Từ mức độ nào đó mà nói, Mạch Đóa Nhi cũng coi như bán mình mới được thành công, nhưng Mạch Đóa Nhi lại luôn khinh thường hành vi lả lơi của các nữ diễn viên khác, không có tự tôn không biết tự ái.
Nếu đã luôn mồm muốn dựa vào sức của chính mình mà gặt hái được thành công, vậy sẽ thành toàn cho cô ta.
Trong xe, Mạch Đóa Nhi khóc một hồi thì dừng lại, nhìn gò má lạnh lùng của Ninh Thư, chỉ cảm thấy thân thể hơi lạnh, hơn nữa vô cùng mệt mỏi.
Đến chung cư, Ninh Thư đưa Mạch Đóa Nhi vào nhà, trong phòng Kiều Y đang cắm tai nghe điện thoại nghe ca nhạc, nhìn thấy Ninh Thư và Mạch Đóa Nhi thì vội vàng bỏ tai nghe điện thoại xuống.
"Cô làm sao vậy?" Kiều Y nhìn thấy Mạch Đóa Nhi chật vật như vậy, hơi kinh ngạc mà hỏi thăm.
Mạch Đóa Nhi thấy Kiều Y thích ý như vậy, cô ta lại chật vật như thế, Mạch Đóa Nhi nói một câu không sao cả rồi đi vào phòng tắm tắm rửa.
Mạch Đóa Nhi và Kiều Y là người mới, chung cư này nhỏ chuyên môn cho người mới ở, nghệ sĩ nếu như kiếm ra tiền, “hot” rồi, công ty sẽ cấp lại biệt thự một lần nữa, đương nhiên nghệ sĩ tự có tiền mua một căn nhà xa xỉ cũng được.
Mạch Đóa Nhi và Kiều Y đều là người trong tay Trần Hi, công ty bèn để hai người ở cùng một chỗ, căn phòng của Trần Hi cũng ở trong chung cư nhỏ này.
Ninh Thư ngồi trên ghế sofa hỏi Kiều Y: "Học tập thế nào rồi?"
"Tốt lắm ạ, cảm ơn chị Trần đã cho em cơ hội này." Kiều Y vừa cười vừa nói, chân thành nói với Ninh Thư.
Ninh Thư ừ một tiếng: "Cố gắng lên, vận mệnh của hai chúng ta dính liền nhau, so với ai khác chị đều muốn khiến các em được nổi, để các em kiếm được tiền."
"Chị Trần, em sẽ cố gắng." Trạng thái của Kiều Y cực kỳ tốt, nói với Ninh Thư: "Chị Trần, em viết bài hát, tự mình phổ nhạc, chị xem giúp em một chút nhé."
Ninh Thư khoát khoát tay: "Chị không chuyên nghiệp, thật sự muốn biết bài hát này như thế nào, ngày mai đến phòng thu âm thu lại đăng lên mạng xem thử đi."
"Em biết rồi chị Trần." Kiều Y nghĩ đến việc đây có thể sẽ là ca khúc đầu tiên của mình, hơn nữa còn do chính mình sáng tác, cả người đều vô cùng kích động.
"Ngày kia quảng trường thương mại có một thông cáo, kỳ thực chính là người mẫu trong triển lãm sản phẩm, em đi đi." Ninh Thư nói với Kiều Y.
Kiều Y gật đầu, không nói gì đã đồng ý.
Trong phòng tắm Mạch Đóa Nhi nghe thấy giọng nói bên ngoài, đứng dưới vòi hoa sen, cắn môi thật chặt, có cảm giác muốn khóc.
Mạch Đóa Nhi cảm thấy người quản lý của cô ta không quá để ý tới cô ta, chẳng lẽ là vì chuyện lần trước xin lỗi Mạc Tước Phong, làm cho chị Trần mất hứng.
Thái độ đối với cô ta đều rất lạnh nhạt, nhưng đối với Kiều Y lại nói nhiều như vậy, nghĩ đến thời điểm khi bước vào nhà cô ta chật vật trước mặt Kiều Y, trong lòng Mạch Đóa Nhi sinh ra cảm giác tự thấy chán ghét.
Sao cô ta lại vô dụng như vậy.
Suy nghĩ một chút Mạch Đóa Nhi lại muốn khóc, ngẩng đầu nhìn vòi tắm ép nước mắt xuống.
Lúc Mạch Đóa Nhi đi ra, Ninh Thư nhìn thấy khóe mắt và chóp mũi Mạch Đóa Nhi đều hơi đỏ lên, xem ra đã khóc rồi, Ninh Thư an ủi Mạch Đóa Nhi: "Không nên gấp gáp từ từ thôi, không có ai bẩm sinh đã biết diễn xuất, bây giờ em chỉ là hơi trúc trắc mà thôi, có kinh nghiệm thì sẽ ổn thôi."
Mạch Đóa Nhi gật đầu, mang theo giọng mũi ừ một tiếng, Ninh Thư chỉ nhìn thoáng qua Mạch Đóa Nhi đang phụng phịu, rồi xoay người đi ra cửa.
Ninh Thư vừa đi, Mạch Đóa Nhi cũng hơi chua ngoa nói với Kiều Y: "Cô thật ra rất thoải mái nhỉ, chị Trần còn thay cô đi đăng ký chương trình học."
"Chị Trần chẳng phải cũng cùng cô đi thử vai rồi à." Kiều Y nhíu mày một cái rồi nói, Kiều Y cảm thấy chị Trần đối tốt với Mạch Đóa Nhi nhất, dù sao Mạch Đóa Nhi dáng dấp đẹp, hơn nữa khí chất sạch sẽ, xảy ra chuyện gì chị Trần cũng giải quyết thay cô ta, cô ta còn có cái gì không thỏa mãn.
Mạch Đóa Nhi mím môi một cái, cái đó gọi là thử vai gì chứ, trực tiếp kéo cô ta đến phim trường, sau đó để đạo diễn sắp cho một vai, nhân vật hôm nay làm cho Mạch Đóa Nhi rất tan vỡ.
Mạch Đóa Nhi cảm giác hiện tại trong miệng còn có mùi vị không ra gì của lương khô, dù đánh răng mãi vẫn có mùi này.
Lẽ nào diễn xuất thật sự chính là như vậy sao? Rõ ràng nữ nhân vật chính ăn mặc xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, vì sao cô ta chỉ có thể diễn vai ăn mày.
Trong lòng Mạch Đóa Nhi rất không cam tâm.
Bên này, Ninh Thư vừa ra thì gặp Hạ Ý tạo dáng cool ngầu ở cạnh cửa, nhìn thấy Ninh Thư đi ra, Hạ Ý lập tức ép Ninh Thư vào tường, nói: "Người đẹp, hẹn hò không?"
Ninh Thư lạnh nhạt, trực tiếp đẩy Hạ Ý lùi về sau hai bước, Hạ Ý che ngực, nói với Ninh Thư: "Chị Trần, sức của chị sao lại lớn như vậy, chị vẫn còn là phụ nữ sao?"
Ninh Thư biết Hạ Ý đang đợi mình, đơn giản là để hỏi chuyện thông cáo, công việc thực sự quá đa dạng rồi, cả một ngày như thể chẳng rảnh được một phút, không có thời gian nghỉ ngơi, Ninh Thư chỉ nhìn Hạ Ý, Hạ Ý ân cần nói với Ninh Thư: "Chị Trần, sức khỏe chị sao rồi."
"Đừng có quá chà đạp sức khỏe mình, chị Trần chị bị bệnh, trong lòng Hạ Ý rất khổ sở, rất đau lòng, thực sự hận không thể chịu thay chị Trần." Đôi mắt Hạ Ý nửa thật nửa giả nhìn Ninh Thư, hợp với khuôn mặt tuấn tú đẹp trai non nớt của Hạ Ý, nếu là thiếu nữ, chắc nửa phút đã bị Hạ Ý mê hoặc rồi.
Ninh Thư chỉ nhìn Hạ Ý, không có phản ứng gì, đoán chừng là diễn xuất chẳng chút thú vị, Hạ Ý cũng ngừng lại màn diễn vừa rồi, dùng một đôi mắt khát vọng nhìn Ninh Thư, nói: "Chị Trần, các chị ấy đều có chuyện để làm, em đều không có chuyện để làm."
"Không có chuyện để làm, không có việc gì thì đăng cái ảnh tự sướng, đăng khuôn mặt đẹp trai của mình lên weibo đi, chỉ với gương mặt này của em, nửa phút là tăng được fan, sao lại không có việc để làm." Ninh Thư nhìn hắn nói.
"Chị Trần, chị bây giờ không thương em nữa rồi." Nếu không phải nam nữ khác nhau, chỉ sợ Hạ Ý sắp sửa cầm tay Ninh Thư lắc lắc làm nũng luôn rồi.
Ninh Thư tức giận nói: "Nói chuyện đàng hoàng được không, vốn ban đầu có một quảng cáo giày thể thao muốn cho em đi thử vai, bộ dạng bây giờ, hiện tại chị thu hồi."
"Đừng mà, chị Trần, trong lòng em chị chính là một người có đạo đức tốt, không nên làm chuyện thay đổi thất thường như vậy." Hạ Ý lập tức ưỡn ngực, nói năng hùng hồn.
Ninh Thư liếc mắt nhìn hắn: "Ngày kia chị đi chung với em đến thử vai, tranh thủ đi, hai ngày này không có việc gì thì đi giày thể thao thử chạy nhiều một chút cho có cảm giác."
"Em nhất định sẽ không phụ lòng chị Trần đã khổ sở tranh thủ cơ hội cho em." Miệng Hạ Ý rất ngọt.
Ninh Thư chắp tay sau lưng, vô cùng có thần thái ừ một tiếng rồi đi.
Về tới chung cư của mình, vừa vào cửa, Ninh Thư xệ cả vai, cảm giác người thật sự rất mệt.
Ăn chút đồ xong, đầu tiên Ninh Thư đi ngủ một lát, dù sao cơ thể này vẫn còn bị cảm, gắng gượng làm việc, cảm giác mình chính là bảo mẫu cho mấy nghệ sĩ này, chuyện vặt vãnh gì cũng phải quản.
Lại qua hai ngày nữa sẽ là bữa tiệc khiến Mạc Tước Phong và Mạch Đóa Nhi có dây dưa kia, nhưng lần này Ninh Thư không tính mang theo Mạch Đóa Nhi đi, để hai nữ nghệ sĩ khác trong tay đi.
Tuy giữa nam nữ chính sẽ có quan hệ không cắt đứt được, sớm muộn cũng sẽ có quan hệ, nhưng Ninh Thư định sẽ không cho hai người kia có quan hệ nhanh như vậy.
Trước hết để Mạch Đóa Nhi nếm đủ khổ đã.