"Lễ ký tặng album mới của Nhiễm Đông Dạ bị người ta giội phân…."
"Ngôi sao mới nổi bị người ta giội phân, là báo thù hay ghen ghét?"
"Yêu em yêu đến giết chết em, fan không yêu được, muốn làm đôi uyên ương đồng mệnh với Nhiễm Đông Dạ".
"Album mới của Nhiễm Đông Dạ thành công, lễ ký tặng gặp phải bom nhân thể uy hiếp".
"Nhiễm Đông Dạ bị giội phân, người đàn ông thần bí anh hùng cứu mỹ nhân".
Sự thật vừa mới phô bày, lời lẽ sai trái đã chạy dọc theo địa cầu hai vòng.
Tốc độ truyền phát tin tức bên lề nhanh tới mức khiến người ta không thể tin. Chuyện Nhiễm Đông Dạ bị người đàn ông vô lương tâm giội phân trong lễ ký tặng album xảy ra không tới ba mươi phút, rất nhanh đã lan tràn rất nhanh trên mạng.
Võng dịch, google, các trang web lớn còn có chút ý thức trách nhiệm, tin tức đối với sự việc này vẫn khá khách quan công chính. Thậm chí còn đăng không ít hình ảnh hiện trường. Một số trang web nhỏ vì muốn thu hút người xem, bản thân sự việc không đến mức kinh khủng như thế, đã bẻ cong chuyện này và chuyện ban đầu không có tí liên quan nào.
Tiết mục giải trí của đài truyền hình Yến Kinh "Minh tinh 818" lại tuôn ra một tin khác: Nhiễm Đông Dạ bị người ta giội phân, người đàn ông thần bí anh hùng cứu mỹ nhân. Người dẫn chương trình nói một mạch: "Người đàn ông khoảng hơn hai mươi tuổi, vóc người hơi gầy, là fan ruột của Nhiễm Đông Dạ. Lúc đó tôi đang phỏng vấn người đàn ông này, thấy thần sắc anh ta không ổn, ánh mắt bị cảnh trên sân khấu thu hút. Sau đó liền nghe thấy lời quát mắng thô tục
của người đàn ông đội mũ lưỡi trai, sau đó, liền giơ túi màu đen trong tay lên. Còn người đàn ông bên cạnh tôi cũng vừa mới giơ tay lên, không biết có vật thể gì đó trong tay bay ra. Sau đó liền thấy chiếc túi người đàn ông giơ trên đầu bị vật thể bén nhọn đó đánh vỡ một lỗ thủng, chất lỏng dơ bẩn trong túi chảy lên trên người hắn.
"Bởi vì người quá đông, sân khấu đơn giản không chịu nổi trọng lượng, khung đỡ bên dưới gãy, dẫn tới cả sân khấu sụp đổ. Trong khung cảnh hỗn loạn, người đàn ông thần bí kéo tay Nhiễm Đông Dạ chạy ra ngoài. Theo lời giới thiệu của trợ lý của Nhiễm Đông Dạ, hiện giờ Nhiễm Đông Dạ đã tới một nơi an toàn, có phải có quan hệ với người đàn ông thần bí này không?"
Lúc Lưu Nhất Phỉ giới thiệu, còn đăng video quay chụp tại hiện trường. Định dạng cuối cùng trên màn ảnh là hình ảnh Diệp Thu kéo tay Nhiễm Đông Dạ chạy trốn.
Lúc bên ngoài vì tin tức này gà bay chó chạy túi bụi, người trong cuộc Nhiễm Đông Dạ lại ngồi trên ghế trong văn phòng của Diệp Thu, vẻ mặt vui vẻ nói chuyện với Diệp Thu.
"Em đâu có kết thù với người khác? Khoảng thời gian trước luôn bận tuyên truyền cho album mới, sau đó là năm mới, lúc này mới vừa đón tết xong… Ây, vừa qua tết bị người ta giội phân, đúng là đáng ghét" Nhiễm Đông Dạ than dài.
Diệp Thu cười an ủi: "Người nổi tiếng nhiều thị phi. Nếu đã lựa chọn con đường này, chắc em đã chuẩn bị tâm lý sẵn cho phương diện này. Mấy năm trước một minh tinh của Hồng Kông bị xã hội đan cầm dao dí trên cổ ép bọn họ đóng phim. Có nữ minh tinh bị người ta bắt cóc, còn bị người ta chụp ảnh khỏa thân. Trong vòng tròn này, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Trị an bây giờ còn coi yên ổn, hơn nữa bạn còn có hậu thuẫn khác với các minh tinh khác. Đã hạnh phúc hơn các minh tinh khác nhiều rồi."
"Ừ" Nhiễm Đông Dạ thở dài nói. "Trong xã hội có nhiều chỉ trích với ngành giải trí, thật ra, những người đó hào nhoáng trên sân khấu, sau khán đài cũng rất vất vả. Quy tắc chính là như thế, bọn họ sao có thể thoát khỏi? Thiếu đi tiết mục điện ảnh và âm nhạc minh tinh mang tới, cuộc sống đúng là vô vị nhạt nhẽo."
"Lại muốn sơn son phết vàng lên mặt đồng nghiệp" Diệp Thu đùa nói. "Chuyện này em định xử lý thế nào?"
"Có thể xử lý thế nào? Tất nhiên là hi vọng tìm được người đó, hỏi sao hắn lại muốn giội phân lên em. Nếu em đã làm chuyện gì có lỗi, giội cho em cũng được đi. Nhưng em không làm gì, điều này khiến em cảm thấy rất oan ức".
Nhiễm Đông Dạ vẻ mặt đau khổ nói.
"Uh. Chuyện này giao cho anh đi". Diệp Thu nói.
Đôi mắt long lanh của Nhiễm Đông Dạ lóe sánh chăm chú nhìn Diệp Thu, nụ cười xảo quyệt, hỏi: "Sao anh lại muốn giúp em?"
"Bởi vì em là Nhiễm Đông Dạ".
"Hừ, trả lời kiểu gì thế" Nhiễm Đông Dạ bất mãn nói: "Cho anh thêm một cơ hội nữa. Anh có thể trả lời thêm một lần nữa."
"Bởi vì chúng ta là bạn bè" Diệp Thu cười nói.
"Đáng ghét, câu sau so với câu trước càng làm người khác không hài lòng. Thôi, không ép anh nữa. Dưa hấu hái xanh không ngọt." Nhiễm Đông Dạ nói. Đột nhiên nhảy khỏi ghế, chạy tới chỗ Diệp Thu, nói: "Sau lưng anh có phải bị thương rồi không?"
"Không" Diệp Thu phủ nhận nói.
"Xin anh, lần sau lúc nói dối đừng sờ mũi nữa" Nhiễm Đông Dạ một tay bắt được Diệp Thu, định cởi chiếc áo âu phục đồng phục trên người.
"Em muốn làm gì? Đây là văn phòng làm việc?" Diệp Thu giãy giụa.
"Sợ cái gì? Đây là văn phòng của anh, lẽ nào bọn họ vào trong không gõ cửa? Mau cởi xuống, em phải xem vết thương của anh thế nào." Nhiễm Đông Dạ không để ý tới sự phản kháng của Diệp Thu, đã nhanh chóng cởi cúc áo của Diệp Thu.
Diệp Thu vẻ mặt kinh ngạc, động tác của cô gái này sao lại giống với nữ lưu manh háo sắc như vậy? Nữ nhân vật chính trong phim sex của Hàn Quốc đều phản ứng như vậy.
Sự phản kháng của Diệp Thu không có hiệu quả, vẫn bị Nhiễm Đông Dạ cởi áo khoác.
Sau đó Nhiễm Đông Dạ kéo dây lưng trong quần áo màu trắng trên người hắn ra, nhấc áo trong quần ra, liền nhìn thấy vết ứ đọng màu đỏ tím trên lưng.
Vết ứ đọng kia từ xương vai tới thẳng phần eo, đỏ tới tím, nhìn thấy mà giật mình.
Nhiễm Đông Dạ ngơ ngác nhìn vết thương, sau đó khẽ dùng tay chạm tới, nhỏ tiếng nói: "Đây là vết thương vì em?"
"Là anh không cẩn thận" Diệp Thu khiêm tốn nói, sợ cô tự trách mình.
"Em rất vui" Nhiễm Đông Dạ rơi lệ nói.
Nghe thấy câu này, Diệp Thu suýt nữa ngã xuống đất
Chuyện này là thế nào? Mình bị thương cô ấy lại rất vui?
Nhiễm Đông Dạ lục tung văn phòng một vòng, cũng không thể tìm ra thuốc mỡ có thể bôi. Lúc kéo tay Diệp Thu định đi bệnh viện, cửa văn phòng vừa lúc bị người ta đẩy ra.
"Chủ nhiệm Diệp, người bên ngoài càng ngày càng đông, tôi sợ người của chúng ta phải khiêng…. Xin lỗi, tôi quên gõ cửa" Lữ Bưu ngơ ngác nhìn một cái.
Liếc thấy Diệp Thu quần áo không chỉnh tề, lại ngốc nghếch lui ra ngoài, sau khi đóng cửa văn phòng lại, khẽ gõ cửa.
"Vào đi". Diệp Thu buồn bực nói. Đầu tên này đúng là toàn gân, đã xông vào rồi, lại chạy ra ngoài thì làm được cái gì.
"Chủ nhiệm Diệp, người bên ngoài quá đông. Bọn họ nói muốn tìm đại minh tinh Nhiễm Đông Dạ. Tôi lấy đây là khu vực văn phòng của tập đoàn Đường Thị, không cho phép bọn họ làm phiền.
Lấy danh nghĩa đều chặn hết bọn họ ở bên ngoài. Nhưng người càng tụ tập đông hơn, có người cứng miệng nói thấy Nhiễm Đông Dạ vào toàn nhà chúng ta".
Lúc Lữ Bưu nói chuyện, vô tình liếc cô gái bên cạnh Diệp Thu một cái, sau đó miệng mở thành hình chữ O, có thể nhét vào một quả trứng gà. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyen360.com
"Cô là Nhiễm Đông Dạ?"
"Vâng" Nhiễm Đông Dạ cười hì hì gật đầu.
"Thì ra đúng là Nhiễm Đông Dạ ở chỗ chúng ta" Lữ Bưu sững sờ thốt ra một câu, tinh thần lại trở lên phấn chấn. Sau khi chạy tìm giấy bút trong văn phòng của Diệp Thu, lại chạy tới trước mặt Nhiễm Đông Dạ, cẩn thận hỏi: "Cô có cho tôi chữ ký được không?
"Tất nhiên" Nhiễm Đông Dạ đắc ý liếc Diệp Thu một cái, nhận giấy bút, viết ngay ngắn tên mình trên tờ giấy trắng Lữ Bưu đưa.
Nhân viên đắc lực của mình lại là fan ruột của cô. Chẳng trách nha đầu này dám dùng ánh mắt này nhìn mình.
"Đội trưởng Lữ, cậu cũng thích các ngôi sao" DIệp Thu quan sát Lữ Bưu một hồi, cơ thể khỏe mạnh, màu da đen xạm, mày rậm mũi rộng, vừa nhìn đã thấy giống con tinh tinh lớn.
"Không phải tôi, là bạn gái tôi" Lữ Bưu ngại ngùng nói "Bạn gái tôi thích nghe tiểu thư Nhiễm Đông Dạ hát nhất. Bài thích nghe nhất là "Không hẹn mà gặp", ngay cả tôi cũng nghe qua mấy lần. Cô ấy luôn nói trong lời bài hát đó là tôi và cô ấy…hì hì…."
Con gái khi yêu chỉ số thông minh bằng 0, con trai khi yêu chỉ số thông minh giống như tựa đề một quyển sách Hàn Hàn "Âm một độ".
Tên đại ngốc này vừa nhắc tới bạn gái mình, vẻ mặt đầy hạnh phúc cười ngớ ngẩn, giống một tên ngốc vậy, Thậm chí một số lời vốn không nên nói với cấp trên cũng nói ra hết.
Nhiễm Đông Dạ che miệng cười khúc khích, cười tươi như hoa.
Có người thấy Diệp Thu dẫn Nhiễm Đông Dạ vào cửa sau tòa nhà Đường Thị. Cứ tiếp tục trốn thế này cũng không ổn. Nói không chừng còn ảnh hưởng tới văn phòng bình thường của Đường Thị.
Diệp Thu cho Lữ Bưu dẫn người đi cửa sau giữ chân đám người đó lại, sau đó hắn dẫn Nhiễm Đông Dạ từ cửa chính chuồn ra ngoài.
Hai người vừa ra khỏi cửa, đụng phải Trương Triển và bạn gái mới lên chức thư ký tổng giám đốc.
Mặc dù Trương Triển bị Diệp Thu chèn ép trong rất nhiều phương diện, nhưng trên phương diện bạn gái, hắn lại luôn vô cùng tự tin. Hắn giới thiệu bạn gái với dượng tổng giám đốc làm thư ký, bình thường đối nhân xử thế hơn người. Cho dù là khi đi làm, cũng thường xuyên dẫn bạn gái tới địa bàn quản lý của mình.
Không ngờ hôm nay Diệp Thu cũng dẫn bạn gái tới, hừ lạnh nói: "Cô gái thế nào đều không biết xấu hổ?"
"Câu này phải là tôi nói mới đúng" Diệp Thu cười nói.
Nhiễm Đông Dạ nhìn Trương Triển, lại nhìn Diệp Thu, liền biết giữa hai người có chút mâu thuẫn, liền vẻ mặt cười duyên ôm cánh tay Diệp Thu, tựa khuôn mặt vào lòng hắn, dùng giọng nói mật ngọt chết người nói: "Ông xã, hắn là ai vậy?"
"Cấp dưới của mình" Diệp Thu nói, thấy động tác của Nhiễm Đông Dạ, thầm nghĩ, cô gái này không phải cố ý mượn cơ hội lợi dụng mình sao?
"Ngươi…." Trương Triển đang định phản bác, sau khi thấy rõ khuôn mặt Nhiễm Đông Dạ, sửng sốt không nói lên lời.
Sau khi hai người đi xa, Trương Triển vẫn không thể lấy lại được tinh thần.
Sở Sở bạn gái hắn cười khẩy nói: "Vẫn chưa hoàn hồn? Cô gái như thể không phải anh có thể hưởng thụ được".
"Em có ý gì? Vậy tên Diệp Thu ấy là thá gì? Hắn dựa vào cái gì mà đòi hưởng thụ?" Trương Triển thần sắc hoảng hốt, không thấy nét không vui trên mặt bạn gái.
"Em không biết Diệp Thu là thá gì. Nhưng em biết, có thể tán được đại minh tinh Nhiễm Đông Dạ, chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản"
Trương Triển suýt nữa bị nước miếng mình nghẹn chết.
"Em nói gì? Cô ta chính là Nhiễm Đông Dạ?"