Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 979: Hệ thống sủng phi (12)

Bây giờ Chu tiểu nghi chỉ mong có thể sớm thoát khỏi tình cảnh khó khăn trước mắt, ngay cả cái bóng của Hoàng thượng cũng không thấy được, mà một đứa nô tài tép riu cũng có thể ăn hiếp cô.

Đây chính là kết cục không có quyền mà cũng chẳng có thế, Chu tiểu nghi là một ả hiểm độc chứ không phải là một tiểu cô nương khát khao theo đuổi tình yêu, đặc biệt là trải qua chuyện lần này, Chu tiểu nghi lại càng nhận thức sâu sắc nắm chắc trong lòng bàn tay mới là quan trọng nhất.

Hoàng đế chơi nàng xong liền cho nàng một danh phận và một tiểu viện để ở. 

Ba lần làm nhiệm vụ đều thất bại, hôm qua cô đã bị hệ thống sủng phi trừng phạt bằng kim châm.

Chu tiểu nghi ban đầu còn tưởng kim châm chẳng qua chỉ là bị kim châm cho một nhát, song kết cục là mọi ngóc ngách trong cơ thể đều bị kim đâm tới, trong nháy mắt cảm giác đau đớn tê dại lan ra khắp người khiến cô suýt chút nữa không chống đỡ được.

Chu tiểu nghi đau đến mức trợn trắng mắt, sự đau đớn giày vò cơ thể cô liên tục khoảng mười phút. 

Hơn nữa hệ thống còn nói thêm nếu lần tới lại thất bại tiếp thì cô sẽ phải chịu giày vò như vậy trong vòng nửa tiếng đồng hồ, còn nữa không chỉ có kim châm mà còn thêm cả sét đánh.

Mới nghĩ tới thôi mà Chu tiểu nghi đã khiếp đảm không thôi, không muốn phải chịu đau đớn như vậy thêm một lần nào nữa. Bây giờ có nói gì cũng phải rời khỏi Ánh Nguyệt cung trước đã thì mới có cơ hội gặp được Triệu Húc.

Chu tiểu nghi nhìn thấy vỏ hạt dưa trên bàn, lại thấy sắc mặt của Trang phi vô cùng tốt, hoàn toàn không giống như đang bị bệnh. Hai người kia rõ ràng là cố tình chỉnh cô mà. 

Trước tình cảnh này, Chu tiểu nghi ngoài nhẫn nhịn ra thì không còn cách nào khác. Chu tiểu nghi hành lễ với Ninh Thư: "Hoàng hậu nương nương, bởi vì một thời gian rồi thần thiếp không tới vấn an nương nương nên trong lòng rất là bất an. Sáng sớm ngày mai thần thiếp muốn tới vấn an nương nương."

Ninh Thư nheo mày, đây là muốn tỏ ra yếu thế nhân tiện dỡ bỏ lệnh cấm sao?

"Không cần vội vã như vậy, đợi Trang phi khỏe lại, hai người các ngươi hãy cùng đến vấn an bổn cung." Ninh Thư nhàn nhạt nói: "Cố gắng học các phép tắc trong cung cho nhuần nhuyễn, sau này được ra ngoài rồi mang tới cho Hoàng thượng một niềm vui bât ngờ." 

Ninh Thư nhìn về phía Lý ma ma, cười nói: "Lý ma ma ngày trước là người theo hầu bên cạnh tiên đế, ngay cả tiên đế còn khen ngợi bà ấy. Chu tiểu nghi, ngươi cố gắng học theo những điều Lý ma ma chỉ dạy, học bà ấy cách đối nhân xử thế, cũng là có ích cho ngươi."

"Đa tạ nương nương đã khen ngợi, lão nô không dám nhận." Lý ma ma hành lễ nói.

"Ngươi gắng mà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho khỏe." Ninh Thư đứng dậy, nói với Trang phi lời này rồi rời đi. 

"Cung tiễn nương nương,"

"Cung tiễn nương nương."

Chu tiểu nghi thấy Ninh Thư đã đi khá xa rồi liền nói với Lý ma ma: "Ma ma, ta có chút chuyện muốn nói với Trang phi, bà tạm thời ra ngoài một lát." 

Lý ma ma nhìn lướt qua Chu tiểu nghi, hành lễ xong liền đi ra ngoài.

"Trang phi nương nương, thần thiếp tạ lỗi với người." Chu tiểu nghi hành lễ với Trang phi.

Trang phi lườm một cái vươn tay ra vuốt ve tóc mai: "Tạ lỗi cái gì chứ, ngươi có làm sai chuyện gì đâu?" 

"Ở chốn hậu cung này vốn không phân đúng sai rạch ròi nhưng thiếp thừa nhận chuyện trước đây là do thần thiếp không đúng. Dẫu sao chúng ta cũng sống chung dưới một mái nhà, sẽ có lúc cần phải trợ giúp lẫn nhau. Hai người chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác, bắt tay với nhau." Chu tiểu nghi chân thành nói.

"Hoàng thượng mà đến Ánh Nguyệt cung, người được hưởng lợi chẳng phải là chúng ta sao?" Chu tiểu nghi nói: "Thiếp sẽ có đi có lại."

"Chuyện này..." Trang phi tỏ ra hơi lưỡng lự, gần đây nàng cũng không được ân sủng, kế giả bệnh này khiến cho quyền lợi của nàng bị thiệt hại. 

Ở nơi hậu cung này suy cho cùng vẫn là vì ân sủng mà tranh giành nhau, không được ân sủng thì phải sống một cuộc đời đến một nô tài cũng không bằng.

"Trang phi nương nương yên tâm, những thứ là của người, thiếp tuyệt đối sẽ không giành với người, mà lại còn báo đáp người nữa. Chút mâu thuẫn nho nhỏ ngày trước giữa hai ta có thể mỉm cười cho qua." Chu tiểu nghi tha thiết nói: "Người là phi tử còn thiếp chỉ là một tiểu nghi, thiếp là người Ánh Nguyệt cung cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của người được."

Trang phi mím môi, trầm tư suy nghĩ một hồi lâu vẫn không trả lời Chu tiểu nghi. 

Trang phi trong lòng giằng co rất dữ dội, nếu nàng bắt tay với Chu tiểu nghi đồng nghĩa với việc phản bội lại Hoàng hậu nương nương. Mà trong hậu cung này ai mà có thể vượt mặt được Hoàng hậu cơ chứ, nàng chỉ sợ Hoàng hậu sẽ vì vậy mà ghi hận nàng.

Thế nhưng Trang phi cũng cho rằng Hoàng hậu chỉ biết hi sinh quyền lợi của mình mà thôi, bày cho nàng giả bệnh, chính là hi sinh quyền lợi của nàng, đáng ra nàng được thị tẩm nhưng cơ hội này lại bị dâng cho người khác.

"Cho ngươi lui, để bổn phi suy nghĩ thêm." Trang phi phất tay nói. 

Chu tiểu nghi cúi người hành lễ: "Nương nương, đã rất lâu rồi Hoàng thượng chưa tới Ánh Nguyệt cung của chúng ta, thiếp và nương nương chính là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, chỉ sợ là Ánh Nguyệt cung sắp bị biến thành trò cười cho người ta thôi."

"Nương nương, Thu nữ quan bên cạnh Hoàng hậu nương nương giữa đường quay trở lại, nói có thứ muốn dâng cho Trang phi nương nương." Tỳ nữ bên cạnh Trang phi nương nương bẩm báo với Trang phi.

"Mau cho nàng ta vào." Vẻ mặt Trang phi có chút kinh hoảng, ngoảnh đầu nhìn Chu tiểu nghi nói: "Ngươi trở về Ngọc Quỳnh uyển của ngươi trước đi." 

Sắc mặt Chu tiểu nghi sa sầm, cam kết của cô rốt cuộc vẫn không đấu lại được Hoàng hậu.

Chu tiểu nghi đành xoay người bỏ đi, cô nhất định phải nghĩ ra cách để gặp được Triệu Húc, chỉ cần được hắn ân sủng, cô sẽ thoát khỏi cục diện hiện tại, hơn nữa còn có thể tránh được sự trừng phạt của hệ thống.

"Thu nữ quan, Hoàng hậu nương nương có chuyện gì cần dặn dò ta?" Trang phi cười không được tự nhiên cho lắm, hỏi Thu Linh. 

Thu Linh lấy ra một cây trâm bằng vàng có trạm hình phượng hoàng xòe hai đuôi, măt phượng hoàng được làm bằng đá quý, phối cùng với sắc hoàng kim vô cùng lộng lẫy, bắt mắt.

"Trang phi nương nương, đây là Hoàng hậu nương nương ban thưởng cho người, nương nương nói con phượng hoàng hai đuôi này sẽ dục hỏa trùng sinh, biến thành ba đuôi." Thu nữ quan nâng cây trâm phượng lên nói.

Trang phi ngẩn người, vội vàng sai người nhận lấy cây trâm phượng: "Đa tạ ân điển của Hoàng hậu nương nương, thân thiếp sẽ khắc ghi trong lòng." 

Trang phi hiện tại là một trong tám vị phi tử cài trâm phượng hai đuôi, trâm phượng ba đuôi chỉ có bốn vị phi tần đứng đầu mới có quyền đeo trên đầu.

"Hoàng hậu nương nương còn dặn dò Trang phi dưỡng bệnh cho tốt." Thu Linh đáp.

"Đa tạ nương nương quan tâm." Trang phi cười nói. 

"Thái Liên, ngươi giúp bổn phi tiễn Thu nữ quan." Trang phi nói.

"Nô tỳ xin phép cáo lui." Thu Linh lui xuống, rời khỏi Ánh Nguyệt cung.

Trang phi nhìn cây phượng trên bàn, trong ngực thở dài một tiếng, Hoàng hậu là đang cảnh cáo nàng, vừa đấm lại vừa xoa. 

Hiểm khích giữa nàng và Chu tiểu nghi không bao giờ có thể hóa giải được. Giả như có một người khiến mình bị đày vào lãnh cung, phải ở lại trong lãnh cung sống những ngày không thấy ánh mặt trời.

Chỉ sợ hận không thể ăn tươi nuốt sống kẻ đó luôn, thế mà bây giờ Chu tiểu nghi lại có thể bình tĩnh thương lượng với nàng chuyện hợp tác giữa hai người, Chu tiểu nghi cũng không phải hạng người đơn giản.

Hoàng hậu cũng vậy, ở trong hậu cung này không một ai đơn giản. 

Trang phi trong lòng cân nhắc thận trọng, nếu nàng bắt tay với Chu tiểu nghi, chỉ e sau này Chu tiểu nghi có quyền thế rồi, người đầu tiên Chu tiểu nghi đối phó sẽ chính là nàng.

Lại còn phải đứng trước nguy cơ đắc tội với Hoàng hậu.

Không hiểu vì sao Hoàng hậu lại muốn đối phó với Chu tiểu nghi, mà bản thân Trang phi lại có hiềm khích với Chu tiểu nghi nên mới có tiết mục giả bệnh này. 

Bây giờ muốn phản bội lại Hoàng hậu hả?

Trang phi không dám.

Bỏ đi, vẫn nên giả bệnh thì hơn. Số nhọ quá đi! 

Bên này, Thu Linh đã về tới Trường Thu cung, báo với Ninh Thư: "Lúc nô tỳ trờ lại Ánh Nguyệt cung thấy Chu tiểu nghi từ chính điện đi ra, hai người đó đoán chừng là đã nói chuyện với nhau một lúc lâu."

Ninh Thư uống một ngụm trà, trong lòng thầm cảm thán trà trong hoàng cung uống ngon thật, còn về chuyện Thu Linh vừa báo, Ninh Thư cũng không bất ngờ.

Chu tiểu nghi muốn thoát khỏi tình cảnh trước mắt thì chỉ có thể dựa vào Trang phi. Quan cao hơn một cấp liền đè chết người. 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất