Chương 109: Đoạt lấy, bầy yêu tức giận! (2)
Nhìn xem là tên khốn to gan lớn mật nào, dám cướp đoạt linh khí trong Thập Vạn Đại Sơn!
Đương nhiên, về tin tức mười hai tiên nhân giá lâm thời gian trước đã tử vong, bao gồm cả tin tức liên quan đến Trần Trường An, Thiên Hồ Yêu Hoàng lo lắng quấy nhiễu tiền bối ẩn tu, cho nên vẫn chưa truyền ra ngoài.
Đến bây giờ, các đại Yêu tộc, và cả những đại yêu có tu vi mạnh mẽ trong Thập Vạn Đại Sơn đều tưởng rằng tiên nhân rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn.
Về sự tồn tại của Trần Trường An, bọn họ cũng không biết được.
Nhưng nhìn dáng vẻ phẫn nộ hiện giờ của các đại yêu, Thiên Hồ Yêu Hoàng biết rõ, nếu không nói rõ tình huống.
Chỉ sợ lửa giận của những đại yêu này sẽ lao lên tận trời, lao ra phía ngoài, đi tìm tiền bối tính sổ.
Tất nhiên sẽ chọc giận tiền bối!
Một khi chọc giận, chỉ sợ đám đại yêu này không ai có kết cục tốt.
Nhưng nếu không nói chân tướng, cũng không thể bình ổn lửa giận trong lòng những đại yêu này.
Trong lòng Thiên Hồ Yêu Hoàng đã có tính toán, mở miệng nói.
“Chuyện linh khí thiên địa bị đoạt lấy, mọi người không cần tức giận như thế.”
Giao long kia tức giận trả lời: “Yêu Hoàng đại nhân, ngài có biết là tên khốn nào đoạt linh khí không, Hắc Thủy ta nhất định phải đi làm thịt hắn!”
“Không sai không sai, đây mẹ nó cắt đứt linh khí, chính là con mẹ nó giết cha mẹ, lão tử không đội trời chung với hắn!”
Một cá sấu yêu toàn thân bao trùm lân giáp gật đầu, tán đồng với lời Hắc Thủy, nghiến răng nghiến lợi, mở miệng nói.
“Nhất định là tu sĩ Nhân tộc chạy đến Thập Vạn Đại Sơn dùng pháp bảo gì cướp mất linh khí, Yêu Hoàng đại nhân, chúng ta nhất định không được buông tha hắn!”
“…”
Một đám Yêu Vương nghiến răng nghiến lợi, giận dữ mở miệng thương lượng nên chém tên đoạt lấy linh khí thiên địa thành tám khối, nhìn như nào cũng thấy những đại yêu này đều đã mất đi lý trí.
Bạch Nguyệt và Thiên Hồ Yêu Hoàng liếc nhau, cạn lời nhìn đám yêu vương đang giận dữ này.
Nếu bọn họ biết sự lợi hại của tiền bối, biết được tiền bối là người đã giết mười hai tiên nhân, không biết còn dám nói ra những lời này hay không?
Yêu ma quỷ quái, vốn là thân tính tàn bạo, hiếu chiến hung tàn.
Đặc biệt là những đại yêu vương Nguyên Anh, càng là như thế.
Có không ít yêu vương trong số này, tính tình càng thô bạo, nếu không phải có Thiên Hồ Yêu Hoàng uy hiếp.
Ở sâu trong Thập Vạn Đại Sơn này, chỉ sợ mỗi ngày đều có yêu ma quỷ quái sát phạt tranh đấu.
Tạo thành thương vong, như vậy căn bản không có khả năng tồn tại nhiều yêu vương như vậy.
Nhưng hôm nay.
Những yêu vương Nguyên Anh đó tụ tập bên cạnh nhau, lửa giận hôi hổi, trong mắt mỗi một yêu vương đều lập loè ánh sáng thô bạo.
Dường như lúc nào cũng có khả năng rơi vào chém giất bởi vì linh khí thiên địa bị đoạt lấy.
Hơn nữa sẽ càng đi ra ngoài Thập Vạn Đại Sơn, tìm Trần Trường An tính sổ.
Sau đó, bị Trần Trường An một lưới bắt gọn.
Chết sạch chết sạch.
Mắt thấy những yêu vương này đã sắp tức giận đến thiếu kiên nhẫn, chuẩn bị giết đến bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn.
Thiên Hồ Yêu Hoàng hừ lạnh, phóng thích yêu uy khủng bố.
Lập tức trấn sát tất cả yêu vương ở đây.
“Đều an tĩnh lại cho ta!”
Yêu vương kinh hãi với thực lực cường đại của Thiên Hồ Yêu Hoàng, không hổ là đại yêu Hóa Thần.
Quả nhiên là người bọn họ khó có thể ngăn cản.
Đều nhanh chóng ngậm miệng, không dám nói lời nào.
Ở giữa sân lập tức an tĩnh lại.
Bạch Nguyệt thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng an tĩnh lại.
Sau đó, Bạch Nguyệt hơi hơi khom người, nói với những yêu vương ở đây.
“Chư vị, tình huống bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn hiện tại phức tạp, còn mong mọi người bình tĩnh một chút, nếu không các ngươi đi ra khỏi khu vực Thập Vạn Đại Sơn, chỉ sợ sẽ dẫn tới họa sát thân.”
Lời này vừa nói ra, chúng yêu vương nghi hoặc, nghe không hiểu.
Giao long mở miệng, thanh âm lạnh băng, vẫn không đè nén được phẫn nộ.
“Kẻ hèn bên ngoài, nguy hiểm chỗ nào, huống hồ tiên nhân đã rời đi, tuy chúng ta sợ tiên nhân, nhưng tiên nhân đã rời đi, còn sợ cái gì?”
Giao long nói được một đám yêu vương tán thành.
“Giao long nói không sai meo, dư uy nho nhỏ của tiên nhân, sao có thể khiến chúng ta sợ không dám ra ngoài, đương nhiên là tu sĩ Nhân tộc quấy phá meo, xem A Miêu có lột da hắn meo!”
Người nói chuyện là một con mèo yêu, động tác nhanh chóng xuất hiện phía sau Bạch Nguyệt, sau đó đôi tay ôm lấy Bạch Nguyệt.
“Bạch Nguyệt, đã lâu không gặp meo.”
Trước mặt chúng yêu, eo Bạch Nguyệt bị ôm lấy, khuôn mặt đỏ lên, rất không thích ứng, nhẹ giọng nói.
“A Miêu, buông tay.”
“Bạch Nguyệt, chúng ta đã một trăm năm không gặp, A Miêu đã đột phá Nguyên Anh ngũ giai meo.”
Mèo yêu nghiêng đầu mỉm cười, tóc ngắn ánh vàng, dáng người gợi cảm thon thả, mặc một thân thú y, vàng tai nhỏ nhắn, đuôi mèo gợi cảm lay động phía sau người.