Chương 114: A Miêu, không được vô lễ với tiền bối! (2)
Như vậy, chỉ sợ không lâu sau, Trần Trường An cũng có đủ giá trị lĩnh vực để mở rộng lĩnh vực vô địch.
Giống như một câu.
Gà sinh trứng, trứng sinh gà, vẫn luôn không ngừng có giá trị lĩnh vực.
Nếu không, chỉ dựa vào giết yêu, giết tu sĩ, phải giết bao nhiêu mới có thể bao trùm toàn bộ Phi Tiên Sơn?
Tiền bối khoan hồng độ lượng, đồng ý để bầy yêu tu luyện trong tiên địa, trong lòng những yêu vương này càng thêm sùng bái Trần Trường An, càng thêm kích động.
Bọn họ đều rõ ràng.
Chuyện này có ý nghĩa gì với bọn họ?
Đây là một cơ duyên lớn!
“Chúng ta có thể tu luyện ở chỗ này, thật là vui vẻ, tiền bối thật sự giống như Bạch Nguyệt nói ôn hòa tùy tính, ôn nhuận hòa nhã, rất thích tiền bối meo.”
Bạch Nguyệt bên cạnh bị những lời này của A Miêu làm cho hoảng sợ, vội vàng che miệng A Miêu.
“A Miêu, không được vô lễ với tiền bối.”
Một đám yêu vương rất khẩn trương, có chút sợ hãi.
A Miêu dám nói như vậy với tiền bối, quả thực là cả gan làm loạn, không có một chút lễ phép.
Nếu đắc tội tiền bối thì làm sao bây giờ?
Bầy yêu lo lắng, sợ A Miêu chọc giận tiền bối.
Dù sao tu vi của tiền bối cũng cao thâm, đương nhiên không thích yêu quái vô lễ như vậy.
Bọn họ lại không biết Trần Trường An nào phải cao nhân.
Chẳng qua là trạch nam địa cầu có được lĩnh vực vô địch mà thôi.
Lời A Miêu nói, đương nhiên không chọc giận Trần Trường An.
Hắn chỉ cảm thấy mèo yêu này có chút đáng yêu, thần kinh thô.
Quả thực là hoàn toàn phù hợp với hình tượng mèo yêu trong lòng Trần Trường An.
“Không cần để ý.” Trần Trường An nói.
Tai mèo của A Miêu giật giật, cười cong mí mắt.
Tiền bối cũng thật dễ ở chung.
Sau này bắt được cá, nhất định phải chia con đầu tiên cho tiền bối.
Trong lòng đám yêu thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Không ngờ tiền bối mạnh như vậy, lại còn rất hiền hòa dễ ở chung.
Khiến trong lòng bọn họ càng thêm cung kính, đương nhiên cũng yên lòng, không còn sợ hãi như ban đầu nữa.
“Vậy cứ quyết định như vậy, các ngươi có thể tu luyện trong Phi Tiên Sơn bất cứ lúc nào.” Trần Trường An nói.
Bầy yêu cảm kích: “Cảm tạ đại ân của tiền bối.”
“Tiền bối, mới đến, đây là lễ vật chúng ta mang cho tiền bối.”
Bầy yêu đưa lễ vật lên.
Có linh quặng trân quý, cũng có bảo thụ linh đằng, những thứ này đều là thiên tài địa bảo trân quý mà những yêu vương đó lấy được.
Đám yêu vương đó lấy ra, linh quang lập loè, đủ mọi màu sắc.
Trần Trường An có chút ngoài ý muốn, đương nhiên biết những thiên tài địa bảo này cũng không bình thường.
Nếu gieo trồng trong Phi Tiên Sơn, sau này thậm chí có cơ hội lớn thành tiên dược.
Đương nhiên, hắn chính là cao nhân, tuy muốn, nhưng cũng phải rụt rè chút.
Ho nhẹ hai tiếng, Trần Trường An nói: “Tới cũng tới rồi, còn mang lễ vật cái gì.”
Trong mắt bầy yêu, tu vi của tiền bối sâu không lường được, tất nhiên không thiếu những thiên tài địa bảo này.
Nghe xong lời này của Trần Trường An, trong lòng bọn họ thầm than một hơi, xem ra những lễ vật bọn họ tỉ mỉ chuẩn bị, tiền bối cũng không thích.
Đúng lúc này, lại nghe Trần Trường An mở miệng.
“Nếu đã mang đến, tâm ý của chư vị, bổn tọa nhận lấy vậy.”
Bàn tay Trần Trường An vung lên.
Những thiên tài địa bảo bọn họ mang đến đều bị Trần Trường An lấy đi.
Sau đó gieo trồng ở gần miếu Trường Sinh.
Ngay cả cá chép mà A Miêu đưa lên, bị Trần Trường An trực tiếp thả xuống giữa tiên trì.
Đám yêu vương này ngây ngốc nhìn cảnh tượng, còn chưa kịp phản ứng lại.
Những thiên tài địa bảo đó, có thể trồng thì trồng, không thể trồng thì đều bị Trần Trường An thu hồi.
( ⊙ o ⊙ )...
Trong miếu Trường Sinh, đám yêu cũng không ở lại lâu, sợ quấy rầy Trần Trường An, nên đã cáo từ rời đi.
Đương nhiên, quan trọng hơn là bọn họ đã gấp không chờ nổi muốn đến Phi Tiên Sơn tu luyện.
Chờ trở về chuẩn bị cho tốt, tắm rửa một cái, rửa sạch chân, mặc quần áo sạch sẽ, cạo sáng lông trên người, nhất định phải không nhiễm một hạt bụi, mang theo tấm lòng thành kính đi vào tiên địa này tu luyện, không thể để tiên địa của tiền bối bị yêu khí của bọn họ làm ô nhiễm.
Nói cách khác, vậy quả thực chính là tội lỗi.
Trần Trường An mỉm cười, tâm tình vui sướng.
Bởi vậy, chờ đến khi đám yêu tu luyện trong lĩnh vực vô địch, hắn có thể đạt được lượng lớn giá trị lĩnh vực.
Càng tiến gần hơn tới lĩnh vực vô địch bao trùm toàn bộ Phi Tiên Sơn.
Sau đó, chính là bao trùm toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn!
Sau đó, chính là Quý Châu, đại lục Cửu Châu!
Thậm chí bao trùm lên thượng giới!
Tưởng tượng như vậy, tâm trạng Trần Trường An mênh mông, mãi không thể bình ổn.
Đương nhiên, đối với Trần Trường An hiện tại mà nói, chuyện mà Trần Trường An chờ mong nhất vẫn là sau khi lĩnh vực vô địch bao trùm Phi Tiên Sơn, có thể đạt được danh hiệu chủ Phi Tiên Sơn, có thể thăng cấp lĩnh vực vô địch lên phiên bản 4.0.
Trần Trường An rất tò mò, rất chờ mong với những công năng mới sau mỗi lần thăng cấp phiên bản.
···