Chương 674.1: Dương đông kích tây.
Vô số ngọn đuốc ở bên ngoài thành đúng là một tiểu xiếc của quân Hán, mỗi một binh sĩ đều giơ một cây gỗ, trên mỗi cây gỗ được cắm 5 ngọn đuốc, rồi lúc quân lính di chuyển, 5 ngọn đuốc kia cũng di chuyển theo.
Chỉ có điều loại tiểu xảo này rất dễ dàng bị đối phương phát hiện ra, tuy nhiên đây không phải là mục đích chính của quân Hán, chuyện này vẫn có một ẩn ý sâu xa. Những cây đuốc kia rất dễ khiến tạo cho đối phương ảo giác, cho rằng quân Hán đang tập trung toàn bộ lực lượng đánh vào nam thành.
Cùng với tiếng trống dồn dập thúc chiến của quân Hán thì những ngọn đuốc ở ngoài thành dần dần tắt đi, hàng vạn quân sĩ bắt đầu ùn ùn đổ về phía thành trì.
Trên con sông bảo vệ thành nổi lên những chiếc cầu nổi vì thế mà con sông này giờ đây đã mất đi chức năng vốn có của mình. Trong khi đó mặc cho lửa đang cháy giữ dội trên mặt nước nhưng hàng nghìn quân Hán vẫn bất chấp nguy hiểm, giơ cao từng chiếc thang, hăng hái vượt qua sông tiến sát đáp lên tường thành.
Với số lượng quân sĩ lên đến hàng nghìn người thì lúc này đây quân Hán trông như những con kiến đang bò lên thang vậy, một tay thì bám lấy thang, một tay cầm lấy tấm lá chắn, miệng thì ngậm chặt lấy hoành đao, ra sức leo lên thành. Còn trên thành thì tiễn phóng xuống như mưa, những hòn đá tảng thì cứ như mưa đá dội xuống khiến cho một số quân lính bị ném trúng phải kêu la thảm thiết rồi rơi tự do xuống,...
Tường thành của Uyển Thành có kết cấu mã diện, chính là có một đoạn tường thành được xây lồi ra, hình dáng của nó trông rất giống với mặt ngựa, nó được xây lồi hướng ra phía ngoài khoảng hai trượng, tác dụng của nó là giúp binh sĩ thủ thành có thể bắn tên về phía sau của quân địch.
Như vậy là những binh sĩ tấn công thành vì chỉ chú ý phía trước mà không để ý phía sau nên tấm lưng của họ tự nhiên trở thành bia ngắm, với lượng tên phóng ra dày đặc như mưa đã khiến cho không ít quân sĩ leo thang phải chấp nhận cái chết thảm thiết và đau đớn, có thể nói rằng đại bộ phận binh sĩ bị rơi xuống đều là trúng tên ở đằng sau lưng.
Phía dưới tường thành xác binh lính nằm ngổn ngang, máu chảy lênh láng, nhuộm đỏ cả con sông đào bảo vệ thành.
Tình thế này đang dần gây bất lợi cho quân Hán, từng chiếc thang công thành bị quân lính trên thành hất xuống, chiếc thang lắc qua lắc lại rồi không thể giữ được thăng bằng và đổ xuống kéo theo số phận của rất nhiều binh sĩ trên đó. Những người này đứng trước hoàn cảnh như vậy chỉ còn biết kêu la thảm thiết, nhiều người thì bất chấp nhảy xuống trước khi cái thang bị đổ nhưng cuối cùng vẫn không thoát được cái chết.
...
Ở nam thành lúc trận chiến đang ở phút sinh tử thì đột nhiên Bàng Đức hạ lệnh cho 5 trăm quân Hán tinh nhuệ dần dần tiến vào con song bảo vệ thành. Những tên lính này trên tay đều cầm một chiếc bè da dê dài khoảng một trượng, đây chính là 3 trăm chiếc bè da dê lúc đầu quân Hán thu được tại Hán Thủy, nhưng bây giờ nó lại được dùng để vượt qua con sông này.
Tấn công phía nam thành đúng là hư công mà thôi, và cái gọi là dùng thuyền chiến để làm cầu nổi cũng chỉ là một cái bẫy, tấn công trực tiếp chính là phía bắc thành, thuyền vượt sông chính là những chiếc bè da dê này.
Năm trăm binh lính nằm rạp người trên những chiếc bè, hai tay chầm chậm rẽ nước, trên mặt nước lúc này vẫn còn 5 chiếc thang công thành đang nổi lềnh phềnh.
Trong lúc này đây, số quân canh giữ ở bắc thành chỉ có hơn bảy trăm quân lính, số còn lại đều bị điều đến phía nam thành chiến đấu, quân Tào lúc này đúng là chỉ quan tâm đến nam thành mà lơ là bắc thành, không ai nghĩ là bắc thành đang gặp nguy hiểm
Dưới sự yểm trợ của bóng đêm mù mịt, năm trăm quân Hán đều đã sang tới bờ bên kia một cách thuận lợi, 4 cái thanh công thành cũng đã nhanh chóng được dựng lên tường thành và không ai phát hiện ra hết. Ngay sau đó, Bàng Đức vung tay lên hạ lệnh cho quân lính bắt đầu leo lên thành.
Năm trăm quân lính tinh nhuệ đi theo y, nhanh chóng leo lên được thành. Những người này chính là năm trăm tinh nhuệ được chọn lựa kỹ càng trong 3 vạn quân của Văn Sính. Người nào người nấy đều thiện chiến dũng mãnh, chuyện đánh lén đánh thành bắc ngày hôm nay nếu có thể thành công, Uyển Thành nhất định rơi vào tay quân Hán.
Ở phía sau bọn họ khoảng 200 bước chân nữa còn có 8 nghìn quân Hán đang khiêng một chiếc bè da dê vô cùng lớn, từ từ tiến sát vào con sông bảo vệ thành, chẳng mấy chốc giữa dòng sông nổi lên một chiếc cầu nổi khổng lồ.
Trong khi đó, một đội quân Tào đang tuần tra đêm, đi từ phía đông thành tới, tên đồn trưởng cầm đầu trong đó chợt phát hiện ra trong đêm tối lấp ló một cái đầu trên đầu thành nên y hô to một tiếng: “Là ai?”, rồi nhanh chóng hướng mũi đao về phía tên nọ.
Người đầu tiên lên được thành không ai khác chính là đại tướng Bàng Đức, y cũng chĩa thẳng lưỡi đao về phía tên lính này cùng với một giọng nói lạnh lùng:
- Để lại cái đầu của ngươi đi.
Chỉ thấy hàn quang lóe lên một cái, đầu của tên lính Tào kia lập tức bị bay ra ngoài, rồi Bàng Đức hét lớn, vung đao lên điên cuồng xông vào đám lính Tào kia chẳng khác gì một con hổ đang xông thẳng vào bầy dê. Trong chớp mắt, hơn mười tên lính Tào chết thảm dưới lưỡi đao của y, người nào người nấy đều tan nát, thịt máu lẫn lộn.
Những tên lính Tào còn lại trông thấy vậy hoảng quá, chỉ còn biết cắm đầu cắm cố mà chạy, miệng không ngừng la lớn:
- Có quân địch, quân địch đã lên thành rồi!
Đội quân Hán đánh lén cuối cùng đã làm kinh động đến đội quân giữ bắc thành, cho nên hơn bảy trăm quân Tào vội vàng xông lên từ hai phía đông tây.
Hiện tại thì đã có được hơn 100 tên lính Hán lên được thành, những người này dũng mãnh thiện chiến vô cùng, không gì có thể cản trở bước tiến của họ, nên chỉ trong nháy mắt đội quân giữ thành đã bị giết mở một đường máu, quân coi giữ bị giết chết và tổn thương thê thảm và nghiêm trọng, đều lui về sau. Việc năm trăm binh lính xông lên đầu thành khiến cho tình hình của Uyển Thành đã thực sự thay đổi.
Lúc tin tức quân Hán đã tấn công vào bắc thành được truyền đến nam thành thì Tào Hồng sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, y không bao giờ ngờ rằng quân địch lại tấn công từ phía bắc thành, rồi đột nhiên y nghĩ đến bản thân đã bị mắc lừa, đòn tấn công chính thức của quân địch chính là bắc thành chứ không phải ở đây.
Đúng lúc đó, Bàng Đức thống lĩnh 500 quân Hán từ đầu thành phía tây tấn công tới, tiếng kêu hét vang trời.
- Xông lên, giết hết bọn chúng.....
Tào Hồng cầm thanh đao giơ lên, lớn tiếng hô to, hàng nghìn quân Tào hùng dũng xông tới, liều chết chống cự, chiến đấu kịch liệt với quân Hán, mặt khác lại có mấy trăm quân Tào vội vàng chạy xuống cố thủ ở cửa thành để đề phòng quân Hán nhân dịp này mà xông vào thành.
Quân Tào đang chiếm giữ ở trên thành cũng ý thức được một khi quân Hán vào được thành thì điều này đồng nghĩa với việc toàn bộ Nam Dương sẽ rơi vào tay bọn chúng, thế nên đám lính này không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc liều chết để chống lại.