Triệu Liệm tuy có họ Triệu nhưng không phải cùng một hàng với Triệu phái ở thủ đô.
Nhưng cũng vì cùng họ nên Triệu Liệm và Triệu gia ở thủ đô cũng có chút quan hệ thân mật, trên quan trường thì những vấn đề như thân tình, bạn học, cùng quê là cực kỳ vi diệu, sau này những điều kiện như vậy sẽ được phóng đại vô hạn, nhưng khi không có giá trị gì thì tất cả là vô dụng.
Triệu Liệm là quan viên có thực quyền ở Giang Nam, những năm qua Triệu gia rất yếu kém ở Giang Nam, dưới như cầu gấp gáp chiêu binh mãi mã thì Triệu Liệm có họ Triệu đã phát huy tác dụng khá lớn. Vì vậy nếu xét theo phương diện nào đó thì Triệu Liệm cũng coi như là quan viên Triệu gia.
Là một chủ tịch thành phố cấp tỉnh, Triệu Liệm bình thường rất cẩn trọng, đi đến đâu đều có phái đoàn, rất uy nghiêm. Nhưng hôm nay hắn lại cực kỳ căng thẳng, liên tục dạo bước qua lại trong phòng nghỉ.
Hành Nam xảy ra vấn đề, ảnh hưởng rất lớn, Triệu Liệm là một chủ tịch thành phố, trách nhiệm không thể trốn tránh. Hơn nữa hắn cũng luôn hoài nghi sự kiện này có người ở phía sau thúc đẩy.
Vì trước khí sự kiện bùng phát thì Triệu Liệm còn đến thị sát và an ủi quần chúng, hắn vừa quay về được một tháng thì có sự kiện kêu oan bùng ra, không phải có người chọc dao từ phía sau sao?
Nếu thật sự cầu thị thì chuyện này có đả kích rất lớn cho Triệu Liệm, hai năm qua là thời điểm ban ngành Hành Nam phát triển hoàng kim, hắn và bí thư An Danh Tuyền đã trải qua một con đường gập ghềnh, bây giờ cả hai cực kỳ ăn ý.
Dưới sự đồng tâm nổ lực của hai người thì ban ngành Hành Nam cực kỳ vững chắc, từ trên xuống dưới đều có sĩ khí rất cao, rõ ràng là thời điểm thể hiện tài hoa, tạo ra thành tích. Nhưng đúng lúc đó lại xảy ra chuyện, Triệu Liệm bị tát thẳng vào mặt, vẻ mặt hắn thế nào hoàn toàn có thể nghĩ ra.
Làm quan rất khó, làm quan muốn cho ra hồn, muốn có thành tích lại không dễ dàng. Nếu làm tốt thì có danh tiếng, lại bị người đố kỵ, người ta chọc dao sau lưng chỉ là chuyện thường. Làm quan nếu làm loạn, lừa trên gạt dưới thì chính mình sẽ chẳng bao giờ được an tĩnh, nếu chuyện xấu phát sinh thì thân bại danh liệt.
Khoảng thời gian này Triệu Liệm suy nghĩ rất nhiều về hai chữ quy ẩn, nhân sinh là như vậy, chẳng phải ai cũng mong muốn được an bình sao? Như vậy không đơn giản sao?
- Chủ tịch Triệu, mau, bí thư muốn gặp anh, sao anh lại đứng đợi ở đây? Làm tôi phải tìm khắp nơi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trần Gia Cường đột nhiên đẩy cửa tiến vào, giọng điệu có chút dồn dập.
Toàn thân Triệu Liệm chợt chấn động, hắn sửa sang lại quần áo, lưng thẳng tắp, vẻ mặt đầy tâm tình vừa rồi đã tan thành mây khói, bộ dạng trở nên chân thành và căng thẳng.
Triệu Liệm thật sự thiếu kinh nghiệm gặp mặt bí thư tỉnh, hắn là chủ tịch thành phố Hành Nam, hai năm gần đây hắn có vài lần tiếp xúc với chủ tịch tỉnh Viên Thánh Sở, chủ tịch Viên mà người thích nghiêm mật, công tác phải cụ thể, yêu cầu nghiêm khắc, đã từng tạo ra áp lực lớn cho Triệu Liệm.
Nhưng Triệu Liệm cũng biết rất rõ, trong Giang Nam thì bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh là khó thể so sánh nổi. Bí thư Trương là một tượng thần ở Giang Nam, một cán bộ chính sảnh muốn được bí thư tiếp kiến riêng là khó hơn lên trời. Phải biết rằng có nhiều phó chủ tịch tỉnh xếp sau ở khối chính quyền tỉnh, mỗi năm sợ rằng cũng chẳng được mấy lần thấy mặt bí thư.
Khi Triệu Liệm tiến vào phòng làm việc của bí thư, lúc này Trương Thanh Vân đang dùng tay hất nước cho hai cây cảnh trước bàn làm việc, khi thấy Triệu Liệm tiến vào, hắn quay đầu híp mắt nhìn.
Triệu Liệm vừa chạm phải ánh mắt khó lường của Trương Thanh Vân thì vẻ mặt rất mất tự nhiên, hắn nói:
- Chào bí thư!
Trương Thanh Vân cười cười, hắn chỉ xuống ghế sa lông nói:
- Tôi bây giờ rất tốt, tôi nghe nói anh không quá tốt, vì vậy muốn sắp xếp gặp mặt xem có chuyện gì xảy ra? Thế nào, tôi nghe nói tổ chức sắp xếp cho anh đến trường đảng trung ương học tập, anh có tâm tình mâu thuẫn gì không?
Triệu Liệm chợt sững sờ, vẻ mặt mờ mịt, hắn chưa từng nghe nói tổ chức sẽ sắp xếp như vậy, nhưng lời này từ trong miệng bí thư Trương nói ra, có thể là giả được sao? Vì vậy mà lúc này vẻ mặt hắn cực kỳ phức tạp, kinh ngạc nói không nên lời.
Trần Gia Cường ở bên cạnh thấy tình cảnh như vậy thì trong lòng thầm thở phào một hơi, đồng thời cũng thầm bội phục bản lĩnh làm việc của Lý Vũ Hiệp. Người này rất hiểu tâm ý của Trương Thanh Vân, làm việc đạt đến hiệu quả mong muốn, thật sự là công lực thâm hậu.
Đến bây giờ Trần Gia Cường vẫn còn chưa biết Lý Vũ Hiệp đã liên hệ với Hồng Nham như thế nào, người nào ở Giang Nam cũng biết trưởng phòng Hồng và thư ký trưởng Lý có bất hòa, nhưng bây giờ sự việc lại thành, hai người liên hệ có kết quả.
Làm quan đến cấp tỉnh, nhiều khi có nhiều vấn đề làm người ta khó thể xem xét, với vị trí bây giờ của Trần Gia Cường thì còn rất nhiều vấn đề mù mờ khó thấy rõ.
Ví dụ như sự kiện của Triệu Liệm lần này, gần đây trong tỉnh có tin đồn, nói là bí thư Trương không hài lòng với năng lực của Triệu Liệm, cho rằng không đủ điều kiện để làm lãnh đạo. Tin đồn này làm cho Trần Gia Cường mơ hồ nhận ra hương vị đánh cờ giữa Lý Vũ Hiệp và Hồng Nham.
Lý Vũ Hiệp rời khỏi phòng tổ chức tỉnh ủy nhưng lực ảnh hưởng vẫn tồn tại, hơn nữa lão còn là thường ủy tỉnh ủy, coi như là quan lớn thực quyền cao. Lão và Hồng Nham đấu tranh, thắng bại khó nói rõ.
Trong ý thức của Trần Gia Cường thì mơ hồ giúp đỡ Hồng Nham, vì Hồng Nham là cán bộ phái trí thức, thích cương trực ghét xu nịnh, có gan công tác, làm việc chuyên chú, thật sự làm người ta bội phục.
Những năm này Trần Gia Cường đi theo bên cạnh Trương Thanh Vân, có thể nói hắn đã gặp qua vô số người, nhưng đến cấp tỉnh thì thiếu những cán bộ khí thế và nhiệt huyết như Hồng Nham, đây không hỗ danh là tấm gương học tập cho cán bộ trẻ.
Nhưng Hồng Nham và Lý Vũ Hiệp đánh cờ thì Trần Gia Cường sao có thể tham gia, có thể nhìn thấu? Trần Gia Cường là người đứng xem, hắn giống như rơi vào sương mù, hắn cố tình muốn nhắc nhở Hồng Nham, ngược lại sợ có chuyện xấu phát sinh, cũng không biết làm sao cho phải.
- Cảm tạ bí thư, tôi kiên quyết phục tùng sắp xếp của tổ chức, tôi sẽ cố gắng đến học tập tốt ở trường đảng.
Triệu Liệm cất cao giọng nói, những tâm tính âm u trước đó đã tán đi không còn.
Trương Thanh Vân là bí thư trọng điểm bồi dưỡng cán bộ, đặc biệt là mỗi năm hắn đều đề cử danh sách cán bộ tiến vào học tập ở trường đảng trung ương. Hơn nữa bí thư Trương là người thích dùng cán bộ học tập từ trường đảng quay về, đây không phải là bí mật gì ở Giang Nam.
Cũng vì như vậy mà ở Giang Nam, được tiến vào học tập ở trường đảng trung ương chính là vinh dự và cơ hội khó kiếm, không biết có bao nhiêu người đứng lên cướp danh sách này. Bây giờ Triệu Liệm may mắn có được một phần danh sách, vì vậy mà tâm tình của hắn rất kích động.
Dù Triệu Liệm thất lợi ở Hành Nam nhưng tổ chức không vứt bỏ, còn quyết đoán bồi dưỡng, điều này làm hắn thấy được hy vọng. Điều làm hắn thêm hưng phấn chính là cách sắp xếp chứng tỏ bí thư Trương nhìn thấu sự kiện Hành Nam, đây mới là quan trọng.
Có cái nhìn như vậy của Trương Thanh Vân thì những uất ức trước đó của Triệu Liệm sẽ có ngày được báo đáp ở phía sau, họa này phúc này có gì là tuyệt đối?
- Chủ tịch Triệu, nam tử hán đại trượng phu cần phải chịu được uất ức, phải chống lại khảo nghiệm, nếu vì một sự kiện nhỏ như hạt đậu xanh mà buồn bực thì không những phát sinh những ảnh hưởng kém cỏi, hơn nữa còn gây bất lợi khi phối hợp với tổ chức, sẽ mang đến nhiều khó khăn, điều này anh cần phải hiểu rõ.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Gương mặt Triệu Liệm chợt đỏ ửng, hắn nói:
- Bí thư nói rất đúng, tâm tình của tôi có chút nóng nảy, có một số việc thiếu suy xét, vì vậy tôi nên gánh chịu tất cả trách nhiệm.
- Trách nhiệm thì không cần phải nói, nhưng cấp bậc lễ nghĩa là không thể thiếu, làm sai phải dũng cảm nhận sai, chúng ta cần phải làm theo quy củ này, ai cũng không ngoại lệ.
Trương Thanh Vân trầm giọng nói.
Triệu Liệm liên tục gật đầu, trong lòng liên tục kêu khổ.
Hồng Nham và Lý Vũ Hiệp có mâu thuẫn, đây là vấn đề mà cả Giang Nam đều biết, lần này Triệu Liệm phải gánh tội vì sự kiện ở Hành Nam, phòng tổ chức tỉnh ủy nhiều lần tìm hắn nói chuyện, trong lòng hắn rất tức giận, trực tiếp nói cứng vài câu với trưởng phòng Hồng.
Hồng Nham cũng cực kỳ nóng tính với thái độ của Triệu Liệm, sau đó Lý Vũ Hiệp vâng lệnh Trương Thanh Vân đến phối hợp với Hồng Nham, khi nói về hướng đi của Triệu Liệm thì thái độ của Hồng Nham rất cứng nhắc, đề xuất cho Triệu Liệm làm phó phòng thủy lợi.
Thủy lợi là một vùng nước trong, chức phó phòng càng không có thực quyền, nếu ném Triệu Liệm sang bên kia thì rõ ràng là đối xử lạnh nhạt.
Trước khi Triệu Liệm đến gặp Trương Thanh Vân thì tâm tình rất thấp, tất cả cũng vì biết mình được điều sang cục thủy lợi, vì vậy tâm tình buồn nản.
Chuyện bây giờ có kết quả như vậy, xem như bí thư có tác dụng tíhch cực, rõ ràng bí thư đã biết rõ ràng vấn đề, Triệu Liệm nào không xấu hổ?
Một năm đã qua, không quan tâm đến được thua thành bại, bây giờ cũng đã bắt đầu một năm mới, một thế cục mới.
Dù người ta hâm mộ hay đố kỵ, dù có tin đồn thế nào thì thành tích Giang Nam đạt được trong năm qua là sự thật, ánh mắt quần chúng sáng như tuyết, đảng ủy chính quyền Giang Nam năm qua làm được những gì, bọn họ biết rất rõ.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, năm ngoái Giang Nam còn chịu đủ sự lên án, Trương Thanh Vân dẫn đoàn tham gia đại hội ở trung ương cực kỳ an phận, dù là như vậy thì vẫn trở thành đối tượng bị hoài nghi.
Hôm nay đoàn đại biểu Giang Nam về thủ đô có một bội dáng khác hẳn, dù Trương Thanh Vân đã căn dặn khu thường trú của Giang Nam ở thủ đô không được làm lớn chuyện, nhưng cuối cùng cũng khó thể cản được sự nhiệt tình của truyền thông.
Khi đoàn đại biểu tỉnh Giang Nam đến sân bay thì hiện trường có hơn trăm nhà truyền thông đang thu hình chụp ảnh, hai bên đường ra là hàng loạt phóng viên chờ sẵn.
Tình cảnh đã hoàn toàn biểu hiện mức độ chú ý của Trương Thanh Vân.
Vì sao phải chú ý đến Trương Thanh Vân? Vì Giang Nam phát triển quá mạnh sao? Sự việc sẽ không đơn giản như vậy.
Gần đây có một đồng chí lão thành phát biểu, trong nước đang tranh giành thế cục ở Trung Nguyên.
"Tranh giành Trung Nguyên!"
Bốn chữ này có ý nghĩa quá sâu sắc, sáu tỉnh Trung Nguyên chưa từng cạnh tranh dữ dội như bây giờ, như vậy sau lưng sẽ có rất nhiều hướng đi của các nhân vật chính trị, đây chính là vấn đề mà truyền thông quan tâm.
Không thể nghi ngờ Trương Thanh Vân bây giờ là người chạm tay có thể phỏng, trong đám đầu sỏ Trung Nguyên, hắn là người trổ hết tài năng, đứng ở vị trí cao hơn hẳn so với người khác