Ngày hôm sau là lúc khai mạc phiên tòa, Ninh Thư vừa sáng sớm đã tới cổng tòa án.
Dù thế nào cũng là trưởng phòng quản lý đã tham ô cả chục triệu của một công ty, vì vậy đã thu hút được một vài nhà báo của các tòa soạn có quy mô nhỏ.
Đây mới chính là mục đích của Ninh Thư, tính chất của một chủ quản tham ô so với một quản lý công ty tham ô không hề giống nhau, một người dẫn dắt cả một nửa công ty lại đi tham ô tiền của công ty sẽ tạo ra tiếng vang càng lớn hơn, chưa kể còn khiến Trương Gia Sâm đang kiêu ngạo đắc ý đùng một phát phải vào tù còn bị hàng trăm con mắt vạch trần ra hành vi xấu xa này của mình.
Màn kịch ngày hôm nay nhất định rất đặc sắc
Không chỉ riêng Ninh Thư đến, người nhà Trương gia cũng đã có mặt, ngay cả cặp đôi song sinh em gái Trương và em trai Trương nghiện shopping và internet cũng đến rồi. Nhà Trương gia nhìn Ninh Thư không ưa một chút nào, sắc mặt đều tỏ ra không tốt.
Ninh Thư tỏ vẻ ta đây cũng không thèm quan tâm, tìm một vị trí ngồi xuống, rõ ràng người nhà Trương gia không muốn ngồi cùng với Ninh Thư nên đã ngồi cách cô khá xa.
Rất nhanh sau đó, Trương Gia Sâm mặc áo tù nhân, tay đeo còng, bị cảnh sát dẫn ngồi vào vị trí tù nhân.
Nhìn thấy Trương Gia Sâm bước ra rồi, người nhà Trương gia đều rất kích động, mẹ của Trương Gia Sâm vừa nhìn thấy con mình bị đối xử như thế, quai hàm nghiến chặt lại, cắn răng chịu đựng, da mặt đều đang run run.
Gương mặt của cha Trương Gia Sâm nghiêm nghị, sờ vào bên hông, phát hiện mình không mang theo tẩu thuốc lá.
Lúc ấy, tình trạng Trương Văn Sâm cũng không được tốt lắm, hắn luôn cúi thấp đầu, tránh đi những ánh nhìn soi mói trước mặt.
Đặc biệt là tiếng chụp ảnh răng rắc và ánh sáng lóa lên từ các máy chụp càng khiến Trương Gia Sâm cúi đầu thấp hơn.
Ninh Thư nhìn Trương Gia Sâm của lúc này, toàn thân đều toát lên vẻ u ám sa sút.
Đầu tiên Viện kiểm sát tố tụng Trương Gia Lâm, sau đó Bồi thẩm đoàn và Thẩm phán đưa ra phán quyết về hành vi phạm tội của Trương Gia Sâm.
Việc Trương Gia Sâm có tội là việc chắc như đinh đóng cột, nhưng quá trình vẫn phải đi theo từng bước một, đưa ra các loại bằng chứng chứng minh.
Từ đầu đến cuối Trương Gia Sâm không nói một lời nào, dường như không quan tâm đến tình hình hiện tại, cũng có lẽ là không màng đến sống chết của mình sau này.
Toàn thân trên dưới đều không phản kháng, mang theo một khí chất khiến người khác ưu sầu.
Ninh Thư không hiểu được trong lòng Trương Gia Sâm đang nghĩ gì?
Mặc dù là trong quá trình xét xử, nhưng cũng cần nhân chứng vật chứng, lúc nghe đến nhân chứng, cơ thể Trương Gia Sâm đã động đậy một chút.
Nhân chứng à, nhân chứng này là ai? Ninh Thư cũng rất tò mò.
Công an áp giải Tiết Mạn Mạn lên, lúc nhìn thấy Tiết Mạn Mạn, Ninh Thư đột nhiên bật cười, bây giờ Tiết Mạn Mạn muốn làm nhân chứng phạm tội sao? Định chỉ ra Trương Gia Sâm à?
Ố hehehe, đây chính là tình yêu mà Tiết Mạn Mạn dành cho Trương Gia Sâm đó.
Trương Gia Sâm quay đầu nhìn thấy Tiết Mạn Mạn, lập tức ngẩn người ra, quả thật rất chấn động với sự xuất hiện của Tiết Mạn Mạn, da mặt Trương Gia Sâm run rẩy lên một hồi, chỉ tập trung nhìn trừng trừng vào Tiết Mạn Mạn.
Vẻ mặt Tiết Mạn Mạn hốt hoảng, đối diện với ánh mắt u ám của Trương Gia Sâm đã lập tức muốn rời đi, cơ thể khẽ run lên.
Tiết Mạn Mạn biết rằng làm như thế này là có lỗi với Trương Gia Sâm nhưng chỉ có làm thế này cô ta mới có thể giảm nhẹ hình phạt của mình. Cô ta là một cô gái trẻ, không thể ngồi tù được, ngồi tù ra thì đã 30 tuổi rồi, một cô gái đã từng ngồi tù thì ai sẽ chấp nhận được? Quãng đời còn lại của cô ta biết phải làm sao.
Nội tâm cô ta đang vùng vẫy đấu tranh, cô ta cũng không muốn bán đứng Trương Gia Sâm. Nhưng chuyện đã đến nước này, cô ta và Trương Gia Sâm cũng sẽ không có tương lai nữa, đã không thể bên cạnh nhau nữa.
Trương Gia Sâm còn có Miêu Diệu Diệu giúp. Còn cô ta thì sao? Cha mẹ Tiết Mạn Mạn oán trách cô ta làm mất mặt, đến bây giờ cũng không thèm vào thăm cô ta, cô ta thật sự đã không còn đường lui nữa.
Trong lòng Tiết Mạn Mạn đã hạ quyết tâm rồi, nhưng lúc đối diện với Trương Gia Lâm, cô ta vẫn cảm thấy hoảng loạn, nhục nhã, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ Trương Gia Sâm thảm bại và khổ sở như vậy.
Trong lúc hổ thẹn nhục nhã thì Tiết Mạn Mạn cũng đã kiên định với quyết định trong lòng của mình.
Tiết Mạn Mạn hít một hơi thật sâu và nói: “Thưa quan tòa, tôi có thể làm chứng, Trương Gia Sâm đã lợi dụng vị thế của mình ở công ty, tham nhũng rất nhiều tiền, kê giá lên cao, còn có một vài xưởng nhập hàng đều đã đút lót cho Trương Gia Sâm. Trong két sắt của căn hộ Tomson còn có những ghi chép mà anh ta đã làm.”
“Vậy sao cô lại biết được?” Thẩm phán hỏi.
Tiết Mạn Mạn cắn môi, hít một hơi rồi mới đáp lại: “Tôi là tình nhân của Trương Gia Sâm. Có rất nhiều chuyện anh ta đều nói cho tôi nghe.”
“Tách, tách…” Các phóng viên đều nhanh chóng chụp hình. Kiểu tin tức có tình tiết tình cảm xen vào chắc chắn sẽ thu hút nhiều người hơn là vụ tham ô đơn thuần. Bị tình nhân của mình chỉ điểm, màn kịch từ tình nhân trở mặt thành kẻ thù này thật quá hot rồi.
Tiết Mạn Mạn biết gì đều nói ra hết, khiến Trương Gia Lâm tức sôi gan.
Trương Gia Sâm nhanh như chớp chạy đến trước mặt Tiết Mạn Mạn, giơ tay bóp chặt cổ của Tiết Mạn Mạn, giận dữ hét lên: “Tiết Mạn Mạn, cô dám bán đứng tôi, con điếm này.”
Tiết Mạn Mạn bị Trương Gia Sâm bóp cổ đến mặt không còn một giọt máu, giãy dụa mở tay Trương Gia Sâm ra.
Cảnh sát bên cạnh nhanh chóng kéo Trương Gia Sâm ra, Trương Gia Sâm kiên quyết không buông tay ra khỏi cổ của Tiết Mạn Mạn. Tiết Mạn Mạn đã bị Trương Gia Sâm bóp đến trợn trắng cả mắt.
Trương Gia Sâm cong ngón tay, như muốn chọc thẳng vào trong cổ họng của Tiết Mạn Mạn.
Cảnh sát nhìn thấy không ổn, trực tiếp lấy dùi điện ra, đánh lên người Trương Gia Sâm. Toàn thân Trương Gia Sâm bị điện chích run lên, bàn tay bất lực phải buông khỏi cổ Tiết Mạn Mạn.
Tiết Mạn Mạn té sập xuống đất, thở hồng hộc, ho dữ dội, Trương Gia Sâm vẫn nhìn Tiết Mạn Mạn bằng ánh mắt đầy căm thù và oán hận. Lúc bị cảnh sát giải đi, còn giơ chân đạp Tiết Mạn Mạn một đạp.
Tiết Mạn Mạn bò rạp ra đất, ho đến nước mắt nước mũi đầy mặt.
“Yên lặng, yên lặng.” Thẩm phán gõ búa, để cảnh sát giải Tiết Mạn Mạn đầy nhếch nhác tả tơi lui xuống.
Ninh Thư nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ tập trung xem thôi. Cái gì vì lợi ích mà đến thì cũng sẽ vì lợi ích và tan vỡ thôi. Các kiểu suy tính hơn thua của Trương Gia Sâm và Tiết Mạn Mạn, khi tai họa tìm đến thì vợ chồng sẽ đường ai nấy đi thôi.
Huống hồ chi Trương Gia Sâm và Tiết Mạn Mạn cũng không phải mối quan hệ vợ chồng này.
Ai ya, sảng khoái quá, sung sướng quá.
Cô chính là thích xem loại kịch như thế này. Hai con người trước đây còn ở bên nhau ôm ấp, tình nồng sâu đậm tưởng không gì sánh bằng thì bây giờ lập tức trở mặt vô tình, không kiên định chút nào như vậy à.
Tiết Mạn Mạn đưa ra quyết định thế này, Ninh Thư đều đã dự đoán trước được, Tiết Mạn Mạn và Trương Gia Sâm đều là người ích kỉ như nhau, gặp phải chuyện gì việc đầu tiên là nghĩ đến bản thân trước.
Điều này rất bình thường, là người thì ai cũng đều ích kỉ, nhưng hai con người này là vô cùng ích kỷ.
Ninh Thư nhìn về Trương Gia Sâm, vẻ mặt hắn vốn đã xấu khi nãy lại bị dùi điện vụt, toàn thân người đều suy sụp không chút sức lực.
“Con tiện nhân đáng chết kia, đồ điếm mù mắt, cô ta dám đối xử như thế với Gia Sâm.” Mẹ Trương Gia Sâm ngồi ở ghế bên dưới không ngừng mắng Tiết Mạn Mạn, cực kì đau xót Trương Gia Sâm. Nếu như không phải là cha của Trương Gia Sâm cản, bà đã chạy lên chỗ ngồi của bị cáo rồi.
Sắc mặt của cả nhà Trương gia đều không tốt. Cha của Trương Gia Sâm nhìn về Ninh Thư như muốn kêu Ninh Thư cứu lấy Trương Gia Sâm.
Tình trạng hiện giờ của Trương Gia Sâm rất tệ vì đã bị tình nhân của mình tố cáo rồi.
Cha của Trương Gia Sâm vuốt mặt, nhìn tái nhợt, trong lòng trách Trương Gia Sâm không kiềm chế được bản thân trước phụ nữ, nếu không cũng không xảy ra việc như thế này.