Chương 29: Câu Chuyện Về Bí Cảnh!
"Trương đại ca đừng khách khí, trước kia huynh giúp ta nhiều như vậy, ta làm chút việc như vậy có là gì? Còn Tiểu Viễn, thằng nhóc đã giúp ta tiết kiệm được rất nhiều thời gian và những phiền toái không cần thiết, trả công nhóc một ít cũng là điều nên làm."
"Nó còn là con nít, có thể làm cái gì chứ? Nhưng lần này, chuyện Lục tiểu huynh đệ làm đã khiến ta cực kỳ ngoài ý muốn, ta còn tưởng đệ chỉ biết yên tĩnh làm ruộng, không ngờ đệ còn có bản lĩnh kiếm thuật mạnh mẽ như vậy. Chỉ dựa vào nó, Lục huynh đệ đã vượt trội hơn không ít tu sĩ Luyện Khí tầng ba rồi." Trương Hồng thở dài đáp.
Lục Huyền có 《 Liễm Tức Pháp 》 che lấp, cũng không lo lắng Trương Hồng có thể phát hiện ra tu vi chân chính của mình.
"Ban đầu linh điền trong viện ta cũng gặp phải sâu độc phá hoại, phải mất bảy linh thạch mời một tu sĩ Luyện Khí trung cấp mới có thể giải quyết được. Để tránh tình huống này phát sinh thêm lần nữa, ta đã hạ vốn gốc mua một bộ kiếm quyết nhất phẩm về nhà, không ngờ, bình thường ta tu hành thì linh lực tiến triển chậm chạp, nhưng trên phương diện kiếm quyết, lại có chút thiên phú. Kiếm quyết tiến bộ rất nhanh, thậm chí còn đạt đến trình độ có thể giúp người khác giải quyết sâu bệnh rồi. Cho nên ta muốn dựa vào nó kiếm chút linh thạch, mau chóng kiếm lại khoản linh thạch đã bỏ ra mua thuật pháp trước kia."
Lục Huyền tiện miệng bịa ra một lý do để giải thích cho chuyện mình có thể sử dụng 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》 tới giải quyết sâu bệnh.
Trương Hồng không nghi ngờ gì.
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, tự nhiên lại nói tới những chuyện Trương Hồng từng trải qua trong chuyến đi khai khẩn bí cảnh lần này.
"Trận pháp sư của Vương gia phá được hai tòa trận pháp, dựa theo những lời đám tu sĩ Luyện Khí trung cấp tiến vào chỗ sâu bên trong bí cảnh kia nói lại, thì cái bí cảnh mới này có diện tích không nhỏ hơn Lâm Dương phường thị bao nhiêu, hơn nữa lượng linh thực linh dược bên trong còn nhiều vô kể.”
“Nhóm tu sĩ Luyện Khí tầng hai và tầng ba như chúng ta chỉ có thể hoạt động ở vòng ngoài, không có tư cách cũng không có bản lĩnh tiến vào chỗ sâu hơn bên trong bí cảnh."
"Chủ yếu là ta đi theo một đội tán tu, thu thập linh thực, dọn dẹp một ít yêu thú cấp thấp. Mặc dù có đại tu sĩ của Vương gia che chắn ở đằng trước, nhưng lần này thương vong vẫn không nhỏ, khoảng chừng ba phần!”
“Tiểu đội của chúng ta cũng coi như vận khí kha khá, chỉ gặp phải hai tình huống tương đối nguy hiểm. Một lần là lúc đang thu thập linh thực thì đụng phải gốc linh thực dị hoá, tính công kích rất mạnh, lại am hiểu ngụy trang nên có hai người không cẩn thận hi sinh. Còn một lần là chạm phải yêu thú đặc thù. Nó là một con nhện có mặt người trên lưng, tốc độ cực nhanh, căn bản không nhìn rõ hình bóng, nên có một tán tu trực tiếp bị nó chém thành hai đoạn. May mà có tu sĩ Luyện Khí cao cấp kịp thời đi tới, mới có thể tiêu diệt được nó."
Nghĩ đến hai lần gặp tai ương này, sắc mặt Trương Hồng không khỏi chuyển thành màu trắng bệch, toàn thân run rẩy, lòng còn sợ hãi, có thể thấy được hai tình huống cực độ nguy hiểm lần này đã lưu lại bóng ma tâm lý không nhỏ cho gã rồi.
Lục Huyền ở bên cạnh, say sưa lắng nghe, dù sao hắn cũng không cần tự mình trải qua những chuyện như vậy, có thể nghe gián tiếp vẫn thấy cực kỳ kích thích.
"Sao nào? Lục tiểu huynh đệ có hứng thú đi xem một chút không? Khai khẩn bí cảnh mới, lần đầu tiên sẽ mang lại lợi ích lớn nhất, cũng là mạo hiểm nhất, về sau sẽ giảm bớt đi nhiều. Đương nhiên đây chỉ là vòng ngoài của bí cảnh mà thôi, bên trong có cái gì, ta cũng không rõ ràng lắm." Trương Hồng thấy vẻ mặt Lục Huyền lộ ra chút hứng thú với chuyện mình kể mới cười cười mời mọc.
"Không được không được, ta tu vi thấp, lại không am hiểu đấu pháp, càng không có pháp khí phù chú gì, vẫn nên thành thành thật thật làm một tên Linh thực sư thôi!" Hắn mỉm cười đáp.
Xét cho cùng, quầng sáng màu trắng mang đến tu vi linh lực, cùng với pháp khí, phù lục, đan dược cho hắn... Vẫn còn quá ít, làm tròn một chút, có thể nói là bằng 'không', sao hắn dám dấn thân đi mạo hiểm được?
Trương Hồng cũng chỉ thuận miệng nhắc đến chuyện này mà thôi, đối phương đã không muốn cũng trực tiếp bỏ qua luôn.
"Được rồi Trương đại ca, lần này huynh đi bí cảnh hoang dã, có thu hoạch được linh chủng hoang dại không biết tên không? Nếu có, ta muốn dùng linh thạch mua về." Lục Huyền lập tức đổi chủ đề, mở miệng hỏi.
"Linh chủng hoang dại không biết tên ư? Linh chủng hoang dại vốn rất hiếm thấy, chủng loại không biết tên lại càng hiếm hoi. Bản thân ta không gặp được chúng, nhưng nghe nói có tán tu từng tìm được một loại linh chủng mọc hoang ở nơi hoang vu bên trong bí cảnh, đến lúc đó, ta sẽ đi hỏi giúp đệ. Chỉ là …loại linh chủng vô danh không rõ phẩm cấp như vậy, cũng tương đương với không biết phương thức trồng trọt ươm trồng. Lục tiểu huynh đệ muốn trồng chúng sẽ gặp phải thử thách rất lớn, còn có thể uổng phí thời gian và linh thạch của mình."
Trương Hồng nghe câu Lục Huyền hỏi, lại không nhịn được mở miệng khuyên bảo một phen.
"Ta chỉ muốn thí nghiệm một chút mà thôi, không có ý định đi đánh cược vào một chút xíu khả năng thành công kia đâu. Nếu thất bại, cũng coi như đã tích lũy được một chút kinh nghiệm bồi dưỡng linh thực rồi, mở mang tầm nhìn cũng tốt mà." Lục Huyền tìm đại một lý do nào đó để lấp liếm cho qua.
"Được! Ta sẽ hỏi thăm giúp đệ." Trương Hồng gật đầu nói.
Hiệu suất của gã rất nhanh, hai ngày sau đã mang đến một tin tốt rồi.