Trương Thanh Vân đã đoán trước Tạp Báng Đài sẽ tìm mình nói chuyện, vừa chấm dứt đại hội ở ủy ban cải cách thì Tạp Báng Đài một tay nắm tổ chức, ở trên hội nghị hắn vỗ ngực hứa hẹn rất nhiều điều cho những xí nghiệp, sở nghiên cứu cùng với chuyên gia tương quan, phía dưới hưởng ứng cũng rất nhiệt liệt. Hiện tại trương Thanh Vân đột nhiên tuyên bố tạm dừng phê duyệt hạng mục, nhất định làm cho Tạp Báng Đài bị mất mặt mũi, hoặc là còn có chuyện gì khác cũng không biết trước. Lúc này Tạp Báng Đài cần cùng Trương Thanh Vân liên hệ cũng là hợp tình lý.
Nhưng thái độ của Tạp Báng Đài lại vượt ngoài dự đoán của Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân vừa vào cửa thì vẻ mặt Tạp Báng Đài đã trầm xuống, cũng không kịp mời trương Thanh Vân ngồi xuống, hắn nói thẳng:
- Cục trưởng Trương, cậu mới lên nhận chức nên chưa quen thuộc tình huống thì hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng là cũng không thể vì cá nhân cậu muốn quen thuộc tình huống mà trì hoãn toàn bộ công tác vận hành của cục kỹ thuật cao. Điều này không những có ảnh hưởng không tốt, hơn nữa đến khi có sai lầm thì ai sẽ là người phụ trách đây?
Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn liếc mắt nhìn Tạp Báng Đài, trong lòng cảm thấy chán nản. Nếu như là mình mới đến mà lãnh đạo không tín nhiệm thì hoàn toàn hợp tình hợp lý, nhưng Tạp Báng Đài nói lời này chẳng lẽ đang chơi trò ma cũ bắt nạt ma mới và có tính bài ngoại sao!
Trương Thanh Vân thân là người đứng đầu cục kỹ thuật cao, quyền lợi cơ bản chính là khống chế tiến độ hạng mục trong cục, dù anh là lãnh đạo được phân công quản lý cục kỹ thuật cao, vấn đề như vậy thượng anh là người hiệp thương, nhưng chưa biết rõ tình huống mà vừa đến đã chụp mũ như thế lại hơi quá.
- Chủ nhâm Tạp, tôi không hiểu ý của anh, anh cảm thấy phương diện công tác nào đó bị trễ nãi sao? Mong rằng anh có thể cụ thể chỉ ra chỗ sai!
Trương Thanh Vân nói, giọng điệu bình thản, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
- Hạng mục chuyển gien kia...
Tạp Báng Đài hơi mở miệng, hắn nói được một nửa thì ý thức được vấn đề, vì vậy không khỏi nhìn thật sâu Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân là biết rõ còn cố ý hỏi, mục đích đúng là làm cho Tạp Báng Đài nói rõ mọi chuyện.
Tạp Báng Đài vừa nói ra khỏi miệng thì cảm thấy hương vị thay đổi, tình cảnh biến thành Trương Thanh Vân vừa lên nhận chức và vừa hành sử dụng quyền lợi thì Tạp Báng Đài đã khẩn trương. Vì nguyên nhân gì mà khẩn trương? Có phải là hạng mục chuyển gien có tin tức gì đó không thể cho ai biết? Nếu không Trương Thanh Vân chỉ là tạm thời đình chỉ phê duyệt một hạng mục sao có thể khiến cho một người đường đường là phó chủ nhiệm ủy ban cải phải nổi giận? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Tạp Báng Đài xấu hổ ho khan, hắn là lão quan trường tất nhiên phát hiện ra những hương vị khó nói, vì vậy khoảnh khắc này không biết nói như thế nào cho phải.
Vốn Tạp Báng Đài không nghĩ quá nhiều, hắn quả thật khá chờ mong đối với hạng mục chuyển gien, vừa nghe nói hạng mục phê duyệt bị Trương Thanh Vân cho ngưng vô cớ, phản ứng đầu tiên của hắn là gọi điện thoại cho phó cục trưởng Văn, phó cục trưởng Văn khéo léo đem vấn đề chuyển lên người Trương Thanh Vân, tất nhiên cũng khó tránh khỏi vấn đề nói vài lời khích bác.
Vốn ấn tượng ban đầu của Tạp Báng Đài về Trương Thanh Vân cũng không. Cho rằng đối phương tuổi còn rất trẻ, chắc chắn mười phần dựa vào quan hệ mới được đề bạt, vì vậy luôn muố gõ đầu. Hiện nay cơ hội tới, hắn sẽ không kiêng kỵ quá nhiều. Nhưng kết quả lại không gõ đầu Trương Thanh Vân, chính hắn phải lật thuyền trong khe hẹp, bị Trương Thanh Vân trả đũa, cũng chỉ trách hắn quá coi thường Trương Thanh Vân.
- Cục trưởng Trương, cậu phải hiểu, hạng mục chuyển gien hạng mục quan trọng của chúng ta ngày nay. Hạng mục này được áp dụng, phê duyệt và đầu tư đều được nắm chặt, hơn nữa phối hợp với chúng ta còn có bộ nông nghiệp cùng bộ tài chính, mọi người cùng nhau liên hợp. Chúng ta một mình níu áo thì các đồng chí địa phương sẽ phàn nàn nhiều, các chuyên gia thất vọng, chẳng phải tự làm cho tình cảnh trở nên không thoải mái sao?
Tạp Báng Đài nói, giọng điệu rất quái dị, nhưng có thêm một phần giải thích và kiên nhẫn.
Trương Thanh Vân thầm buồn cười, người là như vậy, người thiện bị người khinh thường luôn là chân lý, mình càng cúi người thì đối phương càng thêm châm lửa, mình phản ứng gay gắt thì đối phương sẽ phải kiên nhẫn. Đôi khi điều này còn đúng với cả thủ trưởng.
- Tôi hiểu rồi, tôi tạm dừng hạng mục cũng suy xét đến vấn đề liên hệ. Thực tế cùng bộ nông nghiệp và các chuyên gia tương quan liên hiệp vấn đề, bọn họ có thể báo cáo, những thứ khác báo cáo tương quan khác cũng còn cần hoàn thiện. Đây dù sao cũng là hạng mục vài trăm tỷ, tuy rất cấp bách, nhưng không cho phép phạm sai lầm, cũng suy xét từ góc độ thận trọng mà thôi!
- Nhưng nếu chủ nhiệm Tạp đã đặc biệt nhắc đến tầm quan trọng của hạng mục này thì tôi nhất định sẽ sắp xếp các ban tương quan để xem xét, nhanh chóng làm tốt các phương diện công tác, tạo thành một con đường thẳng cho hạng mục chuyển gien của đất nước.
Trương Thanh Vân nói, những lời này được nói rất lưu loát, giống như trước đó đã đọc thuộc lòng vậy.
Tạp Báng Đài híp mắt nhìn người trẻ tuổi trước mặt, trong lòng thầm gật đầu, Trương Thanh Vân chuyển biến rất linh hoạt, nói chuyện với thủ trưởng mà đi đường vòng để hóa giải, cũng hiểu được đâu là việc ngoài đâu là việc trung tâm, xem xét mức độ cứng mềm rất đúng. Vừa làm cho người ta không dám khinh thường vừa dấu diếm mũi nhọn, rõ ràng là người hiểu sâu cách đối nhân xử thế.
- Cục trưởng Trương, sản nghiệp cao của đất nước là hoạt động quan trọng của cục kỹ thuật cao chúng ta, cậu phải làm tốt công tác trù bị cho vấn đề toàn quyền phụ trách khối công tác này! Có rất nhiều người cần chúý, đây là nơi dễ dàng tạo ra thành tích!
Tạp Báng Đài nói.
- Vâng!
Trương Thanh Vân cất cao giọng nói, hắn dùng ánh mắt cảm kích nhìn Tạp Báng Đài. Ý nghĩ trong lời nói của chủ nhiệm là rất nồng đậm, tất nhiên là mong muốn Trương Thanh Vân làm tốt công tác trong cục, còn nói rõ trong đó có nhiều vấn đề nguy hiểm. Sản nghiệp kỹ thuật cao là trọng điểm trong kế hoạch năm năm của đất nước, tất nhiên vào lúc này thì cục kỹ thuật cao sẽ là trọng điểm. Tạp Báng Đài muốn đôn đốc Trương Thanh Vân nắm chắc công tác trong thời gian sớm nhất có thể.
Trương Thanh Vân rời khỏi phòng làm việc của chủ nhiệm Tạp mà khóe miệng cong lên thành đường, xem ra tâm tư của người trong cục vẫn không ổn, hôm nay chắc chắn có người nhỏ thuốc vào mắt chủ nhiệm Tạp. Nếu không thì Tạp Báng Đài đường đường là quan lớn, sao phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy? Nhưng kết quả lại rất tốt, ít ra Trương Thanh Vân cũng để lại một ấn tượng tốt cho chủ nhiệm, đây rõ ràng cũng bất ngờ đối với kẻ đã khơi mào chuyện này. Nhưng trong cục đã có vấn đề xảy ra thì Trương Thanh Vân cảm thấy mình phải hành động.
Hoàng Diêu bị Trương Thanh Vân gọi đến mà cảm thấy có chút không yên, gần đây đối phương liên tục đóng kín cửa làm nàng cảm thấy nôn nóng, không biết đối phương đang định làm gì.
Trương Thanh Vân đến hơn một tuần lễ, khoảng thời gian này Hoàng Diêu phần lớn đều phải nghe các đồng nghiệp bàn tán, phần lớn là những lời nói bất lợi cho Trương Thanh Vân. Nói rằng cục trưởng mới thiếu quyết đoán, nói cục trưởng không ép được các bô lão như phó cục trưởng Văn Phượng Sơn, thậm chí còn có các loại vấn đề liên quan đến tranh đấu cao tầng.
Hoàng Diêu cũng biết rõ những tin tức này chủ yếu dành cho đám người tuyến dưới nói chơi với nhau lúc trà nước, phần lớn đều là lời bịa đặt, nhưng chốc chốc phải nghe thấy những lời như vậy cũng làm nàng cảm thấy mất vui.
Tuy trước nay Hoàng Diêu có khúc mắc với Trương Thanh Vân, nhưng đây chỉ là vấn đề riêng, sâu trong đáy lòng nàng vẫn bội phục Trương Thanh Vân. Hơn nữa Trương Thanh Vân dù sao cũng là người được cha nàng coi trọng và nâng lên, cảm tình này khó thể thay thế. Nếu như nói lúc đầu Trương Thanh Vân đến nhận chức nàng còn có hơi ghen ghét, nhưng bây giờ chẳng còn chút cảm giác gì khác ngoài mong muốn Trương Thanh Vân nhanh chóng biểu hiện, mà nàng dù có rơi vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.
Hoàng Diêu vội vàng vào cửa, Trương Thanh Vân nhịn không được phải buồn cười, hắn chỉ vào ghế sa lông trước bàn làm việc rồi nói:
- Hoàng Diêu, hôm nay tôi muốn nói với cô về vấn đề thư ký Tiểu Diệp không sử dụng được thuận tiện, có thể thay đổi bằng một thư ký khác kinh nghiệm phong phú hơn.
Hoàng Diêu vừa đặt mông trên ghế sa lông, khi nghe thấy Trương Thanh Vân tìm mình đàm luận về vấn đề này thì lại đứng dậy, cuối cùng cũng không nhịn được phải nói:
- Cục trưởng Trương, muốn tìm được một cán bộ thư ký ở các bộ và ủy ban trung ương là không dễ dàng, dù sao thì cục trưởng từ cơ sở đi lên là rất ít, hơn nữa thói quen dùng người của lãnh đạo tuyến trên khác biệt rất lớn đối với lãnh đạo tuyến dưới.
Trương Thanh Vân nghe thấy vậy thì đồng tử trong mắt chợt thu lại, hắn nghe được một nửa thì cười mắng:
- Cô nói gì vậy? Ý của cô là trước kia ở cơ sở chúng tôi dùng người quá phô trương, có thói quen được hầu hạ, phải không?
Hoàng Diêu hơi đỏ mặt, nàng không nói thêm điều gì, nhưng cũng không phản đối xem như chấp nhận.
- Được, được rồi, chuyện thư ký chúng ta nói sau, tôi mới lên nhận chức được vài ngày, đúng là khó thích ứng ngay được.
Trương Thanh Vân nói, khi nhìn thấy bộ dạng tức giận của Hoàng Diêu thì lại đau đầu. Sau đó Trương Thanh Vân cầm lấy một phần tài liệu đưa cho Hoàng Diêu nói:
- Thứ này cô xem trước, cô là trưởng ban của ban tổng hợp, chúng ta trước kia cũng là đồng sự cũ, tôi trưng cầu ý kiến của cô trước.
Hoàng Diêu dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Trương Thanh Vân rồi mới nhận tài liệu, cặp mắt nhìn qua một vòng thì lập tức trở nên chuyên chú. "Quy phạm quá trình phê duyệt, nghiệm thu và quyết sách trong hạng mục kỹ thuật cao! ', Hoàng Diêu cẩn thận xem xét từng câu bên dưới, khúc mở đầu đọc qua rất nhanh, nhưng càng xem xuống dưới thì càng phải ngẩng đầu nhìn Trương Thanh Vân, vẻ mặt cũng càng trở nên cổ quái.
- Rốt cuộc cô đang xem tài liệu hay là nhìn tôi, xem cho chuyên chú, sau đó cho tôi ý kiến.
Trương Thanh Vân nói.
Hoàng Diêu chậm rãi đặt văn kiện lên bàn, nàng trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
- Anh, anh muốn tôi nói thật sao?
Không đợi Trương Thanh Vân kịp trả lời, Hoàng Diêu đã nói:
- Tôi cũng không khách khí, anh...Anh đúng là xảo quyệt, tôi đảm bảo nếu thứ này được đưa ra thảo luận...
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Hoàng Diêu, trên mặt dần xuất hiện nụ cười, hắn nói:
- Đưa lên bàn thảo luận thì thế nào? Cô có thể nói rõ một chút được không?
Hoàng Diêu nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, ánh mắt trở nên cổ quái rồi đột nhiên nói:
- Coi như anh hung ác, không ngờ sau nhiều năm không gặp mà đã trở nên lợi hại như vậy, tôi thật sự bội phục, những thứ này mà cũng nghĩ ra được. Quách Vũ chắc chắn cũng không thể nghĩ ra, trong đây có rất nhiều triết lý quyền mưu, xem ra chúng tôi còn phải học tập anh.
Hoàng Diêu nói xong những lời này thì nở nụ cười thản nhiên, Trương Thanh Vân cũng cười theo. Những khúc mắc giữa hai người những năm qua đã hoàn toàn tan biến, Trương Thanh Vân tất nhiên có cảm tình đặc biệt với Hoàng Diêu, người này là con gái của Hoàng Tân Quyền, tất nhiên trước nay hắn vẫn xem nàng là em gái.
Thực tế thì tính tình và cách làm người của Hoàng Diêu đều được Trương Thanh Vân coi trọng, hai người cộng tác rất tốt. Nhưng tạo hóa trêu ngươi, hai người vì chuyện của Hoàng Tử Ca mà sinh ra vết rách lớn, cuối cùng không qua lại với nhau. Hôm nay có thể đánh tan hiềm khích, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ rất vui.