Hôm nay sinh nhật Lăng Tuyết Phi được tổ chứ ở khu giải trí Lam Thiên, đây cũng không phải là sắp xếp của Lí Hưng Bình, đó là quyết định của Lăng Tuyết Phi.
Nhưng Lí Hưng Bình biết được chuyện này, hắn chỉ nắm lấy mà làm văn vẻ, truyền thông lại xào nấu làm lễ đính hôn, tất cả đều chỉ là giả dối, đây đều là những gì Lí Hưng Bình đang cố gắng lừa gạt truyền thông.
Thực tế những chuyện như vậy Lí Hưng Bình rất thường làm, những chuyện giữa hắn và Lăng Tuyết Phi phần lớn đều được chế ra. Bây giờ truyền thông thường rất hiệu ứng, chuyện của ngôi sao tất nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Người đẹp và công tử nhà giàu, đây chính là phần tin mà có không biết bao nhiêu người thích bới móc, Lí Hưng Bình cố gắng để lộ ra chút chuyện, tất nhiên truyền thông sẽ xào nấu ngày càng nóng. Đối diện với tình huống như vậy, Lăng Tuyết Phi là người trong cuộc cũng không có những hành động tích cực.
Lăng Tuyết Phi có hành động mập mờ như vậy rõ ràng đang cổ vũ truyền thông tiếp tục xào nấu, đồng thời càng ủng hộ ý chí chiến đấu của Lí Hưng Bình, vì vậy Lí Hưng Bình mới cố gắng bào chế tiệc sinh nhật của Lăng Tuyết Phi thành bữa tiệc cầu hôn hôm nay.
Lí Hưng Bình đã tiêu hao hết tâm tư, không chỉ bao hết quán bar khu đông, đồng thời còn mời rất nhiều người đến cổ động, hy vọng mọi người cùng nhau thấy tình cảnh không tầm thường hôm nay.
Khách đến, chủ đến, Lăng Tuyết Phi quả thật đã đến khu giải trí Lam Thiên, mọi thứ giống như có quỹ đạo cố định, tất cả bình thường.
Nhưng điều làm cho mọi người cảm thấy nằm ngoài ý muốn chính là Lí Hưng Bình lại chẳng thể ôm người đẹp quay về, Lăng Tuyết Phi tiến vào khu giải trí nhưng không vào quán bar đại sảnh phía đông. Khi nàng đi vào cửa chính thì có hai gã đàn ông anh tuấn cúi đầu, một người nói:
- Lăng tiểu thư, hoan nghênh đến khu giải trí Lam Thiên, tổng giám đốc Quách đã đợi từ lâu.
Lăng Tuyết Phi gật đầu, sau đó nàng quay đầu nở nụ cười lạnh nhạt với Lí Hưng Bình:
- Xấu hổ quá, Lý công tử, anh cứ bận rộn, tôi đã có hẹn với tổng giám đốc Quách.
Lí Hưng Bình và đám người đi theo sau chợt ngây ra như phỗng, Lăng Tuyết Phi cũng không thấy ánh mắt của bọn họ, nàng được hai tên đàn ông đưa thẳng vào khu giải trí Lam Thiên, đồng thời cũng tiến vào khu sinh hoạt hằng ngày của Quách Tuyết Phương.
Tin tức về Quách Tuyết Phương được truyền đi rất nhanh, đám người trong quán bar nghe được tin đồn và chạy ra, có gần phân nửa chợt hóa đá.
Đám phóng viên bắt đầu chụp ảnh, vì trong ấn tượng của bọn họ thì trước nay chưa từng nghe nói Lăng Tuyết Phi và Quách Tuyết Phương có quan hệ cá nhân sâu sắc. Nhưng nhìn Lăng Tuyết Phi tiến vào khu giải trí và có người nghênh đón, tất cả rõ ràng đã được sắp xếp tốt, như vậy nào có thể nói hai ngừoi không có vấn đề gì?
Lí Hưng Bình ảo nảo vùng vẫy hai tay bước theo, nhưng khi đến lối nhỏ thì có hai tên đàn ông chặn đường. Khu sinh hoạt của Quách Tuyết Phương trong khu giải trí là cấm địa, không có cái gật đầu của nàng, bất kể kẻ nào dù là Quách Đông Lượng cũng không thể đi vào.
Dù khách đến Lam Thiên cao quý thế nào, nếu không được Quách Tuyết Phương mời vào thì đừng hòng vượt qua hành lang nhỏ này, tin tức này tất nhiên cũng được người thủ đô lan truyền đi cực kỳ kỳ diệu.
- Anh Quách, đây là có chuyện gì? Anh đã sớm biết tình huống như vậy rồi sao?
Lí Hưng Bình nói với Quách Đông Lượng.
Quách Đông Lượng cảm thấy rất khó hiểu, hắn thấy tình cảnh trước mắt mà choáng váng. Đối mặt với câu hỏi của Lí Hưng Bình, hắn nhún vai rồi buông tay, tỏ vẻ mình cũng không hiểu.
Quách Đông Lượng và Quách Tuyết Phương xét về tuổi thì có vẻ là cùng thế hệ, hắn có thể nói là biết khá rõ về nàng. Trong ký ức cuae hắn thì Quách Tuyết Phương là người cực kỳ ghét bọn nghệ thuật, đặc biệt là nữ nghệ nhân trong nước, nàng cực kỳ chán ghét.
Bình thường xung quanh Quách Đông Lượng có không ít phụ nữ, ngôi sao và người mẫu không thiếu, Quách Tuyết Phương cũng rất bao dung với những kết giao của Quách Đông Lượng. Nhưng nếu Quách Đông Lượng đụng vào ca sĩ, Quách Tuyết Phương sẽ nổi giận, cho rằng Quách Đông Lượng giữ mình không trong sạch.
Vì vậy nhiều năm qua Quách Đông Lượng kết giao bạn bè thường không dám khoe khoang trước mặt cô cô Quách Tuyết Phương, đôi khi còn giữ bí mật tuyệt đối.
Quách Tuyết Phương hầu như là một người cực kỳ cố chấp với những phần tử làm nghệ thuật, như vậy nàng sao có thể quen biết với Lăng Tuyết Phi, hơn nữa lại là quan hệ rất sâu? Lăng Tuyết Phi đã nổi tiếng thời gian không ngắn, nhưng trước kia sao chưa từng nghe ai nói về tin tức này?
- Anh Quách, anh có thể chuyển lời giúp tôi được không? Tôi muốn mời giám đốc Quách cùng tham gia bữa tiệc của Tuyết Phi hôm nay, anh...
Lí Hưng Bình dùng giọng khách khí nói, trong giọng nói có chút dồn dập.
Quách Đông Lượng mỉm cười không nói gì, hắn dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lí Hưng Bình. Cô cô của hắn là ai? Tứ thiếu gia thủ đô là gì trong mắt nàng? Đừng nói là nhắn vài lời, dù chính Lí Hưng Bình đi mời thì cô cô cũng sẽ tham gia một bữa tiệc không ra gì như vậy sao?
Quách Đông Lượng thầm lắc đầu, hắn lại hiểu sâu thêm một tầng về Lí Hưng Bình. Người này sinh ra ở HongKong, sinh trưởng ở HongKong, dưới chế độ xã hội của HongKong thì tiền tài là trên hết, chỉ cần có tiền thì có tất cả, thậm chí kể cả quyền lợi.
Những năm này tập đoàn Hồng Thuận muốn tiến vào trong đại lục, tất nhiên sẽ được chính quyền hoan nghênh, cũng cho bọn họ chút đặc quyền, bật đèn xanh trên vài vấn đề. Bình thường nếu bọn họ có chuyện ở thủ đô thì giải quyết cũng không khó khăn, chẳng lẽ vì vậy mà bọn họ cho rằng mình là trên hết?
Lí Hưng Bình thật sự không có tư duy của người nội địa, ở thủ đô này chính là hoàng thành, nước rất sâu, có tiền thì là gì? Bình thường hắn diễu võ giương oai vì chưa phạm vào lợi ích của người khác, người ta cũng không quan tâm đến vài vị thiếu gia thủ đô, nhưng nếu trong mắt đám người thật sự quyền quý thì tất cả chẳng phải chỉ là một vở hài kịch thôi sao? Quách Đông Lượng tự mình hiểu vấn đề, nhưng bây giờ xem ra Lí Hưng Bình không hiểu, đây là một tín hiệu nguy hiểm.
Quách Tuyết Phương là người thích hưởng thụ cuộc sống, phòng làm việc của nàng ở Lam Thiên rất xa xỉ, một gian phòng hơn trăm mét vuông khí thế bức người, gian phòng này được lấy ánh sáng rất tốt, phía trước là cửa sổ chạm khắc, chỉ cần kéo mà ra sẽ thấy sân golf và trường đua ngựa.
Vì vị trí tương đối cao nên chỉ cần nhìn qu sẽ có thể thu hết tất cả kiến trúc vào trong mắt, bố trí phòng làm việc của nàng chính là mắt rồng ở khu giải trí Lam Thiên.
- Mời ngồi, Lăng tiểu thư, đến chỗ này của tôi có thể tùy tiện, tôi cũng không ân cần như Lý công tử.
Quách Tuyết Phương dùng giọng nhàn nhạt nói với Lăng Tuyết Phi, sau đó nàng chỉ bàn trà nói:
- Tôi thích uống trà, cô cũng thích trà chứ?
Lăng Tuyết Phi ngồi xuống bên cạnh bàn trà, nhân viên phục vụ rót trà cho nàng. Quách Tuyết Phương chợt khoát tay nói:
- Ra ngoài trước, tôi và Lăng Tuyết Phi có vài chủ đề cần bàn.
Trong phòng chỉ còn lại hai người, Lăng Tuyết Phi nhấp một ngụm trà cực kỳ tinh tế, sau đó nói:
- Hương vị Giang Nam, xem ra tổng giám đốc Quách có tình cảm rất sâu với Giang Nam.
Quách Tuyết Phương khẽ nhíu mày, sau đó hai hàng chân mày mở ra, nàng nói:
- Bình thường thôi, thế nào? Cô thật sự không muốn gả mình ra ngoài sao? Bên ngoài nói về vấn đề này rất rộn rã đấy.
- Không phải cô cũng chưa gả ra ngoài sao? Phụ nữ nhất định phải gả ra ngoài mới sinh con đẻ cái được à?
Lăng Tuyết Phi hỏi ngược lại.
Quách Tuyết Phương chợt sững sờ, khoảnh khắc này cũng không dễ trả lời. Những năm này nàng đã quen vênh mặt với đời, bình thường có ai đám tranh luận với nàng? Hôm nay Lăng Tuyết Phi không bị khí thế của nàng dồn ép, nói chuyện rất khách khí, hơn nữa lại cực kỳ cứng nhắc, cũng không để cho Quách Tuyết Phương thích làm gì thì làm.
- Chỗ này của tôi có vài loại trà, trà Giang Nam chỉ là một trong số đó, cô xem bên cạnh, có cả dụng cụ trà nước, có nhiều loại trà xếp ở đó, đâu phải chỉ Giang Nam là tốt nhất.
Trong lúc lơ đãng Quách Tuyết Phương chỉ vào tủ trà âm tường ở bên trái.
Quách Tuyết Phương chỉ vào những bịch trà, ánh mắt lại nhìn vào một khung ảnh, bên trong có ba người, một nam một nữ đang ôm một đứa bé, nữ là Quách Tuyết Phương, nam là Trương Thanh Vân, đứa bé là con của hai người.
Lăng Tuyết Phi đảo mắt qua tủ trà, sau đó cũng lướt qua khung ảnh, vẻ mặt không chút biến đổi, nàng chỉ gật đầu nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m
- Tổng giám đốc Quách thật sự là người yêu trà, hôm nay tôi coi như đại khai nhãn giới, nhưng hôm nay là thời điểm đặc thù, cô mời tôi, chẳng lẽ chỉ là thưởng thức trà?
Quách Tuyết Phương cười khanh khách, nàng lắc đầu nói:
- Cô đừng nóng lòng, thưởng thức trà nên tĩnh tâm, câu cửa miệng là không vội ăn đậu hủ nóng.
Lăng Tuyết Phi nhíu mày, nàng muốn hỏi gì đó nhưng do dự lại thôi.
Quách Tuyết Phương và Lăng Tuyết Phi cùng rơi vào trầm mặc, tình cảnh chợt đi đến mức cực đoan. Lăng Tuyết Phi dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Quách Tuyết Phương, nàng nghi hoặc vì sao Quách Tuyết Phương lại đặc biệt chú ý đến mình.
Khách vip của khu giải trí Lam Thiên thường rất khó có thể lấy được, nhưng Lăng Tuyết Phi chỉ đến một lần đã được Quách Tuyết Phương cho thẻ vip, sau này Lăng Tuyết Phi đến Lam Thiên đều được hưởng thụ những đãi ngộ cao cấp nhất, điều này làm người ta khó hiểu.
Lăng Tuyết Phi quyết định tổ chức sinh nhật ở khu giải trí Lam Thiên, không phải vì Lí Hưng Bình nắm lấy điều này để làm trò, nàng còn nhận lời mời của Quách Tuyết Phương.
Lăng Tuyết Phi đang nghi hoặc chợt hiểu rõ tất cả chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vì khung hình trong tủ âm tường đã nói rõ tất cả vấn đề.
Đời sóng tình cảm của Quách Tuyết Phương không phải Lăng Tuyết Phi có thể biết được, vì vậy quan hệ giữa Quách Tuyết Phương và Trương Thanh Vân có nhiều người biết, nhưng Lăng Tuyết Phi lại không phải một trong số đó.
Nhưng hôm nay Lăng Tuyết Phi đã biết.
Thật ra khi Lăng Tuyết Phi thấy tấm hình thì cực kỳ kinh ngạc, Quách đại tiểu thư ở thủ đô ai mà không biết? Tên tuổi Quách Tuyết Phương cũng nổi tiếng trong nước, tiếng tăm lẫy lừng.
Thật sự không ngờ đến ngày nay mà Quách Tuyết Phương còn chưa gả cho ai, nàng lại làm tình nhân của Trương Thanh Vân. Dù Lăng Tuyết Phi lòng dạ sâu sắc cũng cảm thấy chấn động khó hiểu...
- Trương Thanh Vân...
Lăng Tuyết Phi thầm lắc đầu, trong mắt nàng thì Trương Thanh Vân không hiểu phong tình, không lãng mạn, càng không làm phụ nữ vui vẻ, vì sao lại làm cho nhiều phụ nữ ngã nghiêng như vậy?