Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 97: C97: Lộ đề

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang

Năm ngày sau, có nhóm học sinh trong ngõ nhỏ đã đánh nhau ẩu đả lớn, một sĩ tử họ Lý một sĩ tử họ Trương tranh chấp, sĩ tử Lý đánh Trương sĩ tử đến đầu rơi máu chảy.

Lý sĩ tử chỉ vào Trương sĩ tử mắng:

"Ngươi là đồ bại hoại, dám lừa gạt tiền, nói mình có quen biết nên dùng cách này dụ dỗ người khác. Đáng thương cho mẹ Mạnh công tử. Người đó vì đưa hắn vào kinh thi mà ở quê nhịn đói chịu đói, ngươi tham số bạc này mà bán đề hại hắn, quả thực không xứng làm người."

Hắn nói xong chúng học sinh ồ lên.

Có người bất bình, có người khen Lý sĩ tử trượng nghĩa, có rất nhiều người khe khẽ bình luận, đột nhiên có người cao giọng hỏi:

"Lý công tử, ngươi mới vừa nói Trương công tử bán đề, không biết là đề gì?"

Lý sĩ tử căm phẫn nói:

"Thằng nhãi này nói liên quan đến việc đồng áng, lừa Mạnh công tử lấy bạc, Mạnh công tử hôm nay nhịn đói ở trong phòng. Ta truy vấn mãi, mới nói ra ngọn nguồn, ta vừa nghe, liền biết hắn bị lừa. Khoá trước cũng có người dùng đề thi lừa gạt nên ta đoán hắn cũng bị lừa."

Trương sĩ tử ngã trên mặt đất, nhe răng trợn mắt vì đau.

Mọi người nhìn chằm chằm hắn, hắn vùi đầu xuống nói:

"Ta không có nói là đề, chỉ nói là có người đoán đề, là Mạnh công tử hiểu lầm."

Mạnh sĩ tử nhu nhược ngồi trên ghế, hữu khí vô lực cãi:

"Ngươi... Ngươi rõ ràng ngôn chi chuẩn xác, nói là đề chính xác... Như thế nào giờ lại biến thành người ta đoán đề."

"Trương công tử sai rồi, đoán đề cùng lộ đề thật sự là khác nhau như trời với đất, không có ai vì một cái đề đoán mà đem tiền bạc đào không ra, tất nhiên là Trương công tử lừa chúng ta."

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

" Đúng thế." Mọi người phụ họa.

Trương sĩ tử chuyển mắt vài cái, lấy từ trên người một túi tiền cũ nát ném cho Mạnh công tử:

"Này, cầm đi, chỉ là mười hai lạng bạc vụn, Trương mỗ không bỏ vào mắt. Thứ nghèo kiết hủ lậu còn muốn bay cao, quả thực nằm mơ!"

Lý sĩ tử nhận túi tiền đưa cho Mạnh sĩ tử.

Thừa dịp không ai để ý, Trương sĩ tử bò trên mặt đất dậy muốn chạy trốn, lại bị mấy người thích bênh vực kẻ yếu bắt lấy.

Có người trong đám người đó nói:

"Hừ, ta nói cái này Trương công tử, thật không tử tế khi nói năm nay đề là hỏi về nông sách. Có ai không biết Hồ đại học sĩ tôn sùng việc sửa chữa an bang, sao có thể thi đề về đồng áng chứ?"

Các học sinh nghị luận sôi nổi. Cũng có người trộm nghĩ có lẽ Hồ đại học sĩ ra đề là nông sách, vì thế Trương sĩ tử mới nói thế. Không biết là ai nói Trương sĩ tử cũng bị lừa còn lừa người khác nữa. Loại lừa đảo này quả thực là sỉ nhục của người đọc sách, không bằng đưa tới quan phủ đòi công lý.

Trương sĩ tử liều mạng la lối nhưng học sinh đông đảo, sự tình lại liên quan đến thanh danh học sinh nên tất cả mọi người đều tán đồng đưa hắn gặp quan. Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019


Đoàn người tới kinh triệu phủ, kinh triệu phủ doãn khiếp sợ. Không thể khinh các thiếu niên này, ai biết trong số những người này tương lai ai sẽ bò lên trên chứ. Các sĩ tử đứng ở công đường, Trương sĩ tử bị đẩy vào trong.

Kinh triệu phủ doãn hỏi nguyên do mới biết được có người bán đề, nội dung là nông sách, hắn sợ thất sắc. Nếu thật là gian lận khoa cử đó là đại án.

Thẩm vấn xong, Trương sĩ tử nói hắn không phải là người bán đề, hắn dùng bạc mua đề, mà người bán là Đoạn Thiếu Khanh công tử.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Đoạn Hồng Tiệm bị lôi ra cũng kêu oan, hắn nói hắn cùng người ta uống rượu nên nhiều lời vài câu, người đó nói giá nếu tiết lộ đề hắn mới tùy ý dùng ít bạc mua thôi.

Kinh triệu phủ doãn hỏi người kia từ đâu đến, hắn liền không lên tiếng, bị hỏi mãi, hắn tức khí:

"Các ngươi nói xem là ai cung cấp? Ta có thể lấy đề từ nơi nào được?"

Mọi người trầm mặc, ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, cũng không dám nói mấy chữ kia ra.

Trong lòng họ biết, có thể có được đề thi lại qua lại với Đoạn gia chỉ có thể là Tư gia.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Đoạn Hồng Tiệm hừ lạnh, khinh thường nhìn mọi người.

Kinh triệu phủ doãn thở phào nhẹ nhõm, hỏi nửa ngày cũng chưa ai nói có sách mách có chứng, chỉ là đoán đề.

Ông ta gõ đường mộc:

" Chỉ là đoán đề mà thôi, nên các ngươi lui ra hết, không được gây trở ngại đến công vụ."

Đoạn Hồng Tiệm liền ngẩng đầu đi ra ngoài, Trương sĩ tử cũng đi theo hắn, nhanh chóng chạy hết.

Các sĩ tử thầm nghĩ cũng không phải là thi đề về đồng áng, nên nào tính là bán khảo đề, nhiều nhất cũng chỉ là đánh cuộc mà thôi.

Trương sĩ tử thấy phía sau không có ai đi theo, bảy quải tám cong quẹo vào một ngõ nhỏ, trước một gian tiểu viện gõ cửa ba cái. Cửa mở ra, hắn ngó khắp nơi xung quanh lắc mình đi vào.

Vừa vào cửa, liền thấy Văn Mộc Tùng lạnh băng nhìn.

"Xin lỗi, Văn công tử." Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Văn Mộc Tùng quay người, nói:

" Chút việc nhỏ ngươi làm cũng không xong, còn muốn được trọng dụng?"

"Không phải Trương mỗ không làm tốt, nếu không phải tên họ Mạnh kia nhiều chuyện, sự tình sẽ không bị người ta phát hiện." Trương sĩ tử vội vàng giải thích, hắn thầm mắng mình tham chi mấy lượng bạc vụn. Vốn dĩ hắn đã tính tên họ Mạnh là kẻ dù bị buộc chết cũng không dám lộ ra nửa câu.

Tự nhiên lòi ra tên họ Lý nhiều chuyện, thay thế tên họ Mạnh xuất đầu, bằng không, hắn có thêm bạc còn có thể được khen ngợi.

"Văn công tử, ở trước mặt chủ tử nói về ta vài lời tốt đẹp nhé, lần sau ta nhất định làm tốt."

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Văn Mộc Tùng xoay người, cười lạnh:


"Còn có lần sau? Ngươi đã rút dây động rừng, còn dám có lần sau. Theo ta thấy, ngươi nên ngoan ngoãn thu thập đồ về quê đi, ở lại trong kinh, sẽ không có ngày xuất đầu đâu."

Trương sĩ tử vừa nghe đã nóng nảy, cả nhà đều trông mong vào việc hắn ở kinh thành có thể tạo tên tuổi, chưa thi đã xám xịt rời kinh, hắn không cam lòng.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

"Văn công tử, ta cầu xin ngươi, tương lai nếu có cơ hội, ta nhất định báo đáp ngươi, chỉ cần là ngươi phân phó dù vượt lửa quá sông ta cũng sẽ giúp ngươi hoàn thành."

"Vượt lửa quá sông? Tốt, đây chính là lời ngươi nói, tạm thời ta lại tin ngươi một lần, ta giúp ngươi ở trước mặt chủ tử cầu tình, ngươi trở về chờ. Nhớ không được làm gì lúc này."

" Vâng, vâng." Trương sĩ tử ngàn ân vạn tạ rời tiểu viện tử. Vừa về hắn liền đóng cửa không ra.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Chuyện bán đề kinh triệu phủ doãn đã nói nhiều nhất chỉ là đoán đề, quan phủ sẽ không truy cứu.

Triệu Thủ Hòa đến Tư phủ, hắn hối hận không thôi, tự trách mình không đủ thông minh, không nghĩ nhiều như vậy. Trĩ Nương biết không phải hắn sai, người sai là Đoạn Hồng Tiệm, người sai ở chỗ tối phía sau màn cơ. Triệu Thủ Hòa vẫn tự trách, cuối cùng Tư Lương Xuyên sai người đưa hắn trở về, bảo hắn chuyên tâm đọc sách, không nên để ý tới nữa. Hắn nói mình không có bản lĩnh khác nhưng vùi đầu khổ đọc hắn là am hiểu nhất.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Trĩ Nương chờ anh trai đi xong quay đầu hỏi Tư Lương Xuyên:

"Phu quân, chuyện này thật sự không ảnh hưởng đến Tư gia sao? Những người đó rõ ràng là muốn dẫn chuyện đến chúng ta, chúng ta sẽ dễ dàng để yên à?"

"Nàng không cần lo lắng, bọn họ bôi đen Tư gia, lại không có chứng cứ, bệ hạ sẽ không dễ dàng tin tưởng."

" Nhiều người nói xói chảy vàng, chúng ta trong sạch cũng không chịu nổi cảnh có người hắt nước bẩn."

Tư Lương Xuyên trấn an thê tử:

"Trong lòng ta hiểu rõ."

Đêm đó, hắn vào cung quỳ gối trước mặt hoàng đế.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

"Bệ hạ, hôm nay chuyện trong kinh đều liên quan đến Lương Xuyên, tuy rằng trong khoa cử thường có đoán đề, nhưng nếu không phải Lương Xuyên cuồng vọng đoán đề, còn tiết lộ cho người khác, sẽ không kéo tới người bụng dạ khó lường. Lương Xuyên lén đoán đề, cũng nói cho mấy anh em cột chèo, Đoạn công tử cầu lợi bán đề, khiến hôm nay rước họa. Tuy không phải là ý của Lương Xuyên nhưng Lương Xuyên không dám trốn tránh trách nhiệm, thỉnh bệ hạ trách phạt." Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Kỳ Đế ngồi trên long ỷ, không người nào dám xem sắc mặt ông ta. Kỳ Đế nhìn về phía chàng trai trong điện, người thanh niên mặc áo bào màu trắng. Ngọc diện môi mỏng, tóc đen như mực, phảng phất như một bức tranh thủy mặc.

"A, lại có việc này? Không biết ngươi đoán đề gì?"

" Thưa bệ hạ, Lương Xuyên đoán chính là việc đồng áng."

"Việc đồng áng?" Kỳ Đế lại hỏi:

" Vì sao ngươi đoán đề này, mà không phải là trị an bang? Lần này quan chủ khảo là Hồ đại học sĩ, theo lý thuyết ngươi sẽ không đoán là việc đồng áng." Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Tư Lương Xuyên chắp tay trước ngực, tay áo rộng rũ xuống. Hắn kiên định nói:


"Lương Xuyên cho rằng triều ta bang chính dân an, ở biên thùy mấy năm gần đây không có chiến, triều dã hưng thịnh. Khắp thiên hạ đều tồn tại nhờ lương thực, quốc chi hưng thịnh, tất nhiên phải có lợi cho lê dân, lợi ý cho lê dân quan trọng ở việc đồng áng. Trong khoa cử, một người vui cũng là mọi người vui, Hồ đại học sĩ tài tình tất nhiên sẽ không vì yêu thích cá nhân mà định đề."

Kỳ Đế nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, mới vừa lòng cười.

"Ngươi hãy bình thân, việc này trẫm đã biết. Từ xưa chuyện đoán đề cũng thường có. Trẫm sẽ không trách tội ngươi, chỉ tại có người mượn cơ hội luồn cúi, đem chuyện đoán đề trở thành tiết lộ đề thì đổ tài mưu lợi thôi."

Tư Lương Xuyên tạ ơn đứng dậy.

Từ xưa đến giờ trong khoa cử đề cập những vấn đề không ngoài việc đồng áng, thuế má thì cũng là trị an. Bất quá đề về nông nghiệp, nội dung cực lớn, không có sách trọng tâm nếu muốn truy cứu cũng không được.

"Bệ hạ, Lương Xuyên cả gan nói một lời, trước mắt trong kinh đều truyền các sách luận về việc đồng áng, nếu quả thực như thế, mong bệ hạ chọn đề khác cho công bằng." Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Kỳ Đế nhìn chằm chằm hắn, thầm nghĩ hậu sinh khả uý. Thật là hắn trúng tủ, chẳng qua không biết điểm chính xác nên cũng có thể không cần thay đổi.

"Việc này trẫm tự có quyết định, ngươi lui ra đi."

" Vâng, Lương Xuyên cáo lui."

"Chờ một chút." Kỳ Đế tựa như nhớ ra cái gì, gọi Tư Lương Xuyên lại: " Khoảng thời gian trước trẫm nghe Hoàng Hậu nói phu nhân ngươi ăn uống không ngon, gần đây ổn chưa?"

"Đa tạ bệ hạ cùng nương nương hậu ái, Trĩ Nương từ khi được Hoàng Hậu nương nương cho phương thuốc và thực đơn, ăn uống đã tốt không ít rồi ạ."

"Vậy là tốt rồi, trẫm sẽ nói lại với Hoàng Hậu, miễn cho hoàng hậu luôn nhớ mong."

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Kỳ Đế hạ ống tay áo, ý bảo hắn lui ra, Tư Lương Xuyên chắp tay rời khỏi điện.

Ra cung điện hoàng thượng, thái giám không trực tiếp dẫn hắn rời khỏi hoàng cung, mà dẫn hắn đến Đông Cung. Trong lòng hắn biết cũng không nói, đợi đi đến Ngự Hoa Viên liền thấy phía trước đình hình như có một người.

Thái giám cong thân mình rời đi, hắn tự đi đến, cách đó không xa Thái tử chắp tay sau lưng đứng hóng gió trước đình, rõ ràng là đặc biệt chờ hắn.

Hắn không nhanh không chậm tiến lên, hành lễ.

Thái tử xoay người, nhìn hắn không chớp mắt:

"Lương Xuyên chuyện gì mà trễ như vậy lại tiến cung, cô nghe tin, lo lắng không thôi, sợ là có việc mấu chốt." Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

"Đa tạ điện hạ, bất quá là vì mấy ngày gần đây trong kinh đồn về chuyện bán đề nên Lương Xuyên xin găp bệ hạ thỉnh tội."

"Nguyên lai là vậy, ngươi có tội gì? Sai là anh em cột chèo của ngươi, cô phụ hảo tâm mưu lợi, làm lưng ngươi gánh tội."

Tư Lương Xuyên đạm nhiên cười, nhìn Thái tử nói:

"Lương Xuyên chịu tội không vì người ngoài, mà vì bản thân. Đoạn công tử mượn cơ hội mưu tài, sự tình vừa xảy ra, người có tâm sẽ nhắc đến Tư gia, cho nên Lương Xuyên mới nói tội ở bản thân. Chuyện đó, nếu là trên phố đoán tất nhiên sẽ không khiến cho chuyện gợn sóng, sai ở chỗ Đoạn gia cùng Tư gia có quan hệ thông gia."

Tâm Thái tử chấn động, hai tay gắt gao nắm chặt.

"Ngươi nói không sai, rất nhiều thời điểm mình mới là nguyên nhân gây tội. Phụ hoàng anh minh tất nhiên sẽ không trách tội ngươi, cũng sẽ không giận chó đánh mèo lên Tư gia."

Trên thực tế, Kỳ Đế đã hạ chỉ, huỷ bỏ tư cách thi của Đoạn Hồng Tiệm cùng Trương, Mạnh sĩ tử, vĩnh viễn không thể tham gia khảo thí, thậm chí công danh hiện có cũng bị đoạt đi.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Trên đình hóng gió treo đèn cung đình, đèn cung đình theo gió lắc lư, cái bóng như giương nanh múa vuốt bay tới bay đi, lúc sáng lúc tối hắt lên người Thái tử rất quỷ mị. Tóc Lương Xuyên theo gió bay trong trời đêm tàn nguyệt, nhìn cứ như phi thăng Thiên giới.

Hai người đứng yên, ánh mắt giao nhau tối sầm lại.

Thái tử âm thầm kinh hãi, khi nào thì Tư Lương Xuyên có khí thế cường đại nhiếp người thế, sự tự cao tự đại như nhìn thấu vạn vật qua ánh mắt, làm thái tử không khỏi nhụt chí, chột dạ không thôi.


Không, nhất định là ảo giác. Thân là Thái tử, đương kim trữ quân, thiên tử tương lai. Ai dám ở trước mặt thái tử tỏ vẻ miệt thị, khí thế cũng hơn long ngự chi khí chứ.

"Lương Xuyên, ngươi từng là thư đồng của cô, nếu có khó xử có thể tới tìm cô, cô sẽ vì ngươi làm chủ."

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

"Lương Xuyên đa tạ Thái tử hậu ái, Tư gia nguyện trung thành với Kỳ triều, trung tâm với bệ hạ, bệ hạ long ân mênh mông cuồn cuộn, lấy dân làm con, vì vạn dân làm chủ."

Thái tử lạnh lùng nhìn hắn. Hắn ám chỉ thái tử không phải thiên tử, không thể vì hắn làm chủ?

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

"Tư gia quả nhiên trung tâm, cô cảm thấy vui mừng. Đêm dài đi đường cẩn trọng."

Thái tử nói xong, chắp tay sau lưng ra khỏi đình, Tư Lương Xuyên chắp tay khom người, nhìn bóng Thái tử bị ánh trăng phủ dài chậm rãi biến mất, mới đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn bối cảnh phía trước, nhìn ngọn đèn dầu trong cung điện huy hoàng.

Khi trọng sinh hắn vẫn muốn nâng đỡ Thái tử, là nguyên nhân gì làm cho bọn họ đi đến bước này? Là do kiếp trước hắn không thấy rõ cách Thái tử làm người, hay là vì kiếp này có nhiều chuyện bất đồng, cũng làm con người thay đổi, có lẽ nhìn những người tưởng giống kiếp trước lại có bất đồng, cho nên hắn cùng Thái tử mới biến thành bộ dáng bây giờ?

Trong cung vắng lặng, ngọn đèn dầu sáng ngời cũng không xua đi được hàn ý trong tim, cung nữ thái giám không tiếng động đi lại giống như du hồn im lặng làm việc của mình.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Hắn ra cửa cung, Hứa Lịch Hứa Cảm ở đó. Thấy hắn ra, hai anh em phối hợp ăn ý, một người đi nghênh, một người ngồi ở càng xe đánh ngựa.

Trên đường không có người, ngựa xe thưa thớt, Hứa Lịch đánh xe ngựa thật nhanh về Tư phủ. Tư Lương Xuyên mới bước vào cửa phủ đã thấy tiểu thê tử lo lắng đứng đợi.

Nàng trong áo choàng dưới đêm xuân lạnh chỉ lộ ra bàn tay và khuôn mặt nhỏ, nhìn hắn đến gần, Thanh Hạnh Ô Đóa tự động trốn đến rất xa. Hắn vươn tay nhẹ ôm lấy nàng.

Nàng nâng khuôn mặt nhìn:

"Phu quân, bệ hạ có trách cứ chàng không?"

"Bệ hạ thánh minh, sao có thể sẽ trách tội ta? Ta chỉ đoán đề mà thôi, có tội gì? Bất quá là để tránh cho người có tâm lại có động tác khác nên đánh đòn phủ đầu thôi."

" Người có tâm sẽ còn có động tác khác?"

Tư Lương Xuyên rũ mắt nhìn tiểu thê tử tò mò, lạnh lùng nói:

"Không còn là nghe nhầm đồn bậy, đợi kỳ thi xong lại cắn tiếp."

Lần này quan chủ khảo là Hồ đại học sĩ, mà trong đó đó một phó chủ khảo là Khương thị lang từng học ở Lãng Sơn.

Bệ hạ xem trọng khoa cử, dù là Thái tử nói chuyện với Hồ đại học sĩ khách sáo thế nào, cũng không thể thảo luận đề, nhưng Hồ đại học sĩ muốn bám víu Thái tử, tất nhiên sẽ lộ ra một ít, cho nên Thái tử mới có thể biết đề liên quan đến đồng áng.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Bởi vì Khương thị lang cùng Tư gia có quan hệ, bọn họ muốn trước khi thi tạo thế. Chờ qua kỳ thi mọi người đều biết đề sẽ nhắc lại việc này. Đến lúc đó dù là hắn chỉ đoán đề, cũng sẽ bị lưu truyền thành tiết lộ đề, khó có thể thoát thân sạch sẽ.

Thái tử cũng không thể ngờ được hắn sẽ trực tiếp tìm bệ hạ làm rõ, hôm nay tuyên bố như thế là cho Thái tử thấy, bọn họ đứng ở phe đối lập, Tư gia chỉ trung tâm với Kỳ thị thiên tử.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019

Kiếp trước, Thái tử không thể đăng cơ, kiếp này cũng sẽ không thay đổi.

Phu thê hai người về được nửa đường thì Tư các lão phái người tới mời.

Tư Lương Xuyên giúp thê tử quấn chặt áo choàng, dặn dò nha đầu hầu hạ, sau đó đến thư phòng của Tư các lão.

Soái – Đào Quân Trang 23.07.2019


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất