Quách Chu Quần nhìn thấy Trương Thanh Vân thì đứng lên rất mất tự nhiên, hắn mấp máy môi mà cũng không biết nên mở miệng thế nào, không biết nói từ đâu, vì vậy rất xấu hổ.
Trương Thanh Vân khoát tay nói:
- Ngồi, ngồi đi, có chuyện mà đến tìm tôi, cuối tuần không đi dạo với chị gái sao? truyện được lấy tại TruyenFull.com
Quách Chu Quần đỏ mặt, hắn nói:
- Anh đừng nói vậy nữa, lần này chính là bà vợ gây họa, tôi mất hết mặt mũi ở Thanh Giang, sau đó còn phạm phải sai lầm.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn sững sờ rồi ngẩn người nhìn Quách Chu Quần. Lúc này toàn thân Quách Chu Quần cũng run lên, hắn nói:
- Bí thư Trương, lần này tôi đưa đoàn khảo sát đến HongKong và có sơ hở, tôi nhất định sẽ làm kiểm điểm để yêu cầu tổ chức nghiêm túc xử lý.
Trương Thanh Vân gật đầu từ chối cho ý kiến, người giúp việc trong nhà đã sớm pha trà, hắn ngồi trên ghế gia chủ nhấp một ngụm trà rồi nói:
- Chuyện của anh kết quả cũng không quá xấu, tất cả mọi người đề đã an bình quay về, hơn nữa cũng không tạo ra ảnh hưởng xã hội, cũng không phải quá áp lực.
Quách Chu Quần liên tục gật đầu, chỉ cần nhìn vẻ mặt Trương Thanh Vân thì hắn đã biết lãnh đạo thị ủy rất thất vọng về mình. Hắn không phải ở lại Thanh Giang ngày một ngày hai, dù là họ Quách, sau lưng có bối cảnh cứng nhắc, nhưng nếu quan trường chỉ dựa vào những điểm này thì hoàn toàn không được. Hắn không thể phân giải ưu phiền cho lãnh đạo, bối cảnh không thể dùng được, dù sao thì lợi ích thực tế mới là thứ quan trọng nhất trên quan trường.
Trương Thanh Vân thấy vẻ mặt khúm núm của Quách Chu Quần mà nghĩ đến tình cảnh của đối phương khi gặp mặt ở khách sạn Hán Dũng vài năm trước. Bây giờ tình cảnh đã tương phản quá lớn, mà nguyên nhân của sự tương phản này cũng chính là thực lực.
Lúc này Trương Thanh Vân là người có thực lực ở Thanh Giang, tuy rễ không sâu nhưng quyền lợi cao vút.
Hạng mục lớn như khu công nghệ bị Trương Thanh Vân hắn nắm vào trong tay, tổ chức và nhân sự cũng phải đưa qua mình, riêng hai quyền lợi này cũng đã nắm vận mệnh của không biết bao nhiêu người. Quách Chu Quần rõ ràng hiểu được điểm này, cũng hiểu được tự mình gây khổ cho mình. Lúc trước vụ việc cục trưởng công an cũng là Trương Thanh Vân hắn phản đối, cuối cùng Quách Chu Quần thất bại trong gang tấc, nếu không sao người này lại khom lưng cúi đầu như vậy?
Thật ra Trương Thanh Vân cũng có chút quan hệ với Quách Chu Quần, đặc biệt là trước khi đối phương đến Thanh Giang thì Trương Thanh Vân đã được Quách Tuyết Phương mời dùng cơm. Năng lực của Quách Chu Quần là không tệ, nhưng điều kém cỏi của hắn là tính tình, thích tự cho mình là lãnh đạo, bộ dạng bày ra không giống người thường, điều này làm người ta phản cảm, tạo ra những tin đồn không tốt.
Nếu tính tình của Quách Chu Quần có thể hòa hợp một chút, các đối nhân xử thế cũng hay hơn, cộng thêm chút chính trực, như vậy hắn là một mầm mống sử dụng được trong quan trường.
- Chủ tịch Quách, tôi cũng không phải phê bình anh, nhưng cũng muốn nói cho anh biết vài vấn đề. Anh cũng biết rồi đấy, gần đây Thanh Giang chúng ta có chút rối loạn, chuyện của anh cũng chưa được đưa ra xem xét, vì vậy cần phải tìm cơ hội liên hệ với chủ tịch Đỗ, cũng đừng nên để lãnh đạo chủ động tìm mình.
Trương Thanh Vân cười nói, hắn vung tay mời Quách Chu Quần uống trà.
- Vâng, cám ơn bí thư Trương!
Quách Chu Quần nói, lời này rất chân thành. Trước hết lời nói của Trương Thanh Vân cũng không quá ẩn giấu, hắn tỏ vẻ mình sẽ không níu lấy sự kiện này để Quách Chu Quần phải đẹp mặt.
Quách Chu Quần có được lời hứa hẹn của Trương Thanh Vân thì cũng rất hài lòng, hắn chỉ cần đến liên hệ với Đỗ Thận Khoa là chuyện này căn bản được bỏ qua. Vì Hà Mậu Sâm muốn xử lý Quách Chu Quần phải xem xét cái nhìn của ban ngành thường ủy, bây giờ Trương Thanh Vân không có hứng thú nên một tay Hà Mậu Sâm cũng vung lên hơi khó. Hơn nữa Hà Mậu Sâm cũng không muốn vì chuyện này mà đắc tội với kẻ khác, vì vậy khả năng chuyện này được giải quyết trong êm đẹp là khá lớn.
Quách Chu Quần thỏa mãn quay về, Trương Thanh Vân tự mình tiễn đối phương. Khi hai người bắt tay nhau, Quách Chu Quần đột nhiên nói:
- Sinh nhật phu nhân của bí thư Chiêm sắp đến, tôi nghĩ bí thư anh chắc sẽ đến chứ?
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, ngày sinh của bí thư Chiêm hắn nhớ rất kỹ, nhưng sinh nhật của phu nhân bí thư thì chịu. Phu nhân của Chiêm Giang Huy có quan hệ cô cô với Trương Thanh Vân, hơn nữa năm ngoái Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc còn đặc biệt đến thăm hỏi, sao hắn có thể vắng mặt trong sinh nhật của bà cho được?
Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì không già mồn mà trực tiếp nói mình hoàn toàn không biết gì, đồng thời hỏi Quách Chu Quần cho rõ ràng.
Quách Chu Quần nói ra những lời này thì cũng hiểu Trương Thanh Vân không biết, vì phu nhân của bí thư Chiêm là người rất ẩn nhẫn, sinh nhật của bà trước nay chưa từng tổ chức rềnh rang, chỉ là vài người trong gia đình tụ tập mà thôi, người ngoài tuyệt đối không biết.
Quách Chu Quần biết rõ Trương Thanh Vân đi rất gần với bí thư Chiêm, cũng nhìn ra Trương Thanh Vân có ý muốn dựa vào Chiêm Giang Huy, Quách Chu Quần không giúp được gì mà chỉ tạo ra chút trợ lực mà thôi. Trương Thanh Vân gần Chiêm Giang Huy một chút, thì Quách Chu Quần hắn cũng cảm thấy rộng thoáng hơn. Chiêm Giang Huy là con rể Quách gia, Trương Thanh Vân gần Chiêm Giang Huy thì cũng là có ích mà vô hại với Quách Chu Quần, tất nhiên hắn sẽ rất tình nguyện đối với kết quả này. Sau khi Quách Chu Quần bỏ đi thì Trương Thanh Vân lập tức gọi điện cho Triệu Giai Ngọc để nàng quay về Thành Đô vài ngày, hai người sẽ cùng đến chúc thọ cô cô. Lần trước hai người đến nhà bí thư Chiêm và cô cô rất nhiệt tình, cũng rất tốt với Triệu Giai Ngọc, vì vậy Trương Thanh Vân đành phải gọi vợ quay về.
Đỗ Thận Khoa gây náo loạn thì Trương Thanh Vân cũng không nhàn rỗi, ngày hôm sau hắn đã triệu tập hội nghị đặc biệt của ủy ban quản lý khu công nghệ. Trương Thanh Vân phát biểu vì muốn hòa hoãn áp lực ở Thanh Giang, mà sau này những công trình xây dựng ở khu công nghệ tuyển chọn nhân công phải ưu tiên những công nhân đang thất nghiệp.
Đây chỉ là biểu tượng, căn bản là Trương Thanh Vân hạ lệnh giấu đi vài hồ sơ giúp đỡ tài chính cho một số lớn doanh nghiệp, khoản tiền này là vài chục triệu, số tiền này đặc biệt dùng để giúp đỡ các xí nghiệp truyền thống.
Vài năm gần đây tài chính thành phố Thanh Giang có chút khó khăn, khoản tiền được rót xuống vốn sẽ gỡ những khó khăn trong thời gian ngắn, nhưng lúc này khu công nghệ đã chính thức được khởi động, tài chính quốc gia và ngân sách địa phương cũng phải sử dụng khá nhiều. Hơn nữa chính sách ưu đãi cũng làm giảm bớt tài chính thu về, tài chính đến tay phải điều phối cho các hạng mục ở khu công nghệ, điều này làm Trương Thanh Vân cảm thấy canh cánh trong lòng.
Bây giờ là cơ hội trời ban, lần này Thanh Giang tạo ra lỗ hổng lớn, mâu thuẫn giữa ban nghành Triệu Giai Hoa và các ban ngành xí nghiệp đã lên rất cao, tất cả đều đang cãi cọ nhau về vụ bãi công vừa qua.
Đỗ Thận Khoa bứt tốp lên phía trước, Trương Thanh Vân cũng trực tiếp hủy bỏ số tài chính cho các xí nghiệp kia, mục đích chính là đánh mạnh vào đám xí nghiệp hung hăng ngạo mạn, chỉ như vậy mới tiêu tan mối hận trong lòng.
Vì muốn làm triệt để mọi chuyện nên Trương Thanh Vân nghĩ đến một biện pháp tuyệt diệu đem ván đóng thuyền. Sau khi bãi công ở Thanh Giang được dẹp loạn thì Trương Thanh Vân thay mặt cho thị ủy Thanh Giang tiếp nhận vài hãng truyền thông lớn trong nước đến tìm tin tức.
Trong lúc xem xét thì Trương Thanh Vân hiện thân để phân tích nguyên nhân trong quan hệ căng thẳng giữa lãnh đạo xí nghiệp và công nhân, đồng thời hắn cũng vỗ ngực đảm bảo đảng ủy và chính quyền Thanh Giang nhất định sẽ giải quyết ảnh hưởng xã hội và sắp xếp công tác cho công nhân.
Trong đó Trương Thanh Vân cũng nhấn mạnh đến số tài chính kia, hắn nói thị ủy và ủy ban quản lý khu công nghệ quyết định đem số tiền vài chục triệu để đầu tư cho hệ thống lao động xã hội, hơn nữa còn dùng số tiến này trợ giúp cho các công nhân đang thất nghiệp chờ sắp xếp việc làm, đồng thời còn giải quyết các vấn đề cuộc sống khác của công nhân. Vì tránh các xí nghiệp có tâm tư phản pháo, Trương Thanh Vân tiếp tục mạnh miệng trong lúc được phỏng vấn, hắn nói Thanh Giang là một thành phố mở, hoan nghênh tất cả xí nghiệp đến đầu tư. Đồng thời cũng nói rõ nhân dân Thanh Giang có tâm tình rất mâu thuẫn với những lãnh đạo xí nghiệp không có trách nhiệm kia, rõ ràng đám người kia không có tác dụng cho sự phát triển của Thanh Giang, hơn nữa còn nhiều lần đưa đến những nhân tố bất ổn.
Trương Thanh Vân nói ra những lời như vậy lập tức làm bùng lên hàng ngàn con sóng, tác dụng không thua kém tình cảnh Đỗ Thận Khoa náo loạn trước đó, biểu hiện hắn và Đỗ Thận Khoa có cùng lập trường nhưng thực tế là đầu cơ trục lợi. Hắn lợi dụng tình cảnh Đỗ Thận Khoa đang thổi phồng sự việc để phát biểu tạo ra sóng to gió lớn, nhưng nếu muốn truy cứu trách nhiệm thì Đỗ Thận Khoa phả đứng mũi chịu sào. Vì chủ tịch là ngươi gây náo loạn trước tiên, độ nặng của Đỗ Thận Khoa dù sao cũng hơn Trương Thanh Vân.
Sau vài ngày khi Trương Thanh Vân ra tay, đám xí nghiệp vốn đang muốn khôi phục sản xuất thì lại tiếp tục đình công. Những xí nghiệp nhà nước ở Thanh Giang căn bản là được tỉnh bố trí, bọn họ khó thể nén giận. Chủ tịch thành phố tiến lên phía trước náo loạn, nhưng phó bí thư chuyên trách của thị ủy lại đứng ở sau lưng châm ngòi, hơn nữa còn công khai vấn đề không hoan nghênh đám xí nghiệp này, ngôn từ như vậy làm bọn họ khó thể chịu được.
Tin tức đám xí nghiệp nhà nước này đình công lập tức rơi vào trong tai Hà Mậu Sâm, lúc này Hà Mậu Sâm, Đỗ Thận Khoa và Trương Thanh Vân muốn lùi cũng không được. Chủ tịch thành phố đã ra tay, phó bí thư cũng hành động, nếu bí thư thị ủy Hà Mậu Sâm lại bất đồng ý kiến thì rõ ràng bày ra biểu hiện ban ngành không đoàn kết, nhưng khó khăn chính là phải làm sao cho đám xí nghiệp kia gánh vác trách nhiệm.
Vì vậy mà Hà Mậu Sâm cũng phải tỏ rõ lập trường, hắn nói vấn đề khôi phục sản xuất hay không phụ thuộc vào các xí nghiệp, thị ủy Thanh Giang không có quyền can thiệp. Tất nhiên thị ủy sẽ không vì bất kỳ nguyên nhân gì mà phải liên hệ với bọn họ, đối với vấn đề không phát lương cho công nhân thì thị ủy sẽ dựa vào pháp luật lao động mà cưỡng ép xí nghiệp chi trả rõ ràng.
Đây là lần đầu tiên ba đầu tàu Thanh Giang bày tỏ thái độ, bộ dạng muốn đả kích. Thị ủy vừa đưa ra những lời phát biểu như vậy thì nhận được sự hưởng ứng của công nhân quận Nhạc Điền, đặc biệt là khoản tiền vài chục triệu của Trương Thanh Vân làm rất nhiều người háo hức.
Sau khi Trương Thanh Vân dùng binh lực thì danh tiếng quận Nhạc Điền rất kém, nhưng khi hắn xuất tiền thì tình thế xoay chuyển vượt bậc. Tất cả nam nữ già trẻ ở quận Nhạc Điền đều cho rằng bí thư Trương có sự quyết đoán, nói chuyện liên quan đến nguyên tắc, đúng là cán bộ của dân.
Trương Thanh Vân rất cảm thán đối với thu hoạch ngoài ý muốn này, dân chúng dù sao cũng rất lương thiện, yêu cầu của họ rất thấp, chỉ cần cho họ miếng cơm ăn thì sẽ nhận được sự ủng hộ, sẽ nhớ anh là quan tốt. Một người làm quan chẳng lẽ không làm được điều này sao? Nghĩ lại mà thấy hỗ thẹn.