Không biết khi nào thì trăng sáng bị làn mây âm u che phủ.
Có gió thổi qua, xen lẫn mưa nhỏ, làm cho người ta cảm thấy toàn thân rùng mình, buồn buồn như thể có gì đó đang bò lên người mình.
Ban đêm Hongkong vẫn rất náo nhiệt, vô số ánh đèn của những tòa nhà cao tầng vẫn đang lấp lánh soi rọi đường cho người ta về nhà.
Loảng xoảng!
Diệp Thu kéo cửa sổ, không khí lạnh như băng bị chặn lại ngoài cửa sổ.
Trong phòng hệ thống sưởi được mở đủ độ, mặc dù không mặc gì cũng không thấy lạnh.
Diệp Thu mặc chiếc quần lót, chân trần đi đi lại lại trước cửa phòng tắm.
Ánh đèn ấm áp soi rọi qua tấm cửa kính vào khuôn mặt đầy mong đợi của Diệp Thu, Long Nữ đang ở trong đó.
Đối với Diệp Thu mà nói, hôm nay thu hoạch được nhiều, giải quyết được một nỗi lo lớn của hắn. Hắn không ngờ uống máu vàng do Khắc Lý Tư mang theo xong hắn lại có thể phá vỡ được tự thân bình cảnh, học được tứ trọng kính.
Tam trọng tứ trọng đều khó mà trốn được.Diệp Thu tin tưởng, học xong tứ trọng mà hắn phải đối mặt với những người được gọi là thiên giới kia cũng không vấn đề gì.
Mặc dù là đối mặt với lão đầu tử e rằng cũng không có cơ hội thắng cao.
Diệp Thu trong nội tâm cân nhắc , sau khi xong chuyện hắn có nên quay lại gặp Kiến Nhị Nha, lâu lắm rồi chưa gặp cô, chắc là ngày càng xinh đẹp?
Đằng nào cũng gặp luôn lão đầu tử", trước kia cùng hắn đánh nhau chưa thắng lần nào, lần này nhất định không thua.
Thu hoạch lớn nhất vẫn là Long Nữ mời mình về nhà. Hơn nữa, chính mình lại đang trần truồng đứng trong phòng ngủ của nàng. Chẳng lẽ, hôm nay có thể âu yếm
Nói không mong đợi là giả, Diệp Thu cùng Long Nữ quen biết đã nhiều năm, mỗi lần thấy nàng giơ tay cao nhã, để lộ ra sự gợi cảm hắn đều đứng ngồi không yên.
Hai người đã từng hôn nhau. Nhưng thật sự làm một lần thì vẫn chưa.
Không phải hắn không nghĩ, mà là hắn không thể.Có lẽ Long Nữ lo hắn khó lòng kìm lòng nổi, nên từ sau khi trở về từ New York, cô rất ít khi đến găp hắn nói những lời hấp dẫn.
Trừ phi năng lực đạt tới trình độ nhất định, thân thể hiện lên tính dương mới có thể tránh được. Cho dù giờ đây chính mình đột phá được tứ trọng kính, chẳng lẽ thực lực như vậy đã đủ rồi sao?
Long Nữ mặc một bộ quần áo rách rưới trông cũng rất thú vị.
Diệp Thu ngẩng đầu nhìn đồng hồ đã 3strong5 sáng . Nàng rốt cuộc muốn tắm đến khi nào? Nếu như không cẩn thận mình ngủ mất thì sao?
Diệp Thu vẫn cho là nữ nhân thành phật không tắm rửa, hóa ra cũng giống như nữ nhân bình thường, cơ thể bẩn thì chuyện đầu tiên khi về nhà là tắm rửa.
"Đã xong chưa vậy?" Diệp Thu gõ cửa lên tiếng hỏi.
"Chưa, anh vội cái gì?" Long Nữ nói vọng ra.
Chỉ là nghe âm thanh Diệp Thu đã cảm thấy toàn thân nóng ran, muốn phát tiết.
"Tôi muốn dùng toilet. Nhịn lâu quá ." Diệp Thu nói. Hắn muốn tìm cớ đi vào.
Mình đã không có cách cởi bỏ quần áo của nàng thì nhân lúc nàng không có quần áo chớp lấy thời cơ.
"Chịu đựng chút đi." Long nữ vui vẻ nói vọng ra.
"Không được. Nhịn không nổi rồi." Diệp Thu vừa nói vừa vặn tay cầm cửa.
Nhưng không mở được, cửa bị khóa từ bên trong. Chỉ là một cánh cửa nhỏ sao có thể ngăn được Diệp Thu, xoay người trong phòng ngắm một vòng, rồi lấy trong hộp ra một que tăm, sau đó nhẹ nhàng bước qua.
Không cần phải khách khí, bởi vì như vậy mới có thể khiến hai người gần gũi hơn.
Két!
Một tiếng rất nhỏ vang lên, Diệp Thu đã thuận lợi mở được cửa phòng.
Lo lắng Long Nữ nghe thấy, Diệp Thu vội vàng lao vào.
Long Nữ vui vẻ đứng ở cửa, mặc một bộ quần áo tắm trắng, chứ không trần như nhộng như hắn nghĩ.
"Vội thế cơ à?" Long Nữ quét mắt nhìn Diệp Thu hỏi.
Hiểu ánh mắt của Long Nữ, Diệp Thu khó xử cười, mày dạn mặt dày nói:"Tại uống hơi nhiều nước lúc tối, sau đó thì bận quá, từ Thâm Quyến đến Hongkong, sau đó lại cùng cô ra tay... Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - http://truyen360.com
" Trở về sau khi rửa tay xong vẫn chưa có cơ hội giải quyết nỗi buồn." Nhưng giải thích như vậy càng khiến hắn bị lộ đuôi cáo, ai có thể nhịn lâu được vậy.
"Tôi ra ngoài đây...." Long nữ gật nhẹ đầu, định đi lướt qua cạnh hắn.
Hương thơm phản phất.
Khi cô đi qua hắn tóm lấy cổ tay sau đó thô bạo ép cô vào gương, sau đó hôn cuồng nhiệt.
Môi, mũi, gò má, lông mi dọc theo cổ thẳng xuống ngực, anh không phải là nhịn không nổi sao?" Long nữ vừa hôn vừa hỏi.
"Ngoại trừ bồn cầu ra tôi còn một cách giải quyết khác." Diệp Thu khàn khàn nói. Lúc này mà có khẩu súng dí vào đầu hắn cũng không bỏ Long Nữ ra.
Theo áo tắm cổ hình chữ V, Diệp Thu lần mò xuống ngực của Long Nữ " Anh đang lo em mặc bộ quần áo đó." Diệp Thu vừa cười vừa nói tay đưa xuống giật giây áo buộc ở ngang eo.
"Lo lắng cái gì? Có cái gì không thể mở được chứ?" Long nữ nói.
Diệp Thu hai mắt lim dim, không ngừng nuốt nước miếng, nói:"Không phải là tin đồn quần áo nào của em vũ khí cũng không phá được đó sao?" Ngốc thật." Long nữ không muốn bị Diệp Thu nhìn chăm chú như vậy vội ôm hắn vào lòng nói:"Đó là bởi vì em không cho họ cắt, lẽ nào anh đồng ý sao?".
"Anh cũng không đồng ý, nhưng anh vui lòng tự mở…." Diệp Thu vừa nói chuyện vừa hành động.
Long nữ thuận thế ngồi ở bồn rửa mặt sau đó Diệp Thu cởi quần lót của mình ra.
Sắp vào lúc cao điểm thì Long Nữ lại tóm lấy hắn.
Anh không sợ?" Long nữ cười hỏi.
Diệp Thu trong nội tâm cả kinh, lúc này mới phát hiện, chính mình đã mắc sai lầm.
Thấy Diệp Thu ngây ra, Long Nữ cười nói
"Tại sao? Anh sợ? Vậy thì em mặc quần áo đây.".
"Không phải sợ.... Thực lực của anh giờ đây kém em bao nhiêu?" Diệp Thu cẩn thận hỏi.
Cái này em cũng không rõ, chưa từng kiểm tra?" Long nữ lắc đầu. Chẳng lẽ chúng ta phải ra ngoài tỉ thí một trận?".
"Vậy bây giờ..." Diệp Thu nhìn Long Nữ phát hiện ra nụ cười không giấu nổi trong mắt, thiếu chút nữa mình bị lừa.Hắn không chút do dự.
A!!
Hai người quấn lấy nhau, hoan lạc kêu lên.
Trong phòng đầy hơi nước, Diệp Thu đưa tay lau một cái thân thể trắng nõn của Long Nữ hiện ra.
Đương nhiên, còn có ánh mắt phấn khởi của Diệp Thu. Hai người chiến vài trận, từ trong phòng tắm, bồn tắm, thảm, sau đó là vào phòng ngủ.
Khí lực thân thể của Diệp Thu đã bị tiêu hao một phần khi chiến đấu với Thiên Diệp Huân, nên không ngờ hắn có thể duy trì lâu như vậy, đến hắn cũng thấy kinh ngạc.
Cuộc vui đã kết thúc nhưng hắn vẫn còn đắm chìm trong sự hoan lạc.
"Hóa ra cửu âm chi thể còn có chỗ kì diệu vậy." Diệp Thu cười nói.
"Vừa rồi anh không phải rất sợ hãi sao?" Long nữ ngửa mặt lên trời nằm, đưa tay định che đi cơ thể của mình thì bị Diệp Thu nắm chặt lấy.
"Đó không phải là sợ mà là anh muốn xác định một chút thôi." Diệp Thu chột dạ nói. Lúc ấy thật đúng là sợ mình đi đời nhà ma. Nếu nói như vậy thì đúng là oan uổng quá.
"Thế anh định thế nào với Tiểu Nặc?" Long nữ lại thản nhiên thở dài." Cái gì?" Diệp Thu có chút không rõ.
"Em là nói, anh định làm thế nào với Khắc Lý Tư Đế Nặc? Nếu như không có hoàng kim máu của hắn thì e rằng anh khó đối phó được với Thiên Diệp Huân. Không ai ngờ rằng hắn có thể mạnh đến thế này." Long nữ thở dài nói.
"Dù thế nào chúng ta vẫn là bạn bè.".
"Bạn bè?" Long nữ vẻ mặt như cười." Trước đó em đã bảo anh theo đuổi cô ta, vui đùa là chính. Nhưng mà sau khi vượt qua mức tiếp xúc bình thường, em lại không thể không vì thế mà lo lắng, em biết rằng giữa hai người có một sự kết nối giữa hai người.".
"Kết nối gì cơ?" Gia quy Á Đặc Lan Đế Tư ? Mục gia quy nào cơ? Máu hoàng kim không thể lọt ra ngoài?" Diệp Thu hỏi. Gia quy này hắn biết, bây giờ hắn cũng đang khổ não đây.
Có lẽ anh vẫn còn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. "Long nữ nói:"Á Đặc Lan Đế Tư vì bảo vệ máu hoàng kim không chảy ra ngoài nên đã quy định chỉ cho phép kết hôn trong họ hàng gần. Bất cứ ai kết hôn ngoài họ tộc đều bị giết chết. mà anh không chỉ tiếp xúc, mà trong máu còn có loại máu này, Á Đặc Lan Đế Tư không thể bỏ qua được." Vậy anh phải làm sao bây giờ?" Diệp Thu cười khổ hỏi.
Đến ngay cả mình muốn bán thân vào đó người ta cũng chưa chắc đồng ý?Á Đặc Lan Đế Tư vì giữ huyế thống dòng họ mà chỉ cho phép kết hôn trong gia tộc.Không có biện pháp nào thì đành phải tự ứng phó thôi.
"Tiểu Nặc đã bị gia tộc đưa về, hi vọng cô ấy có tin tốt."
Long nữ nói.
Cái gì? Khắc Lý Tư Đế Nặc bị gia tộc đón về? Khi nào thế? Diệp Thu nhảy dựng lên.
Khắc Lý Tư Đế Nặc vì mình mà phạm gia quy, nếu như phải chịu trừng phạt thì hắn mới là người đó.
Diệp Thu hiểu rằng khi hắn chưa đột phá tứ trọng kính, căn bản không phải là đối thủ của Thiên Diệp Huân.Nếu như không phải Khắc Lý Tư Đế Nặc kịp thời ra tay thì giờ đây mình đã chết rồi.
"Khi anh hôn mê." Long nữ nhàn nhạt nói.
"Không cần phải lo lắng. Cô ấy sẽ không việc gì đâu." Long nữ đưa tay ôm Diệp Thu, nhẹ giọng an ủi.
.................................................. .....................................
Đây là một con đường nhỏ được xây dựng dưới đất âm u ẩm ướt, nhưng cũng sạch sẽ, đầu đường có ánh sáng, mặc dù không rõ lắm nhưng mà cũng đủ để soi sáng. Uông Kiếm Hàn ở phía trước dẫn đường, Diệp Thu cùng Liêu Trọng Đạt đi phía sau.
"bên ngoài không có tin tức gì sao?" Diệp Thu lên tiếng hỏi.
"Yên tâm. Lão đại đã sớm nói chuyện với các bên, không người nào dám đưa tin như vậy đâu." Uông Kiếm hàn cười nói.
"Bọn họ đều không khai?".
"Không, những người này chắc chắn là đã được huấn luyện đặc biệt, rất ngoan cố. Các thủ đoạn đều đã được áp dụng mà không ai tiết lộ." Uông Kiếm Hàn vừa cười vừa nói.
Cô gái đó đâu ?".
Không phải anh đã dặn tôi rồi sao? Tôi phải trông giữ cẩn thận nhưng không được làm phiền cô ta.
Cho nên tôi không cho người đến thẩm vấn.".
"Tình hình của cô ta thế nào?".
"Không ăn. Không uống. Cũng không nói chuyện. Nếu như không phải chúng ta đã trói chân trói tay của cô ta lại thì chắc là đã tự sát rồi.".
" Để tôi đi gặp cô ta." Diệp Thu nói.
Hắn hiểu rằng cô gái này là trọng điểm. Chỉ có khai thác từ cô ta mới biết được bí mậy của nhóm Xà Độc.
Muốn hốt gọn bọn chúng mấu chốt là ở cô ta.
Bên trong những người phụ trách trông giữ thấy Uông Kiếm Hàn đến lập tức đứng dậy hành lễn.
"Mở cửa sắt ra." Uông Kiếm Hàn lên tiếng.