Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1330: Ám ảnh cực đoan 1

Dịch: Moringa

Hoàn thành nhiệm vụ của Lư Nguyệt Vân: Không bị người khác sắp đặt, không phải gả cho đích trưởng tử Hầu phủ.

Nhiệm vụ hoàn thành đạt 100%, đạt được tích phân khen thưởng nhiệm vụ 800 vạn, giá trị thuộc tính 80, tín ngưỡng lực 2000.

Ninh Thư nhìn khen thưởng, coi như cũng không tồi, 800 vạn tích phân, điểm thuộc tính 80, lực tín ngưỡng được 2000 là do tích lũy được từ những thế giới trước, còn công đức thì chả có gì.

Dù sao thì điểm công đức cũng không dễ gì lấy được, thêm nữa, ở dưới một nhà mà lúc nào cũng tính kế nhau, lấy đâu ra công đức mà giành được.

Chỉ đáng tiếc nữ tử thời cổ đại không thể thoát khỏi gia môn trói buộc cuộc đời của họ, giống những nữ nhân hậu trạch này, nếu được đặt vào hoàn cảnh xã hội hiện đại, những nữ tử này tuyệt đối sẽ tinh ma lõi đời như Bạch Cốt Tinh, có thể đắm mình trong hào quang chói lóa hưởng thụ cuộc đời tốt đẹp.

Khoác lên người những bộ quần áo thời thượng, trang điểm tinh xảo, ngẩng đầu lên, sẽ lộ rõ được sự tự tin và xinh đẹp có sẵn trong xương tủy.

Ninh Thư phân phối điểm thuộc tính, điểm thuộc tính lần này khá nhiều, Ninh Thư thoải mái thêm điểm vào tất cả thuộc tính.

Tên họ: Ninh Thư

Tuổi: 27

Giá trị tích phân: 7200 vạn +800 vạn

Giá trị linh hồn: 340+10

Giá trị sinh mệnh: 131+10

Giá trị trí tuệ: 394+10

Giá trị mị lực: 50+10

Giá trị may mắn: 259+10

Tinh thần lực: 290+10

Lực tín ngưỡng: 24515+2000

Giá trị vũ lực: 422+10

Tư chất: 169+10

Công đức: 13870+3000

Kỹ năng: Kỹ năng đấu súng năm vòng, Kỹ năng solo cặn bã trung cấp, Tuyệt Thế Võ Công có chút thành tựu, Kỹ năng sử dụng độc tố trung cấp, Kiến thức quản trị doanh nghiệp sơ cấp, Kỹ năng lập trình sơ cấp, Kỹ năng luật sư sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ thiên sư sơ cấp, Kỹ năng chế cổ thuật sơ cấp.

Danh hiệu vinh dự: Chiến thần nương nương, tổ tiên bao dung.

Đạo cụ: Hào quang bình tĩnh, thuốc an thần, hào quang tín niệm, bùa hộ mệnh 4, bùa hộ mệnh bản nâng cấp 2.

Quang hoàn: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), Chiến sĩ thi đua (Trần Hi chúc phúc), Hộ quang thủ lĩnh (Thảo chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Chữa bệnh cứu người (Chúc Tố Nương chúc phúc), Nữ tướng khai quốc (Trần Nhị Muội chúc phúc), Luật sư giai nhân (Trương Ninh chúc phúc), Câu thông chủng tộc (Bạch Tam Nương chúc phúc, chú thích: chủng tộc có trí tuệ trong phạm vi nhất định mới có thể câu thông).

Ninh Thư tắt giao diện thuộc tính, ngồi xếp bằng ở trên sô pha bắt đầu tu luyện, hấp thu lực lượng linh hồn thuần tịnh có trong không gian.

Sau khi ngừng tu luyện, Ninh Thư hỏi 2333: “Ta thấy lực linh hồn lần này có vẻ nhiều hơn so với lần trước, có phải do lực linh hồn của những nhiệm vụ giả bị mạt sát không?”

“Có lẽ vậy, mà cũng có thể là ảo giác của cô, tuy rằng lực linh hồn của đám nhiệm vụ giả trung cấp, cao cấp dồi dào, nhưng phân tới lượt cô thì gần như bằng không.” 2333 nói.

Ninh Thư đảo tròng mắt, “Lần thanh trừng này bao gồm cả nhiệm vụ giả trung cấp và cao cấp sao?”

“Nhiệm vụ giả cao cấp mà bọn họ cũng bỏ được?” Ninh Thư kinh ngạc nói.

Có thể trở thành nhiệm vụ giả cấp cao, chắc chắn đã trải qua rất nhiều thế giới, vậy mà nói mạt sát là có thể mạt sát ngay tức khắc không chút lưu tình.

Sao có thể vứt bỏ dễ dàng vậy nhỉ.

“Nhiệm vụ giả cao cấp cũng bị mạt sát một phần nhỏ, phần lớn đều là nhiệm vụ giả trung cấp.” 2333 nói, “May mắn lần này chúng ta không có việc gì, bằng không giờ cô đã thành lực linh hồn thuần tịnh rồi.”

Ninh Thư: →_→

Mịa nó, cứ tưởng có bùa hộ mệnh là thuận buồm xuôi gió, vậy mà giờ còn lòi ra cớ sự thế này nữa.

Mị mệt mỏi quá ròi.

Loại cảm giác sinh mệnh của mình nằm trong tay kẻ khác thật là khó chịu.

Phải nhanh chóng tạo dựng thế giới mới cho riêng mình, nhưng khó ở chỗ là căn nguyên thế giới trong tay cô vẫn còn thiếu vài cái.

Ninh Thư thở dài, cần phải nỗ lực, nỗ lực hơn nữa.

Thế giới này thật tàn nhẫn, lúc nào cũng là vòng tuần hoàn, cá lớn nuốt cá bé.

Tranh thủ từng ngày, nhanh chóng nắm giữ vận mệnh của chính mình, đã đi được tới nước này, chỉ cần tiếp tục cố gắng từng bước là có thể thành công.

Ninh Thư ôm đầu hét lên hai tiếng, dùng sức lắc lắc hai cái, dậm uỳnh uỳnh trên sô pha, nháy mắt đã cảm thấy tâm trí thoải mái hơn nhiều.

2333: Lên cơn à …

Ninh Thư nhoài người trên sô pha, click mở màn hình, nhìn tình hình sau khi Lư Nguyệt Vân trở về.

Lư Nguyệt Vân là dân cổ đại nguyên gốc, trở về cũng không phát sinh biến hóa gì trong cuộc sống, mỗi ngày thêu hoa, chờ tới lúc cập kê gả chồng, thành thân sinh con.

Lúc rảnh sẽ học tập y thư Ninh Thư lưu lại, tháng ngày tĩnh lặng bình yên.

Ngón tay Ninh Thư trượt trượt, màn hình chuyển tới một hình ảnh khác.

Trước màn hình lúc này là Lư Quân Ninh, Lư Quân Ninh ở trong phòng, gương mặt tràn ngập mỏi mệt và không cam lòng.

Đã vậy trượng phu của nàng ta còn đang ở bên tiểu thiếp.

Lư Quân Ninh cũng không để bụng, nàng ngay cả Vương gia như Thẩm Diệc Thần còn không gả, sao có thể để ý tên nam nhân nhu nhược này được, đặc biệt là kiểu người tam thê tứ thiếp.

Lư Quân Ninh chỉ hận không thể băm vằm Tam hoàng tử Thẩm Hạo thành nghìn mảnh, nên cả ngày mặt mũi lúc nào cũng âm trầm.

Hơn nữa trượng phu của Lư Quân Ninh trong đêm tân hôn động phòng, phát hiện Lư Quân Ninh không còn trong sạch, sắc mặt lập tức xám nghoét, xoay người đi tìm tiểu thiếp.

Lư Quân Ninh lạnh lùng, gắt gao nắm chặt bàn tay.

Ninh Thư nhịn không được xoa mặt, suy cho cùng thì nàng ta còn không cam lòng bao nhiêu chuyện nữa đây, đời trước đã chìm trong thảm kịch, đời này còn tự tạo nghiệp cho bản thân.

Cứ như tất cả thế giới chỉ có mình nàng ta phải chịu đau đớn khổ sở, chịu uất ức, không một ai hiểu được nỗi khổ của nàng ta vậy.

Xin lỗi chứ, người khốn khổ hơn nàng ta trên đời này thực sự có rất nhiều đấy.

Nên tống cổ Lư Quân Ninh tới tinh cầu Selde nhặt rác mới đúng.

Ninh Thư tắt màn hình, loại tính cách như Lư Quân Ninh, suốt ngày chỉ trốn trong một góc nghiền ngẫm đau khổ thù hận thì sao có thể tự tìm lấy hạnh phúc được, hoàn toàn là dựa vào sự chiều chuộng bao dung của Thẩm Diệc Thần cả.

Ninh Thư rút một cuốn sách trên kệ xuống để đọc, chợt nhớ tới một sự kiện, lập tức hỏi 2333: “Đợt sàng lọc này đã qua, vậy lần tới là vào lúc nào?

Ninh Thư muốn biết mình bao nhiêu thời gian để tìm kiếm căn nguyên thế giới.

Nếu cô bị mạt sát, sẽ hồn phi phách tán, ngay cả kiếp sau cũng không có.

“Cái này ta cũng không rõ lắm, có lẽ vài chục năm, hoặc mấy trăm năm, cũng có khi là mấy ngàn năm, lần thanh trừng này là cảnh cáo, sau đợt này nhiệm vụ giả còn sót lại cần phải nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ.” 2333 nói.

“Một khi số lần nhiệm vụ thất bại quá nhiều, sẽ gây thương tổn đối với vị diện, những lãnh đạo phía trên có khả năng sẽ loại trừ một bộ phận người, quy định của mỗi lần thanh trừng lại không giống nhau.”

Ninh Thư sợ tới mức rơi cả sách đang cầm trong tay xuống đất, móa nó, còn có để người sống không thế.

Mặt Ninh Thư lạnh tanh, “Vì cái quái gì những người đó lại có thể tùy hứng tới vậy?”

“Nếu công việc là giữ gìn vị diện, đương nhiên tất thảy phải lấy vị diện làm tiền đề, kẻ không có năng lực chỉ có thể bị mạt sát, nơi này không phải tổ chức từ thiện, trao cho các ngươi tình thương mến thương và sự quan tâm đâu.” 2333 nói.

Ninh Thư không còn lời gì để nói, lấy năng lực hiện giờ của cô vẫn chư thể thay đổi quy tắc, vậy cũng chỉ có thể thích ứng với nó, chờ đến cô đủ sức thoát khỏi những luật lệ này, những quy tắc đó sẽ không còn có thể trói buộc cô được nữa.

Đến lúc đó cô nhất định phải đứng ở đỉnh cao nhất, ngửa mặt lên trời cười to, thiên hạ này ai hơn ta.

Có điều ngày đó còn ở thì tương lai, Ninh Thư chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, giống như được tiêm máu gà.

Những tưởng mệnh cô vốn chết yểu, cuối cùng lại may mắn trở thành nhiệm vụ giả, còn có thể trở thành chủ nhân của một thế giới, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng thấy vui rồi.

Đi lên đỉnh cao nhân sinh, nghênh đón cao phú soái.

Cao phú soái thì coi như là thôi đi, dẹp sang một bên, bọn họ còn không lợi hại bằng cô, kẻ nào lợi hại hơn so với cô, giết, quyết không cho phép có người khống chế trên đầu mình.

Ninh Thư đứng trên sô pha, tạo dáng Kim Kê Độc Lập, thuận tiện luyện tập lực tinh thần.

Luyện tập lực tinh thần là một chuyện vô cùng mệt mỏi, Ninh Thư kiên trì một lúc, thấy không cố nổi nữa, đầu óc quay cuồng.

Ninh Thư nằm trên sô pha nghỉ ngơi một lúc mới thấy đỡ hơn được một chút.

Sử dụng lực tinh thần thật khó, Ninh Thư nằm thêm một lúc nữa, mới tiếp tục bắt đầu tu luyện lại.

Cô nâng cao giá trị thuộc tính trên lực tinh thần vậy, không thể để phí được.

P/s lời của người dịch: Tựa của phần truyện này mình dựa theo tựa đề Cố chấp cuồng

Theo lời Trình Phi, Ngải Vân luôn bị ám ảnh và mang bệnh chứng hoang tưởng rằng chồng cô sẽ giết cô. Còn Trình Phi lại có chấp niệm gần như biến thái với việc biến vợ mình thành tiêu bản sống nhằm lưu giữ vẻ đẹp vĩnh cửu. Riêng với Ninh Thư, Trình Phi từng nói: “ Người đáng lẽ phải ở bệnh viện tâm thần là cô”. Ba người này, tâm trí và suy nghĩ của họ trong mắt nhau và những người khác đều mang theo sự cực đoan bất thường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất