Chương 195: Tác dụng của đỉnh Cửu Châu, Thiên Đạo hộ thần!
Trần Trường An vừa nói xong, trong lòng Tu La ma tử và Phệ Thiên tiên tôn nghi hoặc, theo lý mà nói.
Với thực lực của tiền bối, tất nhiên phải biết tác dụng của đỉnh Cửu Châu này.
Đương nhiên, bọn họ cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng đáp lại.
“Tiền bối, đỉnh Cửu Châu chính là do Thiên Đạo của đại lục Cửu Châu biến thành, một khi đạt được đỉnh Cửu Châu, là có thể luyện hóa, cửu cửu quy nhất, trở thành đỉnh Cửu Châu, ai chấp chưởng đỉnh Cửu Châu, sẽ tương đương với chấp chưởng Thiên Đạo của đại lục Cửu Châu, xưng là Thiên Đạo hộ thần, là chúa tể của toàn bộ đại lục Cửu Châu!”
Trần Trường An nghe xong, trong lòng kinh ngạc.
Không ngờ đỉnh Cửu Châu lại có tác dụng như vậy!
Không chỉ Trần Trường An kinh ngạc.
Ở trên thịnh hội Cửu Châu, chín vị châu chủ, và cả những đại nhân vật đó cũng đều kinh ngạc!
Không ngờ đỉnh của chín châu còn có tác dụng như vậy!
Lại có thể chấp chưởng Thiên Đạo, trở thành Thiên Đạo hộ thần.
Đối với bọn họ mà nói, vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
Trần Trường An che giấu kinh ngạc trong lòng, lạnh nhạt mở miệng.
“Cho nên, mục đích của các ngươi là đoạt được đỉnh Cửu Châu, trở thành Thiên Đạo hộ thần, chúa tể của đại lục Cửu Châu?”
Tu La ma tử gật đầu, trong giọng nói có sợ hãi, lại có vẻ cung kính.
“Đúng vậy, tiền bối, chỉ có khi trở thành Thiên Đạo hộ thần, ta mới có tư cách trở về thượng giới, tranh đoạt vị trí chủ nhân tiên vực.”
“Còn mong tiền bối thông cảm.”
“Ngươi tranh đoạt chủ nhân tiên vực, liên quan gì đến bổn tọa, nhưng vùng thiên địa này, chưa được bổn tọa cho phép, đã muốn trở thành Thiên Đạo hộ thần, chúa tể Cửu Châu, cũng không tránh khỏi quá cuồng vọng.”
Trần Trường An híp hai tròng mắt lại, ánh mắt lạnh băng nhìn Tu La ma tử chăm chú.
Trong lòng Tu La ma tử run lên, vội vàng nói.
“Tiền bối, nếu chúng ta biết hạ giới này có tiền bối tọa trấn, trăm triệu lần không dám trùng tu đến nơi đây, cũng trăm triệu lần không dám trêu chọc tiền bối, huống chi…”
Tu La ma tử do dự một chút, không biết nên nói hay không.
Trần Trường An hừ lạnh.
“Tu La ma tử, nói rõ ràng cho bổn tọa, huống chi cái gì?”
Lời nói lạnh băng, tràn ngập sát ý lạnh lẽo.
Khiến Tu La ma tử hoảng sợ.
“Tiền bối, là bởi vì đỉnh Cửu Châu liên quan đến Thiên Đạo hộ thần, cho dù ta không tranh đoạt, nhất định cũng sẽ có mặt thiên kiêu chuyển thế trùng tu của tiên vực khác tới đại lục Cửu Châu tranh đoạt.”
Bên cạnh, Phệ Thiên tiên tôn cũng gật đầu.
“Tiền bối, Tu La ma tử nói không sai, hiện giờ, đỉnh Cửu Châu này đối với châu chủ các châu mà nói, sẽ mang đến họa sát thân cho bọn họ, thiên kiêu của tiên vực chuyển thế trùng tu ở đại lục Cửu Châu, mục đích của bọn họ đều là vì đoạt được đỉnh Cửu Châu, trở thành Thiên Đạo hộ thần, đây cũng là chuyện không có biện pháp.”
Chín châu chủ kia nghe xong lời này, trong lòng trầm trọng.
Như vậy xem ra, cho dù hôm nay có tiền bối ở đây.
Nhưng sau này, tất nhiên cũng sẽ xuất hiện tiên nhân khác trên thượng giới tranh đoạt đỉnh Cửu Châu.
Chuyện này làm thế nào cho phải?
Tu La ma tử và Phệ Thiên tiên tôn xin tha với Trần Trường An.
“Còn mong tiền bối tha mạng.”
Sát niệm phóng ra từ trên người Trần Trường An, quả thực dọa người.
Làm hai người nơm nớp lo sợ, không dám ra tay, cũng không dám chạy trốn.
Trần Trường An không chút biểu tình, không biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì, chậm rãi mở miệng.
“Tha mạng? A, giết nhiều người ở thịnh hội Cửu Châu như vậy, cứ lthả các ngươi như thế, sợ là không thể nào nói nổi.”
Trên thịnh hội Cửu Châu, chúng tu sĩ trầm mặc.
Tu La ma tử và Phệ Thiên tiên tôn chính là tiên nhân trên thượng giới.
Bọn họ trăm triệu lần không dám tìm chúng tính sổ.
Nếu không phải hôm nay có Trần Trường An ở đây.
Cho dù bọn họ chết hết, chỉ sợ cũng không có ai trên đại lục Cửu Châu dám nói cái gì, càng miễn bàn đến báo thù.
Sát niệm như lửa, kinh thiên động địa.
Sắc mặt Tu La ma tử và Phệ Thiên tiên tôn trắng bệch, hoàn toàn không còn chút huyết sắc, trên trán đổ mồ hôi.
Cảm giác hiện giờ.
Rất không tốt.
Cảm giác như trên cổ treo một cây đao.
Lúc nào cũng có khả năng rơi xuống, muốn mạng hai người.
“Chư vị, các ngươi cho rằng nên xử trí hai người này như thế nào?”
Trần Trường An nghĩ một lát, mở miệng nói.
Mọi người nhỏ giọng nghị luận, các loại biểu tình.
Có lo lắng, sợ hãi, kiêng kị, cũng có trầm mặc.
Bọn họ không có chiến lực mạnh mẽ như Trần Trường An, cũng không dám xử trí hai vị tiên nhân trên thượng giới.
Ngay cả chín vị châu chủ kia, lúc này cũng đều trầm mặc.
Lúc này, chủ nhân Xích Châu mở miệng.
“Tiền bối, hai người này đến từ thượng giới, chỉ sợ thân phận cũng không thấp, cứ giết như vậy, chỉ sợ không tốt.”
Lời này vừa nói ra, lập tức không ít tu sĩ tán đồng.
Bọn họ cũng không hy vọng Trần Trường An chém giết tiên nhân trên thượng giới ở thịnh hội Cửu Châu.