Đối với hai cha con thắng lợi trở về người trong nhà mừng rỡ.
Gần đây không thể tưởng được Hắc Muội chính mình làm rau trộn chẳng nhữngkiếm tiền vượt qua thu nhập truyền thống cây nông nghiệp, hơn nữa còn có thể cùng tửu lâu lớn ký hiệp ước, cái này cho thấy về sau có thu nhậpổn định lâu dài a.
“Mọi người đừng vui mừng quá sớm ,cũng không biết tửu lâu bán thế nào.” Hắc Muội nói, nàng đối với nguồntiêu thụ tương lai rau trộn vẫn có chút lo lắng .
“Nhị muội chắc chắn được !”
“Nhị tỷ chắc chắn được!”
Cát Tường và Béo Nha thật ra đối với Hắc Muội tràn ngập tin tưởng, ngay cả Tứ Nha cũng nhảy dựng lên.
Vì người nhà trong lòng Hắc Muội âm thầm quyết định phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền.
Hôm nay mua mấy thứ này, muối ăn dầu vừng xem như tiền vốn làm rau trộn, mà đường trắng lưu trữ vì ngày mùa kế tiếp chuẩn bị , đến lúc đó khẳngđịnh vội vàng cắt lúa, gánh thóc, dùng đường trắng nấu chè đậu xanh cóthể giải nhiệt.
Mà táo đỏ là mua cho Tú Cô , thân thể Tú Cô vốn hư không huyết khí, nên ăn táo đỏ nhiều nhưng bất đắc dĩ táo đỏ quý như thịt.
Một bao mứt hoa quả là cho Béo Nha Tứ Nha làm đồ ăn vặt , điều này khiếncác nàng có chút thụ sủng nhược kinh, đều luyến tiếc ăn.
Sáng sớm hôm sau, Hắc Muội liền mang theo túi đi đến hang Phiến Tử, nàng hiện tại muốn thu thập nhiều gia vị.
Đồ gia vị là mạch máu rau trộn nha!
Kỳ thực Hắc Muội rất muốn nhổ mấy bụi hoa tiêu và bát giác, hồi hương vềnhà trồng, nhưng gần đây, sơn dã gì đó vốn khó có thể nhổ lên, hơn nữabây giờ còn là mùa thu, nếu đem trở về khẳng định sẽ bị người phát hiệnnguyên liệu phối hợp trong rau trộn, đến lúc đó rau trộn nàng làm khôngcòn là độc nhất vô nhị .
Ngược lại đặt ở nơi thâm sơn cùng cốc này, người bình thường sẽ không biết.
Hái được gần cả buổi sáng đến trưa, ngay cả điểm tâm là bánh nước áp chảocũng ở trong hang Phiến Tử ăn, nàng đem hoa tiêu và bát giác hồi hươngtoàn bộ hái về, lưng chỉnh chỉnh một gói to về nhà đặt ở dưới mặt trờiphơi nắng, ăn cơm trưa lại đi lột rất nhiều quế mang về cùng phơi nắng.
Ngày hôm sau lại phơi khô một ngày, ngày thứ ba cùng Béo Nha mài gần mộtngày, toàn bộ mài thành phấn đựng vào trong túi có hơn phân nửa túi to,nguyên liệu hẳn là đủ dùng cho nửa năm, trừ phi rau trộn bán phát điênmới không đủ.
Một ngày này Hắc Muội đem toàn bộ ớt hồngtrong vườn hái hết, cắt ớt thành sợi trộn đều với muối ăn, gừng , tỏiđặt vào bình, này đã muốn làm cái bình thứ năm .
Năm trước mài tiêu hồ còn có một bình lớn, năm nay đợi cho thu lúa lại mài tiêu cũng không muộn.
Hiện tại không ngừng làm rau trộn khẳng định hạt tiêu đòi hỏi càng nhiều .
Kế tiếp một ngày Phùng Quý bắt đầu ở trong mẫu khoai tây , Hắc Muội lạitính đi trấn một chuyến, trấn có một cửa hàng chuyên bán hộp sành, cửahàng thuộc loại tổ nghiệp tự sản tự tiêu, hơn nữa nơi ở nghe nói ngaytại bên cạnh trấn không xa.
Nàng lần này cần mua một ít hộp sành, còn phải chọn bình dùng để khai trương nhãn hiệu thực phẩm Hắc Muội.
Vốn Hắc Muội định sáng sớm hôm sau sẽ cùng Cát Tường đi , nhưng Béo Nha ầm ỹ muốn đi, tự nhiên Tứ Nha cũng muốn đi, cuối cùng đơn giản bốn tỷ muộicùng nhau đi.
Buổi tối Hắc Muội nướng bánh cho ngày mai, có đem canh xương hầm lại lần nữa, ngày hôm sau hâm nóng lại một chút là có thể ăn.
Thời điểm nàng đi nói với Tú Cô, Tú Cô có chút mặt co mày cáu .
“Hắc Muội, tỷ con về nhà đã sáu bảy ngày , trượng phu nó cũng không có tới đón nó trở về, này —— “
Tú Cô là người thường ưu sầu thương cảm, Hắc Muội kỳ thực cũng không cónói chuyện Cát Tường ở Diệp gia, lúc này thấy nương lo lắng vì thế nói,“Lúc trước con đón tỷ về nhà đã nói ở thời gian dài .”
“Vậy cũng có thể đến thăm mà.”
“Diệp gia hiện tại đang bận rộn, nhiều ruộng nước như vậy, khẳng định mỗi ngày muốn bón phân.”
Hắc Muội nói nửa ngày thế này mới khiến Tú Cô an tâm.
Bất quá buổi tối khi ngủ đợi cho Béo Nha và Tứ Nha đã ngủ, Hắc Muội hỏi Cát Tường, “Tỷ, tỷ ở Diệp gia ăn uống có quen không?”
“Về phương diện ăn uống mọi người không nói gì, chính là họ tựa hồ không xem tỷ là người một nhà.”
“Tỷ bây giờ còn không sinh đứa nhỏ, đợi sinh đứa nhỏ sẽ không như vậy .”
“Ừm, có lẽ đi!”
Hắc Muội lại hỏi, “Tỷ, tỷ và tỷ phu tình cảm được không?”
Cát Tường sửng sốt nửa ngày mới nói một câu, “Có cái gì được không , cứ như vậy qua một ngày tính một ngày!”
“Hắn lúc trước theo đuổi tỷ không phải đối với tỷ rất tốt sao?”
“Nam nhân mà, một khi tới tay sẽ như vậy .”
Hắc Muội kỳ thực rất muốn hỏi một chút cuộc sống phu thê hai người, nhưng ở cổ đại, nếu nàng hỏi rõ như vậy tuyệt đối kỳ quái.
Hắc Muội cũng nghĩ tới mấy ngày nay Cát Tường về nhà một câu cũng không cónhắc tới trượng phu, mà trượng phu nàng cũng không đến thăm, nàng yênlặng suy tư về cuộc sống hôn nhân của Cát Tường, nghĩ hôn nhân về saucủa chính mình.
Hai người cuối cùng ở trong trầm mặc chậm rãi ngủ.
Sáng sớm hôm sau mọi người đều hết sức vui vẻ mà chuẩn bị đi trấn, hơn nữaBéo Nha và Tứ Nha ở một bên hưng phấn mà líu ríu, rất nhanh khi mặt trời mọc bốn tỷ muội chạy tới trấn.
Khó được dịp bốn tỷ muội đi rangoài, Hắc Muội lấy ra bốn văn tiền ở một cái quán ngay tại cửa trấn kêu bốn chén đậu hoa, bên trong đều thả đường, ngọt ngọt non non , cả bánhnướng áp chảo ăn không cũng thơm hơn, Béo Nha cùng Tứ Nha còn kém liếmluốn chén .
Ăn qua điểm tâm, Hắc Muội trực tiếp đi cửahàng nhà Lâm thúc, cửa hàng của hắn thuê một tiểu nhị, xem như thânthích ở xa của Lâm thúc, thời điểm có mồi bán, mùa đông bán chút da lông xử lý tốt, không con mồi thì bán chút chậu chậu hộp hộp gì đó.
Lâm thúc đang muốn về thôn, vừa thấy bốn tỷ muội Hắc Muội, thế nhưng còn có Cát Tường, liền thập phần ngoài ý muốn, đặc biệt rót nước trà cho CátTường.
Hắc Muội cùng Béo Nha Tứ Nha trực tiếp ở phía sau viện múc nước uống .
Hắc Muội cùng hắn nói chuyện buôn bán rau trộn của mình ở tửu lâu, lại đưa lên một hộp rau trộn cho hắn nếm thử.
“Được a!”Lâm thúc thực bất ngờ cũng thật cao hứng, “Nghĩ nhiều cách kiếm tiền là đúng , dân quê thu nhập phải dựa vào vài mẫu ruộng cuộc sống thậtcăng thẳng , huống chi nương con thân thể không tốt.”
Hai người nói lời này, Cát Tường nhìn chằm chằm cổ tay áo Lâm thúc nửangày, bỗng nhiên nói, “Lâm thúc, nhà thúc có kim chỉ không?”
Lâm thúc cười cười nói, “Thúc là người độc thân cần kim chỉ làm gì!”
Nghe Hắc Muội nói muốn mua hộp sành, Lâm thúc vội vàng nói muốn mang nàngtrực tiếp đi đến lò bán sỉ, Hắc Muội vừa nghe vội vàng cám ơn, hai người cùng ra cửa .
Cát Tường mang theo Béo Nha cùng Tứ Nha ở phía sau cửa hàng chờ.
Kỳ thực lò đó cách trấn rất gần, đi nửa nén hương thời gian đã đến , lòcũng không lớn, nhưng công nhân cũng không ít, đại bộ phận đều là khuânvác , thật ra thời đại này kỹ thuật chế tạo bình sành thực thông dụng ,cho nên có rất nhiều lò nhỏ, giá bình sành cũng rất rẻ, bình sành để Hắc Muội đựng rau trộn cũng chỉ một văn tiền một cái.
Bởivì Lâm thúc có đôi khi cũng đến nhập hàng cho nên có một tiểu nhị nhậnra hắn, vô cùng nhiệt tình chào đón hỏi hắn lần này cần hàng gì.
Lâm thúc chỉ chỉ Hắc Muội, “Đây là cháu gái ta, hôm nay nó muốn mua chút hàng.”
Mặc dù Hắc Muội còn chưa trưởng thành nhìn như đứa nhỏ choai choai, nhưngbởi vì vóc dáng cao lớn cũng cường tráng, hơn nữa lời nói cử chỉ mộtchút cũng không nhìn ra vị thành niên, tiểu nhị thập phần cung kínhtiếp đón nàng.
Tiểu nhị cũng là người thông minh , vừa nghe hộ khách nói chọn chút hàng, vội vàng dẫn Hắc Muội đến bên kia.
Quả nhiên bên này dựng một cái lều lớn bên trong đặt đầy đồ tinh xảo , bên trái là lớn, bên phải là nhỏ .
Hắc Muội lập tức đi đến bên phải nhìn.
Bình bên này vẻ ngoài phổ biến càng phù hợp tỉ lệ, có mỹ cảm, hơn nữa bênngoài vô cùng bóng loáng, nhưng tạo hình vẫn không có gì đột phá, đều là bộ dáng tùy ý có thể thấy được.
Lúc này, lại có mộtđống vật phẩm mới ra lò được đưa tới, Hắc Muội nhìn thấy cũng không đặcbiệt , lúc này tiểu nhị cầm trong tay một cái bình màu nâu hình tròn cạn đi về phía bên kia.
Hắc Muội vượt qua hỏi, thì ra bình này là đồ phế thải .
Nàng lấy lại vừa thấy, bọn họ hẳn là muốn làm một cái bình miệng nhỏ bụnglớn, nhưng vì miệng nhỏ thực dễ bị sứt mẻ , cho nên không thể làm thành.
“Loại thứ này các ngươi hoàn thành tốt bán bao nhiêu tiền?”
“Một văn tiền một cái.”Tiểu nhị đáp trả.
“Hiện tại có hàng không?”
“Không có nhiều, bình như vậy không dễ tiêu thụ, cho nên làm không nhiều lắm.”
“Đầu tiên ta mua hai mươi cái, có không?”
“Hẳn là có, cô chờ.”
Hắc Muội lại lấy hơn mười văn tiền mua một ít bình thường bình, tiểu nhị vô cùng chuyên nghiệp, thực lưu loát đem bình lớn bình nhỏ mang tới , lạidùng dây cỏ buộc lại, thành một gánh, bọn họ còn phụ trách đưa đến cửahàng của Lâm thúc ở trấn.
Trở lại cửa hàng, Lâm thúcgiật mình, bởi vì chỉ trong chốc lát Cát Tường giúp hắn đem áo gối khăntrải giường tháo ra giặt sạch, phơi ở trong sân, so với lúc trước có hơi thở cuộc sống hơn.
Lâm thúc nhìn áo gối được giặt sạch, có chút ngượng ngùng , “Ở một mình nên không chú trọng sạch sẽ , conthật vất vả đến chỗ thúc mà còn ——- “
Cát Tường hé miệng khe khẽ cười, “Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.”