Edit: JollyBeta: SakuraLúc này trong đoàn xiếc rất yên tĩnh. Bách Hợp cảm giác được một luồn nội lực trong cơ thể chậm rãi chuyện động, từ trên dây thép nhảy xuống thân thể cô vui cùng nhẹ nhàng, mũi chân chạm đất hầu như không có tí bụi nào bay lên, chỉ là mọi người chung quanh đang luyện tập cũng không có chú ý. Lúc này điện thoại di động trong ba lô vang lên, Bách Hợp cầm lấy khăn lau lau mồ hôi trên mặt, mới cầm điện thoại xem, trên điện thoại là một dãi số lạ, Bách Hợp nhận điện thoại lễ phép hỏi một câu:
“Xin chào, tôi là Triệu Bách Hợp, xin hỏi là vị nào ạ?”
Lúc cô nói chuyện đầu dây bên kia im lặng, thật lâu sau mới có tiếng phụ nữ vang lên: “Xin chào Triệu tiểu thư, chồng tôi họ Cam, có thể cô không biết tôi, nhưng cô cùng Cam Lộ con gái tôi dường như có chút hiểu lầm, Triệu tiểu thư có thời gian không? Tôi muốn trò chuyện cùng cô, dù sao oan gia nên giải không nên kết, nếu như trong đó có gì hiểu lầm, nói rõ ra so với cứ tiếp tục như vậy tốt hơn, Triệu tiểu thư cảm thấy như thế nào?”
Đầu dây bên kia lúc Cam phu nhân nghe thấy giọng nói của Bách Hợp, không biết tại sao đột nhiên thất thần một chút, trong thân thể tuôn ra cảm giác rung động, vốn bà cũng không có nghĩ tới muốn hẹn gặp Bách Hợp, thế nhưng lúc này giác quan thứ sáu của Cam phu nhân tự nói với mình phải cùng Bách Hợp gặp mặt một lần, bởi vậy mới thốt ra lời mời như vậy, không chỉ là Bách Hợp sửng sốt mà ngay cả Cam phu nhân cũng giật mình.
Lúc Bách Hợp nghe thấy người đầu dây bên kia tự xưng họ Cam thì biết rõ đây là mẹ nuôi của Cam Lộ, gần đây thông qua tin tức truyền thông trong kịch tình Triệu Bách Hợp đối với xuất thân của Cam Lộ kỳ thật cũng không rõ ràng lắm, trong kịch tình kia Triệu Bách Hợp đến khi chết cũng không thể điều tra ra được thân phận của ông chủ dấu mặt kia, chỉ biết người dấu mặt kia họ Cam, ngay cả kẽ thù từ đâu đến cũng không biết, cái chết vô cùng oan uổng. nhưng lần trước tin tức của Bách Hợp được đưa lên báo, mặc dù truyền thông không có đem tên tuổi đầy đủ của Cam Lộ nói ra, nhưng lại đem thân thế và bối cảnh của cô ta đưa ra, bởi vậy Bách Hợp đã biết Cam Lộ chính là con nuôi của ngài Thị trưởng Thành Phố, được vợ chồng ngài ấy vô cùng cưng chìu. Từng công khai với giới truyền thông Cam Lộ không phải con ruột của mình, nhưng so với con ruột không khác gì mấy, quan hệ thân thiết đến độ Cam Lộ không phải họ Cam, nhưng cuối cùng lại đổi thành họ Cam.
Hôm nay chính là ân oán cá nhân giữa mình và Cam Lộ, vậy mà Thị trưởng phu nhân tự mình gọi điện thoại muốn ra mặt dàn xếp hóa giải việc này, có thể thấy được trong lòng vợ chồng ngài Thị trưởng địa vị xác thực không tầm thường. Bách Hợp cười lạnh một tiếng, chỉ là có một số ân oán có thể hóa giải, nhưng lại có một số ân oán căn bản không có biện pháp hóa giải. Bên trong kịch tình Cam Lộ ép Triệu Bách Hợp đi đến đường cùng, cuối cùng bỏ mạng thê thảm trong Đế Đô này, lúc ấy Triệu Bách Hợp không quyền thế lại không có bản lảnh bị hủy dung gảy chân, không biết khi đó Thị trưởng phu nhân ở nơi nào. Thì ra là bây giờ nhân vật nhỏ Bách Hợp này biến thành cái đinh khó giải quyết rồi, cho nên mới khiến cho Thị trưởng phu nhân coi trọng, muốn ra mặt thay Cam Lộ.
“Thực xin lỗi phu nhân, tôi cùng Cam tiểu thư vốn dĩ không có quen biết gì, có lẽ thật sự có cái gì đó hiểu lầm, có điều tôi chỉ là nhân vật nhỏ nên không có khả năng đắc tội Cam tiểu thư đây, tôi cảm thấy Cam tiểu thư có chút hiểu lầm đối với tôi, không bằng phu nhân nó chuyện với Cam tiểu thư xem,” Triệu Bách Hợp là diễn viên xiếc cùng con nuôi Thị trưởng thân phận cách biệt một trời một vực có cái gì hiễu lầm hay sao? Hai người địa vị bất đồng, vốn căn bản không có gì đáng nói, cũng bởi vì câu nói của người quyền quý kia Cam Lộ lại muốn hủy cả đời Triệu Bách Hợp, hiện tại Bách Hợp náo ra một ít chuyện rồi, người Cam gia muốn ra mặt thay Cam Lộ giải quyết tốt hậu quả, tuy nhiên vị Thị trưởng phu nhân này cũng không vênh váo hung hăng, nói chuyện cũng vô cùng khách sáo ôn hòa, nhưng Bách Hợp nhớ tới kết cục của nguyên chủ trong kịch tình, như trước vẫn không có hảo cảm gì với người họ Cam cả, bởi vậy nhã nhặn từ chối yêu cầu muốn gặp mặt của vị Cam phu nhân kia, đang chuẩn bị khách sáo nói hai câu rồi cúp điện thoại, đầu dây bên kia Cam phu nhân bán tính bán nghi thở dài:
“Tôi tin rằng trong này có sự hiểu lầm, đứa nhỏ Cam Lộ này ta xem từ nhỏ đến lớn đấy…” Bách Hợp không muốn cùng Cam phu nhân gặp mặt, Cam phu nhân nghe ra được, bà vốn không nghĩ sẽ miễn cưỡng đâu, nhưng trong nội tâm có chút tiếc nuối, có thể lúc này Cam phu nhân cũng không có suy nghĩ nhiều, Cam Lộ trong mắt hai vợ chồng Cam thị là nhu thuận khả ái, Cam phu nhân vốn không tin Cam Lộ sẽ ỷ thế hiếp người, Cam Lộ sau khi đến thành phố ở cũng có chừng mực, những năm gần đây tuy làm việc cao ngạo, nhưng lại chưa từng gây rắc rối gì cho chồng mình, Cam phu nhân vốn chủ động gọi điện thoại cho Bách Hợp nguyện ý hóa giải việc hiểu lầm này, vốn nói rõ lập trường của mình công tư phân minh, bà không nghĩ sẽ dùng quyền thế khinh người, nhưng bây giờ Bách Hợp cự tuyệt trong lòng Cam phu nhân có chút không vui, là người ngồi trên cao quen rồi vậy mà nhân vật nhỏ xíu trong Đế Đô lại không nể mặt, theo lý mà nói ấn tượng của bà đồi với Bách Hợp là không tốt, người ta vốn không muốn gặp Cam phu nhân cũng không muốn miễn cưỡng, cũng không biết tại sao, Cam phu nhân đối với cô gái đang nói chuyện điện thoại kia trong lòng không sinh ra chán ghét, thậm chí không biết tại sao vẫn là muốn gặp mặt Bách Hợp một lần, bởi vậy sau khi nghe Bách Hợp cự tuyệt Cam phu nhân vốn muốn nói ‘đã không tiện gặp mặt coi như xong’ mà lời nói đến trên miệng lại đổi thành:
“Nghe giọng nói các con tuổi tác không khác nhau mấy, có cái gì hiểu lầm trước mặt có thể nói rõ, hy vọng Triệu tiểu thư có thể nhín chút thời gian đến gặp.”
Không biết vì cái gì vị Cam phu nhân trong điện thoại kia vô cùng kiên trì muốn gặp mặt, Bách Hợp vốn không muốn đi đâu, thế nhưng cả nguyên buổi chiều xác thực cũng không có việc gì làm, tiến bộ võ công thuận theo động tác luyện tập căn bản không phải vấn đề gì, hiện tại đừng nói là đi lại trên dây thép cao 20 met, cho dù là có đi tới đi lui qua khoảng cách mười mấy mét giữa hai tòa nhà cao chọc trời cũng không thành vấn đề, cũng có thể biểu diễn cho người khác xem đấy. Bách Hợp hiện tại căn bản không cần mỗi ngày đều tập trung luyện tập, Cam phu nhân lại lần nữa yêu cầu gặp mặt, người này gọi điện thoại tới ngữ khí vô cùng ôn hòa khách sáo, cũng không có vênh váo tự đắc giống như trong tưởng tượng của cô, bởi vậy Bách Hợp do dự một chút vẫn đồng ý gặp mặt.
“Đã như vậy, buổi chiều tôi có thời gian, Cam phu nhân xem gặp ở đâu thì thuận tiện?”
Lúc nghe thấy Bách Hợp đồng ý gặp mặt, trong nháy mắt trong lòng Cam phu nhân vô cùng vui vẻ: “Triệu tiểu thư bây giờ ở nơi nào? Tôi sẽ trực tiếp đến đó.” Thân phận bây giờ của Cam phu nhân cũng không thích hợp xuất hiện tại nơi đông người, một số nơi sang trọng lại sợ một cô gái xuất thân từ đoàn xiếc có khả năng không biết, bởi vậy bà quan tâm hỏi địa chỉ của Bách Hợp. Nhưng chỉ là Bách Hợp không muốn gặp mặt vị phu nhân này ở đoàn xiếc, bởi vậy vẫn kiên trì để vị phu nhân này quyết định địa điễm, hai người hẹn gặp ở một Hội Sở cao cấp liền cúp điện thoại.
Sau khi nghe xong điện thoại Cam phu nhân đứng một hồi lâu mới bắt đầu vội vàng cho người chuẩn bị quần áo và trang điểm, bà không biết vì sao mình lại xem trọng như vậy, chỉ là trong lòng luôn có âm thanh mách bảo phải làm như vậy, giờ cơm trưa Cam phu nhân ăn có chút không yên lòng còn bị chồng mình giễu cợt giống như đi hẹn hò với người yêu vậy, Cam phu nhân cũng không thèm để ý. Buổi chiều trước giờ hẹn 1 giờ Cam phu nhân đã đi đến nơi hẹn, bà có chút đứng ngồi không yên nhìn đồng hồ, vốn đang lo lắng Bách Hợp sẽ đến trể, dù sao những cô gái trẻ tuổi thường ít người hẹn mà đi đúng giờ lắm, có khi bà cùng Cam Lộ hẹn gặp đôi khi Cam Lộ cũng đến trể gần nữa tiếng đồng hồ. Cam phu nhân lại sợ Bách Hợp tìm không thấy Hội Sở đã hẹn, mắt thấy còn một phút nữa đến thời gian hẹn gặp, lúc Cam phu nhân vừa định gọi diện thoại cho Bách Hợp thì nhân viên phục vụ dẫn một cô gái khoản chừng 20 tuổi thoạt nhìn thần sắc tỉnh táo xinh đẹp đến gỏ cửa.
Lúc nghe thấy tiếng bước chân Cam phu nhân liền đứng lên đi ra, bà nhìn thấy bóng cô gái phía sau nhân viên phục vụ kia đang cuối thấp đầu, không biết như thế nào trái tim đập ‘bang bang’ liên hồi, lúc này mái tóc dài của Bách Hợp buột thành đuôi ngựa phía sau đầu, cả người thoạt nhìn nhẹ nhàng thanh thoát, cũng không giống bà tưởng tượng không phóng khoáng, đến khi vừa nhìn khuôn mặt của Bách Hợp, Cam phu nhân thoáng cái chấn kinh, lúc bà nhìn thấy Bách Hợp có cảm giác quen thuộc cùng thân thiết không nói nên lời, cái khuôn mặt này so với chồng bà giống nhau đến bảy phần, hơn nữa ẩn ẩn còn có bóng dáng của bà, mồ hôi lạnh Cam phu nhân thoáng cái thấm ra trên người lông tơ đều dựng đứng, bây giờ là tháng 6 thời tiết nóng bức, trong phòng Hội Sở lại mở điều hòa thoải mái, nhưng lúc này không hiểu sao Cam phu nhân cảm thấy sau lưng có chút phát lạnh.
“Xin chào bà, phu nhân.” Sau khi Bách Hợp đi vào phòng liền mỉm cười gật đầu chào, nhân viên phục vụ lui ra ngoài rất biết điều đóng cửa lại. Cam phu nhân nhưng lại trừng lớn đôi mắt, nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, bà cảm thấy yết hầu khát khô, con mắt có chút cay cay, lúc Bách Hợp chào hỏi bà thì mỉm cười, bà phảng phất giống như nhìn thấy được bóng dáng thời trẻ của mình, Cam phu nhân nghẹn lại nói không nên lời, Bách Hợp chào hỏi bà, bà đã nghe thấy thế nhưng bản thân Cam phu nhân lại không phản ứng lại được.
“Phu nhân?”
Bách Hợp nhìn bà ấy thất thần, bà ta bảo dưỡng vô cùng tốt thoạt nhìn chỉ hơn 30 tuổi, mặc một chiếc váy kiểu dáng ưu nhã, một mái tóc đen bới thành búi tóc tròn phía sau đầu bên trên cài đồ trang sức trang nhã, khí phái ung dung trên người khí chất ôn hòa, rất dễ dàng làm cho người khác sinh ra hảo cảm, nhưng lúc này bà ấy lại giống như nhìn thấy cái gì không thể tưởng tượng nổi, nhìn mình chằm chằm không chuyển ánh mắt, Bách Hợp nhíu mày đang muốn mở miệng nói chuyện, Cam Phu Nhân liếm liếm bờ môi ánh mắt có chút sương mù.
“Quá giống rồi…” Bà nói chuyện giọng run rẩy, tay đưa qua kéo cái túi xách, sắc mặt có chút trắng bệch, Bách Hợp nhìn thấy toàn thân bà run rẩy lợi hại, vốn cái tay đang kéo túi xách giống như không còn sức, không biết bà muốn tìm cái gì trong túi xách, ngón tay run rẩy căn bản không cách nào kéo khóa kéo ra được.
“Cần tôi giúp không phu nhân?”