Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 399: Hương diễm thôi nã (1)

Không sai, Diệp Thu đúng là trêu đùa.

Lúc nắm đấm của hắn sắp chạm tới nắm đấm của Thương Long, đột nhiên người thấp xuống, thay đổi lộ tuyến tấn công của nắm đấm.

Đó giống như hắn vốn nói với một cô gái, nói là lần ra tay nhất định phải lấy được trinh tiết, nhưng lúc hành động thực tế, cũng chỉ là hôn một cái trên ngực người ta. Chênh lệch của hai người quả thật là một vạn tám nghìn mét, khiến nhiệt tình tràn ngập của người ta bỗng chốc bị tiêu diệt.

Quyền Thương Long muốn tới đọ lực với Diệp Thu thất bại, bất ngờ không kịp phòng ngự, ngực bị đối phương đánh mạnh một quyền.

Chỉ cảm thấy ngực cứng lại, nửa người đều tê rần, Bay thẳng một đoạn trong không trung, sau đó lúc nện mạnh trên đất, mới cảm thấy cảm giác đau nhức từ trước ngực và sau lưng.

Đau đớn này không phải lo, tính cưỡng chế của Thương Long ngụm máu tươi phun ra nuốt trở lại, không ngờ lại chặn ở cổ họng, đầu não tạm thời thiếu khí, đội viên Thương Long của bộ đội số 5 cứ như vậy ngất đi trong trận đấu.

Người xem nhìn tháy cảnh không thể tin dưới sàn đấu, ai nấy ngây ra như phỗng.

Mọi người đều cảm thấy mình đánh giá đủ cao thực lực của Diệp Thu, nhưng nhìn cảnh trước mắt, bọn họ cảm thấy, hình như vẫn chưa đặt đúng vị trí hắn nên tồn tại.

Lúc trận đấu thứ nhất hắn thông qua cơ mưu mưu lợi giành thắng lợi, mọi người đều liệt hắn vào hàng đối thủ giảo hoạt khó chơi.

Sau khi thấy hắn và Thương Long của bộ đội Đệ ngũ đánh liền hai đấm và không ngã, mọi người đã liệt hắn vào hàng đối thủ trọng điểm không thể không chú ý tới.

Đương nhiên, thời gian chú ý trọng điểm cũng dừng lại sau khi trận đấu này kết thúc.

Không ai ngờ tới hắn có thể đánh bại tuyển thủ của bộ đội số 5.

Cho dù là Giang Yến Tử hiểu rõ thực lực của hắn, lúc một quyền của hắn bị Thương Long đánh bay, cũng bắt đầu vô cùng lo lắng.

Nhưng, sau quyền thứ ba đánh bay Thương Lan ra ngoài, hắn đã trở thành sự tồn tại dị thường trong mắt những đội viên tham gia thi đấu khác.

Đối thủ hắn đánh bại là người của bộ đội số 5. Thực lực của thành viên tiểu đội này thâm sâu khó lường, quán quân đoàn thể mấy năm liền, quán quân cá nhân cũng nhiều lần bị người của bộ đội số 5 chiếm lấy. Đội viên bình thường của họ đủ để đảm nhện chức đội trưởng trong bộ đội đặc chủng khác. Trong cuộc đấu lần này. Cho dù là đội trưởng, phó đội trưởng hay là đội viên át chủ bài. Tất cả các tuyển thủ gặp phải họ chỉ có một kết quả: thua thảm.

Đội trưởng tiểu đội Quốc đặc vốn được bên tổ chức cuộc thi nhất trí đánh giá cao khi gặp phải một đội viên bình thường của bộ đội Đệ Ngũ, cũng trong thời gian rất ngắn bị loại.

Bất ngờ.

Diệp Thu đã tạo ra bất ngờ đầu tiên.

Từ sau cuộc đấu bắt đầu, thành viên Thương Long của bộ đội số 5 một mạch tiến vào trong, mang đến cho người khác hình tượng bất khả chiến bại bị Diệp Thu chém rơi khỏi ngựa, phá bỏ truyền thuyết vô địch của họ.

Đây là một đột phá ý nghĩa trọng đại, không chỉ đối với riêng Diệp Thu. Mặc dù sau khi đánh bại đối thủ Diệp Thu có thể thuận lợi vào đấu loại vòng ba.

Đối với những đội viên có thực lực khác cũng có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Lúc bọn họ cảm thấy sự hãi thành viên của bộ đội số 5, thắng lợi của Diệp Thu như là ánh rạng đông, khiến bọn họ nhìn thấy hi vọng chiến thắng bộ đội số 5.

Ngân Lý mím môi hơi mỏng như nghĩ gì đó nhìn Diệp Thu trên sàn thi đấu.

Long Thiên Quân hai đấm nắm chặt, trong mắt để lộ ra ánh sáng mừng như điên. Vốn dĩ, chỉ cần thực lực đủ mạnh, người của bộ đội số 5 cũng có thể đánh bại được.

Cảm ơn ngươi, Diệp Thu. Nếu chúng ta có thể đấu với nhau, ta sẽ dùng những gì một đời mình học được để biểu đạt sự tôn kính với ngươi.

Cùng cảm giác khó tin như vậy còn có các giám khảo trên bàn trọng tài.

Phó tham mưu tướng Quách Chí Dũng tới từ tổng bộ tham mưu mày mắt hơi giương lên, sau khi nhìn Diệp Thu mấy cái, bưng nước khoáng trước mặt lên.

Phó cục trưởng Cao Sâm của cục quốc an định an ủi Yến Thanh Phong người có quan hệ khá tốt với hắn vài câu, nhưng lời tới bên miệng, nhưng thế nào cũng không nói ra được.

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lâm Thương Lan lại mang nụ cười, hắn thật sự quá vui, cực kỳ vui.

Hắn và Yến Thanh Phong được người hiểu chuyện gọi là nam Mộ Dung, bắc Kiều Phong của Yến Kinh. Hai người cũng quả thực là cùng thời tỏa sáng, luôn trong trạng thái tranh đấu gay gắt. Một người giữ bộ đội phản ứng tốc độ nhanh, lập vô số chiến công, một người dẫn đầu bộ đội đặc chủng lớn mạnh nhất cả nước, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ với độ khó cao.

Hơn nữa, điều đáng nhắc tới là, hai người đều chưa từng thất bại.

Nhưng hôm nay, cục diện này bị phá bỏ.

Yến Thanh Phong thua một trận, quân đoàn vô địch của hắn bại rồi, bại trong tay Diệp Thu.

Đây sẽ là vết nhơ trong đời hắn. Cho dù hắn muốn bù đắp, cũng không thể xóa hoàn toàn chuyện này đi được.

Bây giờ, Lâm Thương Lan nhìn thấy Diệp Thu, chỉ cảm thấy càng nhìn càng đáng yêu, người này đã giúp mình xả giận.

Không ai chỉ trích trò đùa vô liêm sỉ của Diệp Thu.

Chiến đấu chính là chiến đấu, thắng chính là thắng, thua chính là thua, không có bất cứ lý do nào có thể nói.

Hơn nữa, Diệp Thu cũng không nói nhất định sẽ tấn công nắm đấm của đối phương?

Mọi người đều nhìn ra rồi, nếu Diệp Thu đón một quyền đó của Thương Long, cho dù có thể thắng lợi, xương tay phải hắn có thể cũng bị đánh nát.

Đánh bại một đối thủ mạnh thì có thể thế nào? Trận tiếp theo hắn còn tiếp tục thế nào được?

Vẫn là bác sỹ đặc biệt đợi lệnh ở bên cạnh phản ứng nhanh, hai bác sỹ dẫn mấy y tá nhanh chóng chạy lên sàn thi đấu, kiểm tra một hồi, lắc lắc đầu với người chủ trì trận đấu.

Người chủ trì trận đấu ra hiệu tay với giám khảo trên bàn trọng tài, vì thế, tướng Trương Viêm liền công bố người thắng trận này là Diệp Thu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Diệp Thu chắp tay với mọi người xung quanh, lúc ánh mắt nhìn Yến Thanh Phong, Diệp Thu trước mặt mọi người làm động tác dựng ngược ngón tay cái. Khiêu khích.

Ai cũng nhìn thấy, hắn đang khiêu khích Yến Thanh Phong đội trưởng bộ đội số 5.

Đúng là một tên điên cuồng, hắn rốt cuộc dựa vào cái gì chứ?

Sắc mặt Yến Thanh Phong cứng ngắc, hàn quang trong ánh mắt lóe lên, sau đó cố gắng gượng cười, gật gật đầu với Diệp Thu.

Lâm Thương Lan gần trong gang tấc nhìn thấy, khóe miệng Yến Thanh Phong khẽ giật giật.

E là chuyện hắn muốn làm bây giờ nhất là xé thịt ăn sống Diệp Thu?

Thương Long được bác sỹ khiêng đi chữa trị rồi, trận đấu tiếp tục.

Diệp Thu chiến thắng cao thủ của bộ đội số 5, hơn nữa trận này đánh có thể nói là kinh điển. Nhưng lúc hắn đi xuống lôi đài vẫn không có được chút tiếng vỗ tay nào, đó là điều khiến Diệp Thu tiếc nuối.

Hoa tươi đâu?

Tiếng vỗ tay đâu?

Hôn gió và nội y của các mỹ nữ đâu?

Người Trung Quốc vẫn quá kín đáo rồi, cũng không học nữ binh nước Mỹ người ta. Người ta chỉ cần kích động, liền có thể cởi quần lót với áo lót ném lung tung.

Không ai muốn hoan nghênh một đối thủ lớn mạnh rất có thể mình sẽ gặp phải xuống sàn cả.

Vì hiện giờ, hắn thay thế bộ đội số 5, trở thành quái vật mới.

"Chúng ta ra tay lúc trước có phải quá hiền rồi không?" Đội trưởng tạm thời Tham Lang của bộ đội số 5 ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Thu trên sàn, giọng nói không mang bất cứ tình cảm nào của con người nói.

Một câu nói đơn giản, bỗng chốc khiến thành viên của bộ đội số 5 bên cạnh trào sôi nhiệt huyết lấy tính mạng để bảo vệ vinh quang không dễ bôi bẩn.

Người của bộ đội số 5 bị chọc giận hoàn toàn rồi, trong trận đấu tiếp theo, bọn họ ra tay sẽ càng độc ác.

Đội viên Lạc Đà và Cuồng của tiểu đội Tử La Lan lần lượt đấu với đội viên của bộ đội số 5, vừa vào trận là gặp phải tấn công không hề lưu tình điên cuồng mãnh liệt của họ.

Hai người vừa bắt đầu đã rơi vào bất lợi, sau khi bọn họ cố gắng chống đỡ vài chiêu, bị người ta một cước đá bay ra ngoài.

Nếu không phải hai người bay đủ nhanh đủ xa, e là bọn họ vẫn không lưu tình, đuổi tới đánh bọn họ thành người thực vật.

Ai bảo bọn họ xui xẻo cùng tiểu đội với Diệp Thu?

Mà các tiểu đội khác cũng sa vào lưới. Chỉ cần là gặp phải người của bộ đội số 5, toàn bộ đều bị thủ đoạn uy phong như sấm sét đánh ngã xuống đất.

Bọn họ không được phép thất bại lần nữa. Bọn họ không hi vọng có thêm một Diệp Thu khác.

Cả buổi sáng, gần như là đấu phục thù của bộ đội số 5. Vì bọn họ bị Diệp Thu đánh bại, cho nên tức giận này chuyển lên người của mỗi đối thủ bọn họ gặp được.

Mà hôm nay tỷ lệ đội viên trọng thương cũng đột nhiên tăng lên, thỉnh thoảnh thấy bác sỹ khiêng cáng thương khiêng tuyển thủ trọng thương bất tỉnh đi điều trị.

Sáu trận đấu sáng, thành viên của bộ đội số 5 chiếm bốn trận, ngoài Diệp Thu thắng một trận ra, ba trận khác của họ đều thắng cả ba, lại lần nữa giành được ba điểm cho bộ đội số 5.

Mọi người đều nói, nếu không có kỳ tích xuất hiện, tích điểm của bộ đội số 5 có thể cuối cùng sẽ để họ lấy được ngôi báu quán quân đoàn đội.

Thực lực tổng thể của họ đúng là quá mạnh, hoàn toàn không cùng cấp bậc với các tiểu đội khác.

Sau khi thi đấu buổi sáng kết thúc, sau khi Yến Thanh Phong nho nhã lịch sự chào hỏi các giám khảo khác, liền vội vội vàng vàng chạy tới bệnh viện loại nhỏ của căn cứ.

Bệnh viện hôm nay trên giường bệnh nằm đầy bệnh nhân. Phần lớn là người thi đấu trọng thương hôm qua và người bệnh mới đưa tới hôm nay.

Lúc Yến Thanh Phong chạy tới, đội trưởng tạm thời Tham Lang và Điền Thử của bộ đội số 5 đang đứng bên giường bệnh của Thương Long nhỏ tiếng nói chuyện.

Thấy Yến Thanh Phong đi tới, hai người đứng thẳng người, có thể thấy, Yến Thanh Phong có sức lãnh đạo tuyệt đối trong bộ đội số 5.

"Thương Long thế nào rồi?" Yến Thanh Phong cười hỏi, người hiểu Yến Thanh Phong, đều biết nụ cười này của hắn có nghĩa là…..sát phạt và tàn nhẫn.

Trước đây, bọn họ đã từng vô số lần thể nghiệm

"Bác sỹ nói cần nghỉ ngơi nửa tháng tới hai tháng, với khả năng đánh của Thương Long và thuốc để duy trì chắc cần một tháng có thể hồi phục" Tham Lang báo cáo nói.

"Nghiêm trọng như vậy" Yến Thanh Phong kinh ngạc hỏi. Trong lòng hắn, tưởng rằng Thương Long nghỉ ngơi hai ba ngày là có thể bình phục, không ngờ lại phải nghỉ ngơi lâu như vậy.

"Vâng, bác sỹ nói, nếu nắm đấm của đối phương di chuyển sang phải 5cm nữa, Thương Long rất có thể một quyền mất mạng rồi" Thám Lang bình tĩnh nói, trong mắt lại hiện lên sát khí.

Sắc mặt Yến Thanh Phong cũng thâm hiểm, nhìn Tham Lang nói: "Báo cho mọi người cần trấn tĩnh lại. Cho dù Thương Long bại rồi, chúng ta vẫn có bảy đội viên vào thi đấu vòng ba. Hơn nữa, còn đoạt quán quân cá nhân cuối cùng. Lúc đó, cậu hoặc đội viên khác tất sẽ gặp lại Diệp Thu. Lúc đó, chính là cơ hội báo thù cho Thương Long".

Tham Lang trong lòng lĩnh hội gật đầu, cảnh tượng vừa nãy người cuồng vọng đó trên sàn đấu chỉ ngón cái với đội trưởng bọn họ đều nhìn thấy.

Người này, không thể để lại.

Mấy người đang nhỏ tiếng nói chuyện, lại có một đám người vào trong phòng bện điều trị thông dụng của quân y này.

Không phải oan gia ngõ hẹp sao? Người tới chính là đám người Diệp Thu có thù với bộ đội số 5.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất