư nhân, nó có liên quan đến trưởng phòng tổ chức Tôn Chiêu Hi và phó bí thư Lục Ngọc Hùng.
Chương Hiểu Điền tuy có quan hệ bình thường với Tôn Chiêu Hi, nhưng lại là cán bộ thủ hạ của bí thư Lục, hắn nhất định phải đồng lòng với bí thư Lục Ngọc Hùng. Hắn là người của bí thư Ngọc Hùng, thế cho nên khi thấy phiếu bầu của Hứa Tranh Viễn thì thật sự có chút chột dạ.
Bí thư Lục là một người cực kỳ khôn khéo, vì sao có thể phạm vào sai lầm cho được? Hứa Tranh Viễn là ai? Nói người này là một con lợn thì cũng thật sự có chút quá phận. Nhưng một kẻ heo không ăn chó không gặm như người này lại có thể là điểm mấu chốt trong cuộc chiến giữa Vương Tử Quân và Lục Ngọc Hùng, sao có thể đẩy một hạng người như thế này ra được? Không phải đang tự làm mình mất mặt sao?