Khu nhà thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, hôm nay là lần đầu tiên Trương Thanh Vân tham gia hội ý nhân sự khi nhận chức trưởng phòng tổ chức. Hội nghị chủ yếu bàn bạc về những ý kiến điều chỉnh ban ngành, chính là nhân tuyển của chức bí thư thị ủy Hoài Dương.
Hai vấn đề này đều cực kỳ quan trọng, nếu hội nghị thường ủy tỉnh ủy không thể đưa ra quyết nghị thì cuối cùng sẽ do cục tổ chức trung ương đến định đoạt ý kiến của Hoa Đông.
Tuy nói vậy nhưng hội nghị hôm nay lại có tác dụng rất mấu chốt, bây giờ trung ương rất tôn trọng ý kiến của đảng ủy tỉnh thành về vấn đề nhân tuyển của các vị trí cấp phó bộ, đặc biệt là từ cấp trưởng phòng lên cấp phó bộ. Nếu không qua được cánh cửa tỉnh ủy thì căn bản không có trình tự, đề bạt cũng khó khăn.
Lãnh đạo tham dự hội ý hôm nay có bốn người, bí thư tỉnh ủy Tần Vệ Quốc, phó bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh Kiều Quốc Thịnh, phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân không ngờ mình vừa rời khỏi thang máy và đi vào khu vực hút thuốc thì gặp mặt Kiều Quốc Thịnh, hai người nhìn thấy nhau, dưới tình huống này thì Trương Thanh Vân phải tiến lên chào hỏi.
Khí độ của Kiều Quốc Thịnh cũng không tệ, cũng không quá uể oải, ngược lại còn khá sáng láng, tinh thần diện mạo đều rất tốt.
Kiều Quốc Thịnh dùng ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn Trương Thanh Vân vài lượt, sau đó hắn dụi tàn thuốc nói:
- Đến công tác ở tỉnh ủy sẽ không giống như dưới thị ủy, là trưởng phòng tổ chức thì trọng trách khá nặng, nhưng tôi tin anh có thể đảm nhiệm.
- Cám ơn chủ tịch cổ vũ.
Trương Thanh Vân dùng giọng không kiêu ngạo không xu nịnh nói. Kiều Quốc Thịnh cười ha hả, hắn vung tay lên nói:
- Đã đến giờ rồi, vào họp thôi.
Hai người nói với nhau vài câu nhưng biểu hiện của Kiều Quốc Thịnh phải làm cho Trương Thanh Vân lau mắt nhìn, hắn có thể thấy đối phương là người nắm được buông được, khoảng thời gian trước có chút lo lắng vì vấn đề bị Tần Vệ Quốc cấu véo, nhưng bây giờ tất cả đã tan thành mây khói.
Gần đây Trương Thanh Vân cũng hay xem ti vi, hắn phát hiện Kiều Quốc Thịnh xuống tuyến dưới khá nhiều lần, chủ yếu là đi thị sát các xí nghiệp nhỏ, mà những hành động của Kiều Quốc Thịnh cũng làm cho các xí nghiệp rất phấn chấn. Gần đây khối chính quyền đã in và phát hành rất nhiều văn kiện về vấn đề đẩy mạnh xây dựng thành phố, đẩy mạnh đầu tư, cải thiện các xí nghiệp vừa và nhỏ, đẩy mạnh thu nhập đầu người. v. v. Trong đó có khá nhiều công tác làm rất gấp, hơn nữa còn rất cụ thể.
Dù là thế nào thì sau khi Kiều Quốc Thịnh bị nhục cũng bày ra tâm thái đúng mực, hắn lập tức vùi đầu vào công tác, chỉ điều này cũng đủ chứng minh hắn là người có chuẩn mực. Hơn nữa khi gặp mặt Trương Thanh Vân cũng biểu hiện sự lạnh nhạt và bình thản, điều này cũng làm Trương Thanh Vân phải bội phục lòng dạ của đối phương.
Khi Âu Đan nhìn thấy Trương Thanh Vân thì khá khác biệt, hai người bắt tay nhau, Âu Đan hỏi thăm ân cần như một người chị gái, giọng điệu chân thành của nàng như làm cho đối phương được tắm gió xuân, hơn nữa lại khá đúng chừng mực. Điều này làm Trương Thanh Vân cảm thấy rất ấm áp, không có chút xấu hổ, vì thế mà hàn huyên được vài câu.
Còn Tần Vệ Quốc thì vẫn ôn hòa như ngày thường, điều này không giống như Chử Ngụy Cường, thậm chí bây giờ lão còn hay nói đùa với Trương Thanh Vân, nói Trương Thanh Vân đến nhà số sáu khu cán bộ tỉnh ủy mà không chào hỏi hàng xóm. Điều này làm cho chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị Trịnh Quốc Vân sáng sớm thức dậy làm vài động tác thể dục phải hỏi thăm cảnh vệ, cuối cùng mới biết mình mới có được một hàng xóm cán bộ trẻ tuổi.
Bốn người tùy tiện cười nói trước khi bắt đầu hội nghị, trong số đó cũng chỉ có Kiều Quốc Thịnh là bị cô lập. Trương Thanh Vân có chút ngượng ngùng, đã đến đúng thời điểm, hắn cố ý đưa tay nhìn giờ. Tần Vệ Quốc lúc này mới nhìn đồng hồ treo tường rồi nói:
- Được rồi, hôm nay chúng ta gặp mặt thảo luận, mục đích chính là thống nhất vài ý kiến về vấn đề nhân sự quan trọng. Vấn đề đầu tiên chính là đề nghị của anh Kiều trước đó, sẽ cho phó chủ tịch Hàn Tiên Tiến tiến vào thường ủy, vấn đề khác liên quan đến chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương.
- Bốn người chúng ta phải thống nhất ý kiến, sau đó mới thông qua hội nghị thường ủy để thông báo lên trung ương, vì thế ở vấn đề nhân sự chúng ta cần cẩn thận xem xét cho thật tốt, không cần phải đi đường vòng, tránh cho người sẽ tiến lên địa vị tương ứng được bổ nhiệm quá chậm.
Tần Vệ Quốc nói vài lời đã quyết định phương hướng, Âu Đan là người lên tiếng đầu tiên, nàng nói:
- Chuyện về vấn đề phó chủ tịch Hàn Tiên Tiến vào thường ủy, tôi cho rằng đây là yêu cầu hợp lý, nhưng sau khi phó chủ tịch Hàn tiến vào thường ủy thì vấn đề phân công trong khối chính quyền cũng cần phải được điều chỉnh, anh ấy sẽ còn phù hợp làm bí thư thị ủy Lăng Thủy nữa hay không? Tôi nghĩ rằng mọi người cần phải châm chước vấn đề này.
- Lăng Thủy là thành phố cấp hai, hơn nữa còn là tỉnh thành của Hoa Đông, tôi cho rằng bí thư tiến vào thường ủy là đúng, phó chủ tịch tỉnh Hàn Tiên Tiến không dùng thân phận thường ủy tỉnh ủy để đảm nhiệm chức bí thư thị ủy Lăng Thủy thì không phù hợp. Vì vậy tôi cho rằng ban ngành thường ủy chúng ta nên tăng thêm một người.
- Còn vấn đề bí thư thị ủy Hoài Dương...
Âu Đan nhìn về phía Trương Thanh Vân:
- Trưởng phòng Trương, anh là người có quyền lên tiếng cao nhất, anh nói đi.
Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu nói:
- Tôi cho rằng đồng chí Mã Vị Nhiên hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vụ.
Trương Thanh Vân vừa nói ra khỏi miệng thì xem như đã tỏ rõ lập trường sẽ giúp đỡ Mã Vị Nhiên, Kiều Quốc Thịnh nói:
- Năng lực của đồng chí Mã Vị Nhiên rất tốt, gần đây công tác ở khối chính quyền lại rất năng động. Nhưng bây giờ Hoài Dương dù sao cũng là đặc thù, nhân tuyển cho chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương cũng không phải chỉ có chúng ta cảm thấy phù hợp, đồng thời còn phải xem xét sự đồng thuận của các tỉnh thành phố xung quanh, thậm chí còn xem xét cả cái nhìn của trung ương.
- Vì vậy tôi đề nghị biện pháp tốt nhất chính là cho một phó chủ tịch tỉnh kiêm nhiệm chức vụ, tôi chủ trương đẩy chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương cho cán bộ cấp cao, nhưng không cần phải tiến vào thường ủy...
Kiều Quốc Thịnh chậm rãi nói, hắn trình bày quan điểm của mình rất rõ ràng, lập trường cũng rõ ràng.
Ba người đều lên tiếng, ngoài Trương Thanh Vân giúp đỡ Mã Vị Nhiên thì Âu Đan và Kiều Quốc Thịnh cũng lên tiếng nói ra lập trường của mình, rõ ràng mọi người đang dùng chiêu thái cực quyền. Nguồn tại http://Truyện FULL
Nếu nói một cách nghiêm khắc thì đây là lần đầu tiên một thiên tài như Trương Thanh Vân trình bày quan điểm của mình trong hội nghị nghị sự của thường ủy tỉnh, trước kia hắn cũng là thường ủy tỉnh ủy nhưng chưa có tư cách tham gia những hội ý thế này. Nếu là hội nghị thường ủy tỉnh ủy thì sẽ nghiêm túc và buồn tẻ hơn rất nhiều, mà hội ý càng có thể biểu hiện bầu không khí chỉnh thể của ban ngành.
Dựa theo cách nói thông thường thì bây giờ tỉnh ủy Hoa Đông đang đấu sức khá mạnh, mọi người liên tục tranh chấp. Thực tế cũng là như vậy, khi Trương Thanh Vân còn học tập ở thủ đô thì Tần Vệ Quốc đã làm cho Kiều Quốc Thịnh tổn thương rất nặng.
Nhưng tình huống thật sự lại làm Trương Thanh Vân cảm thấy rất bất ngờ, ít nhất thì trong hội ý hôm nay Trương Thanh Vân không nhìn thấy cục diện tranh chấp căng thẳng. Đây là vấn đề cụ thể, mọi người đều có quyền phát biểu ý kiến của mình, điều này làm Trương Thanh Vân cảm nhận sâu thêm một tầng về những tranh đấu sâu bên trong tỉnh ủy.
Người tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy phần lớn đều là tinh anh, chính kiến của mọi người có thể không đồng nhất nhưng công tác lại không thể hàm hồ, cũng phải có thái độ chính xác. Mà hội ý thường rất thoải mái, cần phân tích rõ lợi hại, mục đích chính là làm tốt mọi chuyện.
Tất nhiên trong lúc này sẽ có chút tâm tư, ví dụ như đề nghị của Kiều Quốc Thịnh cho một phó chủ tịch tỉnh kiêm nhiệm bí thư thị ủy Hoài Dương, thực tế đã nghĩ đến vấn đề triển khai mở rộng công tác. Nhưng hắn suy xét cũng là đại cục, những gì thuận tiện cho hắn mở rộng và phát triển công tác cũng là đại cục.
Sau khi ba người lên tiếng thì Tần Vệ Quốc cũng phải đưa ra ý kiến của mình, lão đồng ý với đề nghị của Âu Đan, tăng thêm một thường ủy, nhưng lại đặc biệt giúp đỡ ý kiến của Trương Thanh Vân về vấn đề bí thư thị ủy Hoài Dương. Lúc này Âu Đan cũng tỏ vẻ sẽ giúp đỡ, bốn người gặp mặt mà ba người có chung nhận thức, vì vậy sự việc căn bản đã được xác định.
Theo phân tích của Trương Thanh Vân thì ý kiến này được hội nghị thường ủy thông qua là khả năng rất lớn, nhưng báo lên trung ương có nhận được kết quả tốt hay không thì chẳng thể đoán trước.
Theo nguyên tắc thì những quan viên cấp phó bộ được bổ nhiệm phải được hội nghị thường ủy bộ chính trị thông qua, mà quan viên cấp bộ được đề bạt phải thông qua hội nghị toàn thể của bộ chính trị. Bây giờ xét về Hoa Đông thì quan hệ giữa Tần Vệ Quốc và trưởng phòng tổ chức trung ương Chiêm Giang Huy có chút căng cứng, ý kiến của tỉnh ủy Hoa Đông có được bao nhiêu tác dụng thì rất khó nói trước.
Hơn nữa chỉ cần là những cán bộ cấp phó bộ liên quan đến Hoa Đông thì thủ đô nhất định sẽ có kẻ xếp cờ, điều này cũng làm cho vấn đề Mã Vị Nhiên tiến lên có kèm theo lo lắng. Trương Thanh Vân cẩn thận xem xét, hắn cảm thấy mình nên phát huy chút tác dụng. Chưa nói đến vấn đề tương lai của Hoài Dương, bây giờ hắn là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông, nếu là những chức vụ quan trọng ở Hoa Đông thì hắn có quyền lợi và nghĩa vụ để phát huy tác dụng.
Trong ấn tượng của Trương Thanh Vân thì trung ương không chỉ đã một lần bác bỏ lời đề nghị của Hoa Đông, trước đó khi phái Hoa Đông còn chưa tan rã thì hay bị trung ương phủ quyết đề nghị trên vấn đề nhân sự, bây giờ Hoa Đông rơi vào tình cảnh bết bát, tất nhiên đề nghị của tỉnh ủy Hoa Đông sẽ càng khó được thông qua.
Trương Thanh Vân biết rõ, nếu như cục diện này được hình thành thì thật ra mục đích chính là chèn ép uy tín và lực ảnh hưởng của bí thư Tần Vệ Quốc, đây tuyệt đối không có lợi cho tình thế Hoa Đông bây giờ.
Âu Đan ngồi trong phòng làm việc, Lăng Tiểu Tô đang trầm ngâm làm bản thảo cho bí thư, năm xưa nàng còn học thì thường hay múa bút, vì vậy bản lĩnh viết lách là khá tốt. Sau khi nàng tiến vào ban thư ký tỉnh ủy thì lại được tiếp nhận huấn luyện theo hệ thống, nàng hiểu rõ trình độ của mình cao hơn xưa rất nhiều.
Nhưng khi làm thư ký cho Âu Đan thì Lăng Tiểu Tô mới biết trình độ của mìn chênh lệch rất lớn với yêu cầu của bí thư, những bản thảo nàng viết ra vài lần trước đều bị bí thư sửa đổi hoàn toàn, điều này làm cảm giác tự tin của nàng gặp phải đả kích rất lớn.
Bản thảo hôm nay sẽ được bí thư Âu Đan phát biểu trước hội nghị tọa đàm về phát triển văn hóa giải trí của toàn tỉnh, Lăng Tiểu Tô vì chuẩn bị bản thảo này đã thức khuya vài ngày, nhiều lần sửa chữa, bây giờ đang ở vào giai đoạn sữa sang cuối cùng.
Sau vài tháng làm thư ký cho phó bí thư tỉnh ủy thì cảm giác mới mẻ lúc ban đầu của Lăng Tiểu Tô đã không còn, nàng chỉ cảm thấy áp lực rất lớn. Chương trình của bí thư Âu rất dày, hầu hạ lãnh đạo cho tốt, hoàn thành lời nhắn nhủ của lãnh đạo cũng làm nàng phải cố hết sức, tất nhiên điều này cũng làm nàng phát triển nhanh chóng.
Chỉ sau vài tháng ngắn ngủi thì nàng đã trầm ổn hơn, ít nhất cugnx sẽ không kiễng chân nhìn phong thái của các lãnh đạo qua cửa sổ, chẳng qua chốc chốc sẽ phải nhìn thần tượng của mình là bí thư Trương, bây giờ thần tượng đã là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Hoa Đông.
Bí thư Trương chậm rãi bước xuống xe, áo quần thanh nhã, mỗi cử chỉ đều có sự mạnh mẽ và uy nghiêm, điều này làm tâm tình của Lăng Tiểu Tô cảm thấy rất tuyệt