Đinh gia hiện giờ vừa có thêm một quản sự mới, quản sự này trước kia tên là A Ngốc, hiện giờ tự nhiên không ai kêu hắn như vậy nữa, Đinh phủ một số quản sự có thâm niên lâu lắm gọi hắn là Đinh Hạo, một số người lớn tuổi gọi hắn là Đinh quản sự, người trẻ tuổi mặc kệ nhiều hơn hay ít hơn tuổi hắn một vài tuổi đều như nhau gọi hắn là Hạo ca.
Hạo ca được làm rất hỗn tạp, hắn là Đinh gia giải khố (hiệu cầm đồ) kiểm kê tuần sát, lúc cần thì đi tuần sát mấy hiệu giải khố của Đinh gia trong Phách châu thành, đốc tra việc kinh doanh của bọn họ, đặc quyền như vậy cũng không nhỏ, trước kia ngoại trừ Đinh gia lớn nhỏ, Đinh nhị thiếu, cũng chỉ có Nhạn Cửu mới có quyền lợi như vậy, chỉ một việc này hắn chính là tân phú quý trong Đinh phủ, trở thành người tâm phúc bên cạnh Đinh lão thái gia. Truyện được copy tại
TruyệnFULL.comNgoài ra, hắn còn kiêm cả việc đi chọn mua hàng trong Đinh phủ nữa, quản việc chọn mua chính là công việc béo bở hạng nhất, các cô nương sau trạch viện, hiện giờ thấy A ngốc đều mở miệng kêu hạo ca nhi, thanh âm ngọt ngào, nị nị, tựa như tiếng mèo con phát xuân, gọi vào trong tai người nghe, giống như quấy nhiễu trong lòng, ngứa ngáy mà không thể gãi được.
Hiện giờ tin tức truyền ra như gió, nói là Đinh gia phát lương năm nay giao cho Đinh Hạo chủ trì. Đinh gia hàng năm vào mùa xuân đều ở cạnh bức tường từ đường Đinh gia mà lập một phòng nhỏ, đem các loại lương thực có chất lượng tốt phát cho tá điền tá điền đồng ý ký nhận, sau đó mùa thua bọn họ nộp lên lương thực đã được khấu trừ các loại phí tổn lương thực rồi.
Thống nhất thu mua đồ ăn, chứa đựng loại lương thực chất lượng tốt, mùa xuân phân phát cho tá điền, là vì cam đoan gieo trồng chất lượng, miễn cho lương thực sau thu mua bị khiếm khuyết, tá điền bị hao tổn, ông chủ cũng không có lợi. Hơn nữa loại giống lương thực này là từ xa tới, thích hợp hơn xa do với loại mình bỏ tiền ra mua, cho nên tá điền đều muốn dùng hạt giống lương thực của Đinh gia, vì chính mình có thể có một ít hạt giống tốt hơn. Có thể được chia một số loại hạt giống lương thực tốt, nhóm tá điền đều hết sức nịnh bợ, hiện giờ tin tức truyền ra, Đinh Hạo chẳng những là phú quý mới của Đinh phủ, hơn nữa nghiễm nhiên trong mắt toàn bộ thôn dân trở thành người tâm phúc.
Đinh Hạo làm việc việc thực sự nghiêm túc, cũng không bởi vì hắn quyết tâm rời đi mà làm việc cho Đinh phủ tùy ý cho có lệ. Hoặc là không làm, làm sẽ phải tốt, đó là thái độ làm người của Đinh Hạo. Đồng thời, hắn cũng đem việc ở Đinh gia này trở thành một loại lịch lãm của mình.
Một đường thông, trăm đường thông, mọi sự thế gian này đều có ý tương thông, hiện giờ có nhiều lịch lãm một chút, khi mình một mình làm việc có thể có ít nhiều kinh nghiệm. Một nhà mà không quét được, sao có thể quét cả thiên hạ? việc nhỏ không làm tốt được, người như vậy sao có thể làm nên đại sự? cho nên hắn đối với việc mình phụ trách luôn luôn cân nhắc nhiều lần, khi bắt tay làm chuyện gì luôn tận lực an bài ngay ngắn có trật tự. Đinh gia đại trạch có rất nhiều quản sự đỏ mắt vì hắn được sủng ái, nhưng đối với lão luyện của hắn cũng vẫn âm thầm gật đầu.
Bởi vì hắn được sai phái làm việc có phần thoải mái cùng tùy ý, là đại biểu cho ông chủ tiền vào thành kiểm kê giải khố (hiệu cầm đồ), khi là chọn mua đồ dùng hàng ngày, hắn thường xuyên mang mẫu thân vào trong thành tìm những lang trung nổi danh khám và chữa bệnh, mua thuốc điều trị. Không biết là bởi vì tiền đồ của con trai mình mà làm cho Dương thị vui mừng ra mặt, cho nên những thang thuốc này thực sự dùng được, bệnh tình của Dương thị dần dần khởi sắc, trên mặt cũng có vài phần huyết sắc.
Bệnh tình của Dương thị có khởi sắc, Đinh Hạo cũng yên lòng. Trong khoảng thời gian này, Đinh Hạo vội, bệnh tình Dương thị khởi sắc càng vội, vội vàng thu xếp cho con mình người vợ đẹp lòng vừa ý, nhưng là Đinh Hạo cả ngày bôn ba ở ngoài, việc này hắn còn chưa phát hiện ra.
Lúc này Dương thị cùng Lý thị lão tỷ khoanh chân ngồi ở đầu giường gần lò sưởi, bình luận từng cô gái một trong thôn.
"Lý tỷ à, người nói khuê nữ của lão Triệu gia kia thế nào à? Nàng ở bên cạnh tỷ may vá thêu thùa, tỷ hẳn là rất quen thuộc, ta xem đứa nhỏ này cũng thành thật, nói cũng không nhiều, một cô nương rất có bổn phận."
"Triệu gia khuê nữ …sợ là không được, ta nói cho muội, muội cũng đừng nói toạc móng heo ra cho người ngoài nhé."
" Ủa, muội là hạng người như vậy sao, chuyện gì vậy?"
"Triệu gia khuê nữ có tật xấu là hôi nách, còn rất nghiêm trọng nữa. Vào mùa đông thì không sao, mùa hè vừa tới mồ hồi ra làm cho người ta thở không nổi à, nếu lấy nàng ta đã lấy chồng lâu rồi, muội không được nói chuyện này ra trước mặt người khác nhé."
"Nga, … vậy quên đi, nếu không ….phải là Lưu gia khuê nữ? chính là tuổi còn hơi nhỏ, năm nay mới có mười một đi, vẫn còn là tiểu nha đầu à, cho dù định thân rồi, ít nhất cũng phải hai năm nữa mới vào động phòng được à."
Lý tỷ trầm ngâm nói: "Khuê nữ Hoắc gia cũng vậy?"
"Không được!" Dương thị quả quyết nói: "Khuê nữa đó bộ dạng cao lớn thô kệch, giống như nữ Trương phi vậy. Hồi trước ở đầu thôn tây có một tên lưu mang đùa cợt với nàng ta hai câu, làm cho nàng ta bạt tai cho mấy cái tẹo nữa rụng răng à, nhìn mà dọa người. Hạo nhi nhà muội tuy nói rằng không phải là đứa nhỏ giàu có gì, nhưng đứa nhỏ này …lòng dạ cũng có chút cao, khuê nữ Hoắc gia kia hắn nhất định sẽ chướng mắt."
" Ai nha, khuê nữ không ít nhưng muốn tìm một người thích hợp còn khó hơn lên trời, muội nói chuyện này…kỳ thật muốn nói thích hợp, Trần gia khuê nữ kia là thích hợp nhất, người xinh đẹp, tay lại khéo, nhà nàng cũng có trên dưới một trăm mẫu ruộng đất, cùng là người bậc trung. Cho dù tiểu Hạo nhi lúc này có tiền đồ, là một quản sự, chỉ sợ cha người ta cũng không đáp ứng."
"Lý tỷ, Lưu Hiểu của xưởng ép dầu không phải có một chất nữ (cháu gái) sao? Lần trước tới cửa Đinh gia, muội thấy một lần, nghe nói còn chưa hứa gả cho ai, năm năm vừa tròn mười sáu đi, tuổi này chính là thích hợp. Diện mạo mặc dù không có gì xuất sắc, dáng người cũng được, hơn nữa nghe nói còn biết chữ nữa."
Lý đại nương phảng phất như không nghe thấy, Dương thị nói: "Tỷ tỷ, lời của muội tỷ có nghe thấy không vậy?"
Lý đại nương có chút khó xử chậm rãi nói: "Muội tử, chúng ta hai tỷ muội đã giao tình nhiều năm như vậy, nếu nói có chút gì khó nghe, muội cũng đừng trách mọc ta, tuy nói là phải cưới vợ cho Hạo nhi, nhưng muội dù sao cũng là nương của hắn, à, muội thân là gia nô, thân phận này thật không tốt, người ta có chút ghét bỏ thân phận của muội…"
Dương thị nghe xong sắc mặt buồn bã không lên tiếng.
Lý đại nương chần chừ một chút nói: "Muội tử, ta thực ra nhớ tới một người, sáng nay Hạo nhi nhà muội vào thành khi đi qua cửa thôn có gặp qua nàng, ta xem thấy ánh mắt người ta nhìn Hạo nhi nhà muội, như mèo thấy chuột vậy, chắc là thấy Hạo nhi bộ dạng tuấn tú trong lòng đã có chút tham, nếu lời có lời của nàng, hạo nhi nhà muội khẳng định thích, cũng không biết muội là nương của hắn có chủ ý gì."
Dương thị vỗ đùi nói: "Được vợ là do nó tìm, nó phải thích đương nhiên muội là mẹ nó cũng không có gì mà không thích. Tỷ tỷ nói đó là đứa nhỏ nhà ai vậy à?"
Lý đại nương nói: "Chính là người thủ tiết ở Đổng gia, La Đông nhi, muội cảm thấy đứa nhỏ đó như thế nào?"
Dương thị vừa nghe thấy lời của Lý đại nương có chút không vui: "Lý tỷ việc này không thành rồi, Đổng gia nương tử, khéo tay, bộ dạng xinh đẹp, là khuê nữ thật tốt, nhưng là… Hạo nhi của ta là đồng nam tử, nàng lại là người đã có chồng, phải là trước kia có thể lấy nàng làm vợ chính là Hạo nhi của nhà ta đã trèo cao, nhưng hiện giờ… Hạo nhi nhà ta lớn nhỏ gì cũng là một quản sự, tiền tiêu hàng tháng còn mười sáu quan, sao lại không thể lấy được một hoa cúc khuê nữ ( ý nói còn zin)?
Từ xưa tới nay tuy nói trinh nữ không thờ hai chồng, nhưng cũng chỉ là có người đề xướng mà thôi, cũng đọc sách không rõ mà tẩu hỏa nhập ma nghiêm trọng vậy, nữ nhân chồng chết tái giá, hoặc được tái giá đương thời cũng giống như hiện đại vậy. Trác Văn Quân chẳng những tái giá hơn nữa cùng nam nhân bỏ trốn; Thái Văn Cơ qua ba bốn đời chồng, trong đó một người là tả hiền vương của dân tộc Hung nô; Lý Thanh Chiếu tái giá không nói, sau hôn sự không bao lâu còn khởi kiện chia tài sản với trượng phu của mình, việc này ở hiện tại cũng coi như tin tức ở giữa hàng xóm láng giềng mà thôi.
Các nàng lúc ấy đều là tiểu thư khuê các nổi tiếng nhà người tam còn có thể như thế, phụ nhân trong dân gian đối với việc tái giá tự nhiên càng nhan nhản hơn. Chẳng qua ngay cả ở hiện đại, một bên là hôn nhân dầu, một bên là hôn nhân lần thứ hai, cha mẹ trong lòng có chút không vui, giống như đứa nhỏ nhà mình ăn bị giảm nhiều.
Lý đại nương nhân tiện nói: "Triệu gia khuê nữ, Hoắc gia khuê nữ, ta không nhìn ra các nàng tốt hơn chỗ nào so với Đổng gia nương tử kia, thuận lợi hay không cũng chỉ sống qua mới biết? ta nói muội nghe, muội cũng đừng phạm phải hồ đồ à."
Bà thấy sắc mặt của Dương thị thấy cũng không hề giận còn nói: "Đông nhi đứa nhỏ này tính tình nhu thuận sinh ra đã xinh đẹp, có thể lo liệu việc gia đình, trong ngoài đều xử lý tốt, là người an phận thủ thường mà sống. Nói tiếp, nàng số mệnh cũng khổ, từ nhỏ đã không có cha mẹ, cậu nàng nuôi nàng chỉ coi như một món hàng hóa mà bán. Đứa nhỏ Đổng gia kia là một con ma ốm, từ nhỏ đã ôm lấy ấm sắc thuốc mà sống, chỉ cần ánh mắt không có hạt ai cũng nhìn ra hắn không thể sống lâu? Kết quả cậu của nàng lại ham sính lễ nhà người ta, đêm một khuê nữ số khổ ném vào trong hố lửa…"
Dương thị sờ đầu gối trầm mặc không nói gì, Lý đại nương tận tình khuyên bảo khuyên: "Đông nhi đứa nhỏ này hơn nữa là người không tồi, thái độ làm người, nhân phẩm, tướng mạo cũng được, mười dặm quanh đây có mấy khuê nữ có thể so sánh được với nàng? Muốn nói, cưới được người vợ như vậy còn lo lắng gì? Muội không phải nghĩ trói buộc tâm của đứa con, nếu bắt nó lấy khuê nữ nó không thích chỉ sợ nó phải chạy xa. Cần phải có nữ nhân như Đông nhi kia, vẻ xinh đẹp thùy mị có thể ngon ngọt tiến vào trong lòng nam nhân, muội còn sợ không thể đặt tâm của Hạo nhi ở bên đầu giường gần lò sưởi nhà muội sao?"
Dương thị có chút ý động chần chứ nói: "Tỷ nói…có thể thành?"
"Việc này, có gì không được, muội tử à, ta nói muội đừng do dự, Đông nhi đứa nhỏ kia, mông vừa cao lại rắn chắc, vừa thấy là có thể sinh con dễ dàng, nếu lấy nàng trở về, ta xem mùa xuân sang năm là muội có tôn tử ôm bế rồi."
Dương thị nở nụ cười "vèo" một cái, cẩn thận ngẫm lại, khuê nữ nhà người ta hơn người, thật đúng là lựa chọn không tồi chút nào, không có nữ nhân nào tốt hơn người đó nữa? bà liền ỡm ờ nói: " Vậy… nhưng mà? Cũng không biết Đổng gia có đồng ý hay không nữa."
Lý đại nương nói: " Con trai bà ta đã chết, vợ tái giá bà ta còn làm được cái rắm gì, ta đi nói cho, có chút ưu đãi cấp cho bà ta, còn sợ bà ta không đồng ý sao?"
Nhà trai bỏ vợ, chỉ cần bản thân hắn đồng ý, cha mẹ hai bên đồng ý, có hàng xóm láng giềng làm chứng, thư bỏ vợ lập tức có hiệu lực. Nếu nhà gái yêu cầu từ bỏ, thường thì do quan phủ địa phương phán quyết, nhưng quan phủ bình thường thiên hướng về nhà trai, trừ phi có lý do thập phần đầy đủ, nếu không sẽ không phê chuẩn. Nhưng là nếu nhà trai đã chết mà nhà gái phải tái giá, mặc dù cũng cần chủ hộ nhà trai viết thư từ bỏ chính thức, nhưng là chủ hộ nhà trai nếu cố gắng lưu giữ nữ tử không cho tái giá, quan phủ phán quyết có thể thông qua tôn trọng ý kiến của nhà gái. Cho nên Lý đại nương mới nói là mười phần chắc chắn, nghĩ rằng Đổng thị kia sẽ không cự tuyệt.
"Được rồi, vậy phiền tỷ tỷ đi hòa giải một phen, chuyện này mà thành, tỷ chính là bà mai của Hạo nhi, muội nhất định phải cám ơn tỷ rất nhiều."
"Này, nhìn muội nói kìa." Lý đại nương hạ chân xuống hấp tấp nói: " Chúng ta có quan hệ gì chứ, Hạo nhi nhà muội từ nhỏ cũng là ta nhìn nó lớn lên, có thể cho nó một người vợ thỏa mãn, ta cũng cao hứng rồi. ha ha, được rồi, được rồi, thân thể muội không được tốt cho lắm cũng đường bận tâm. Ta về trước, buổi chiều sẽ qua Đổng gia nói chuyện…"