Kristyna ngực đã lớn, cặp mông cũng đầy ắp, bộ mặt khiến người khác hít thở không thông, cùng khi chất cao nhã khiến người ta si mê, không xong nhất chính là, Diệp Thu ngửi thấy mùi quái dị trên người nàng, kìm lòng không được mà sinh ra phản ứng.
Phần đầu dựng lều của Diệp Thu cũng đã dán chặt vào giữa khe thần tiên của Kristyna, phía xa xa nhìn như hai người đang dã chiến ngoài trời, phải nói là hải chiến thì chuẩn xác hơn một chút.
Tình huống như vậy Diệp Thu thật không ngờ, hắn chỉ muốn ôm Kristyna để thử chút lãng mạn nho nhỏ, cho dù hắn có muốn động thủ cũng phải cân nhắc trước có nên đắc tội với gia tộc Atlantis hay không.
Nói khó nghe chính là, Diệp Thu đang dùng mỹ nam kế để chiếm lấy chút cảm tình của đối phương.
Khi Diệp Thu còn nghĩ làm cách nào để di chuyển qua lại chỗ ấy của Kristyna thì tiếng loa đã vang lên: "Mọi người thiên giới chú ý, chín giờ ba mươi tập hợp tại khoang thuyền, thiên giới đại hội chính thức bắt đầu."
Nghe âm thanh này, Diệp Thu nghiêng tay nhìn đồng hồ, hiện tại là chín giờ hai lăm, bọn họ chỉ còn thời gian năm phút.
Nhân sĩ thiên giới khác đề đang lục đục đi về khoang thuyền, Diệp Thu cũng không thể cứ thể ôm Kristyna không tha, di chuyển một chút cho tiểu tử kia thỏa mãn, lúc này mới rời khỏi lưng Kristyna, nói: "Thiên giới đại hội bắt đầu rồi, anh vào em tình huống, các em có vào không?"
"Bọn em không vào, chuyện thảo luận ở đó không liên quan đến bọn em." Long Nữ nói.
Chỉ tiếp vào Kristyna nói: ''Thân phận nàng có chút đặc thù, nếu như đi, sẽ khiến ảnh hưởng tới lựa chọn của đại hội, như vậy có thể khiến gia tộc chấp sự bất mãn."
"Vậy thôi, tôi với Tiểu Bạch đi là được rồi." Diệp Thu có chút tiếc nuối nói, nghĩ thầm, nếu như Long Nữ cùng Kristyna cùng mình đi vào cũng như có theo hai siêu cấp vệ sĩ, cũng không cần đề phòng mấy người kia làm ra chuyện gì.
"Chúng em quan tâm tình huống bên ngoài." Long Nữ như là nhìn ra tâm sự của Diệp Thu nói.
"Được, bọn anh đi trước." Diệp Thu nói. Long Nữ và Kristyna cũng quay lại buồng nhỏ trên tàu, ở đó gần khoang tàu, nếu xảy ra chuyện ra, hai người có thể đến với tốc độ nhanh nhất.
Đương nhiên, Kristyna có giúp mình hay không, Diệp Thu có chút không chắc.
Cũng không có biện pháp, nếu dùng mĩ nam kế, Diệp Thu cũng nguyện ý hưởng thụ một lần XXOO với nàng, nhưng hiện thực là không thực hiện được, cũng chỉ có thể hi vọng xa vời rằng cái "tư thế lãng mạn" kia có tác dụng.
Hội nghị tổ chức tại khoang thuyền, trên thuyền có hai khoang lớn, chuyên môn dùng để đãi các khách tổ chức hội nghị trên thuyền.
Diệp Thu cung Tiểu Bạch lên khoang thuyền đã có mươi trăm người ngồi ở đó, hai người không muốn người khác chú ý, cho lên chọn lúc cuối cùng mới đi vào, tìm một vị trí phía cuối cùng ngồi xuống.
Chín tổ chức dị năng, mỗi tổ chức đến đây khoảng chín đến mười hai người, bọn họ ngồi ở hàng khách quý, không ngồi ở ghế phía dưới như mọi người. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLCó cơ hội, Diệp Thu lần lượt quan sát hết chín tổ chức dị năng, cố gắng tìm đặc thù của bọn họ, sau này nếu gặp lại có thể nhận ra.
Trừ Phượng vương ra, các tổ chức dị năng khác hầu hết là đàn ông, đại đa số là trung niên khỏe mạnh, chỉ có Pháp sơn ẩn tu hội là có lão nhân già gần trăm tuổi, lão nhân râu tóc bạc phơ, nhưng tinh thần lại vô cùng tốt, con mắt màu lam kia quét đến ai, người đó liền có cảm giác như bị cởi sạch y phục trước mặt lão.
Chín tổ chức dị năng cũng có phụ nữ, trong đó còn có một cô gái khá trẻ tóc vàng bộ ngực lớn có thể so với Lâm Bảo nhi, nhưng Diệp Thu không có thời gian thưởng thức, chỉ liếc mắt qua rồi rời đi.
Thiên giới đại hội phát thiệp mời tới mười tổ chức dị năng, thần thánh Hoa Hạ đứng trong top 3 đã cự tuyệt lời mời, điều này khiến Diệp Thu có chút không được tự nhiên.
Toàn trường im ắng, không một tiếng nói chuyện, những tên này đều là hạng cuồng vọng, để bọn họ mở miệng là vô cùng khó khăn, hơn nữa những dị năng giả này không hề có quốc gia, mà từ khắp nơi trên thế giới tụ tập lại, bọn họ không am hiểu nhiều ngôn ngữ như thiên tài nào đó, thậm chí có người chỉ biết một loại ngôn ngữ, trên phương diện ngôn ngữ cũng có cản trở lớn.
Mọi người yên lặng, đợi chín rưỡi đại hội bắt đầu.
Chín giờ hai lăm, một người trẻ tuổi anh tuấn từ phòng họp phía trước đi ra, theo sau là một lão già hơi gù mặc âu phục đen ngực thêu biểu tượng gia tộc.
Biểu tượng của họ khác với biểu tượng của gia tộc Atlantis, như là một con chim nhỏ đang bay lượn.
Tên thanh niên đi thẳng tới đài chủ tịch, nhìn lướt qua các gương mặt tham gia đại hội, không có dừng lại tại bất cứ ai, thân thể thẳng tắp, cười nói: "Trước tiên là tự giới thiệu, tôi là Thiên Diệp Huân, phụ trách chấp sự của thiên giới đại hội, nói cách khác, đại hội hoàn toàn theo sự điều khiển của tôi, các vị thấy ăn uống và giải trí ở đây có thỏa mãn hay không?
Tên thanh niên này ngoại trừ con mắt màu lan rất khó biết hắn thuộc dân tộc nào, hắn nói lưu loát tiếng anh, sau đó phát thanh niên lần lượt dịch ra các ngôn ngữ khác.
Giọng nói nhẹ nhàng ẩn chứa sự kiêu hãnh cuồng vọng, đó là sau mấy câu nói của hắn mà Diệp Thu nhận ra.
Từ khi hắn xuất hiện, toàn bộ tinh thần của Diệp Thu đều tập trung lên người hắn.
Thiên diệp gia tộc?
Đây là gia tộc loại gì? Có thực lực gì mà có thể sánh ngang với gia tộc Atlantis?
Diệp Thu thấy mình thực sự cô lậu quả văn, Long nữ nói ba gia tộc duy trì ở trạng thái cân bằng, vậy còn một nhà nữa ở vị trí trung gian là nhà nào?
Thiên giới đại hội là một tay hắn chuẩn bị, hắn có phải là người của tổ chức độc xà không? Diệp Thu trong đầu linh cơ nhất động, nói không chừng hắn là bàn tay phía sau màn không chừng.
Không có hắn cho phép, làm sao tổ chức độc xà có thể tổ chức được âm mưu lớn nhường này?
Thiên Diệp Huân không có ấn tượng gì với nhân sĩ ở đây, hắn thậm chí cũng không hi vọng xa vời rằng bọn họ trả lời vấn đề của hắn, nhìn thấy hội trường vẫn im ắng, hắn vẫn duy trì nụ cười nhẹ trên môi nói: "Tôi không có đọc diễn văn gì cả, chúng ta cần phải biết quý trọng thời gian, tôi chỉ hi vọng trong thời gian ngắn nhất có thể xử lý tranh chấp phát sinh ba năm trở lại đây, tô nghĩ, mọi người cũng đồng ý với tôi?"
Quả nhiên, toàn trường vỗ tay nhiệt liệt, tuy rằng vỗ tay, nhưng không có tiếng ồn ào nào khác.
Phải biết rằng được đám dị năng này vỗ tay không phải chuyện dễ, mà là chuyện khó ai có thể nhận được.
Không ai thích diễn văn dài dòng, vài năm trước đám dị năng giả này đều bị đống diễn văn dài dòng làm cho phát ngán, năm nay khác đương nhiên được bọn họ hoan nghênh.
"Đay là một người thông minh, tự tin, và dứt khoát." Diệp Thu trong lòng đánh giá.
"Nếu không ai phản đối, vậy chúng ta bắt đầu." Thiên Diệp Huân quét mắt toàn bộ hiện trường, cười tủm tỉm nói.
Không đợi mọi người phản ứng, Thiên Diệp Huân nói tiếp: "Huyết Ngưu Bỉ Nghĩ vi phạm quy định tổ chức, cưỡng hiếp giết hại thiếu nữ sau đó lột da rút gân khiến dân chúng khủng hoảng, bị xử tử, luật sư có thể trình bày biện hộ."
Thiên Diệp Huân phất tay, nói: "Không nói gì, vậy thi hành theo lệnh thiên giới, cắt 108 miếng."
Vừa dứt lời, chỉ thấy bốn tên áo đen bê một tên đầu trâu ngốc nghếch ra ngoài, lát sau bên ngoài vang lên tiếng thết gào.
Tiếng gào vang lên liên tục không ngừng chừng năm phút đồng hồ thì dừng, Diệp Thu hiểu, luật của thiên giới cắt 108 miếng thịt trên người, chắc là lăng trì, dưới 108 đao, không bị chết cũng bị mất máu nhiều quá mà chết.
Tiếng gào bên ngoài dừng lại, Thiên Diệp Huân như hoàn thành một màn biểu diễn, nụ cười trên mặt càng đậm nói: "Vẫn đề thứ hai, Thủy quỷ Lao Phúc trái với điều lệ thiên giới, tự ý bán tin tức cho quốc gia, có xử tử không? Ai phản đối giơ tay, trình bày lý do."
Diệp Thu trong lòng cả kinh, Long nữ từng lấy tin tức cho mình, hắn sẽ không nói ra tên Long Nữ chứ?
"Nếu vậy chỉ có thể liều mạng với hắn." Diệp Thu thầm nghĩ.
Diệp Thu vốn tưởng rằng thảo luận vấn đề này sẽ rất nhanh qua đi, không ngờ có người giơ tay.
"Anh phản đối?" Huân quét mắt nhìn một tên đầu đội mũ trắng quái dị, cười hỏi.
Tên kia gật đầu.
"Giải thích lý do."
"Bởi hắn cứu tôi một lần, một nợ hắn một mạng." Tên kia nói.
"Được, trong tình nghĩa, đáng quý." Thiên Diệp Huân dật đầu nói: "Vậy anh đi theo bồi tiếp hắn a."
Tên kia sửng sốt, sau đó thân thể như một viên đạn vọt lên, bắn về phía khoang thuyền.
Thân thể hắn đang vọt đi bỗng nhiên đứng khựng lại.
Hắn không phải là đụng vào cửa mà là lão già vẫn đứng sau Thiên Diệp Huân đã có mặt ở đó.
Cũng không thấy lão có động tác gì, đã xuất hiện trước mặt tên kia, một cước vừa nhấc đã dẫm nát ngực tên kia.
Khuôn mặt già nua bỗng nhiễn sắc xảo hẳn lên, chân phải hơi dùng sức, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, ngực tên kia bị dẫm nát, toàn bộ bị lõm xuống.
Lão nhân đạp chết tên này nhưng coi như chỉ là một cái nhấc chân mà thôi, sau đó lại lui về yên lặng, cúi đầu, thậm chí khiến mọi người không nhìn rõ mặt lão.
Nhưng không ai còn dám khinh thị lão nữa.
"Còn ai phản đối không?" Thiên diệp Huân hỏi.
Toàn trường yên tĩnh, không ai nói nữa.