Cảm giác chấn động như thể toàn thân xương cốt đều bị đánh tan nát, lục phủ ngũ tạng như bị người ta mãnh liệt lôi kéo ra sau đó sắp đại lại. Cánh tay Yến Thanh Phong lúc này đang đặt lên vật gì đó, lấy tay sờ lên thì cảm thấy mềm nhũn và hơi âm ấm.
"Là thân thể người."
Là người tinh thông nhân thể học, Yến Thanh Phong lập tức đưa ra phán đoán chuẩn xác. Hắn
hiểu rõ rằng, vừa rồi trên đài hắn bị Diệp Thu một quyền đánh ra ngoài khiến cho người xem
phía trước cũng gặp vạ lây, bọn họ tránh không kịp nên bị mình đè lên thân thể.
"Thật sự là một đám tiểu tử không may" Yến Thanh Phong cười khổ không thôi.
Hai tay hắn chống lên, muốn đứng dậy nhưng lại thấy yết hầu lờm lợm rồi một luồng chất lỏng mãnh liệt tuôn ra. Nôn!
Hắn biết rất rõ lúc này mà thổ huyết thì ảnh hưởng lớn đến thân thể nhưng căn bản là không kịp khống chế. Một ngụm máu tươi phun ra nhuộm đỏ cả sàn nhà hồng sắc đá cẩm thạch.
"Gặp quỷ." Yến Thanh Phong nện một quyền lên mặt đất.
Hắn rốt cuộc là yêu quái gì? Vì sao mình chưa kịp phòng bị đã bị đánh bay ra ngoài? Hắn nhắm mắt hồi tưởng lại một màn kia mà hắn vẫn đang trăm mối tơ vò không có lời giải. Lúc đó, song phương bọn họ đều đang tự súc lực chuẩn bị tử chiến, vì sao lúc nắm tay hai người mới tiếp xúc thì chính mình đã bị hắn đánh bay ra ngoài?
Nêu nói như lực đạo của mình cùng hắn chênh lệch lớn như vậy thì Yến Thanh Phong căn bản là không tin được. Chẳng lẽ hắn lại có tuyệt kỹ mới?
"Tên tiểu tử biến thái này." Yến Thanh Phong lại nhịn không được hung hăng mắng một câu. Cho dù là ai biết đối thủ của mình có tốc độ cao như vậy thì trong nội tâm cũng sẽ không dễ chịu được. Huống chi, hắn vẫn cho rằng Diệp Thu căn bản chính là bại tướng dưới tay. Chỉ là chưa có cơ hội phù hợp mà quang minh chính đại đánh bại hắn mà thôi, nhưng kết cục lại hoàn toàn khác biệt. Chẳng khác gì chênh lệch giữa lòng sông so với mặt biển, cảm giác này rất là mãnh liệt!
"Sĩ khả sát bất khả nhục. Vận mệnh của mình không phải như vậy, mà vận mệnh của Yến gia cũng không hẳn là như vậy".
Ta không phục!
Oanh!
Hai tay chống đất, thân thể mạnh mẽ bật dậy phảng phất như thương thế trên người trong nháy mặt đều tự dộng biến mất. Yến Thanh Phong một lần nữa đứng lên. Tiếng hoan hô như sấm cùng tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên, ở đây người xem vì sự kiên trì của Yến Thanh Phong mà khích lệ.
Bọn họ cũng không biết vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra, chỉ cho rằng lúc hai người so quyền thì Yến Thanh Phong thua kém một bậc mà bị người ta đánh bay ra ngoài nhưng bị thương nặng như vậy, bị đánh lăn xuống dưới đài vốn cho là hắn đã xong rồi không ngờ trong thời gian ngan ngủi như vậy mà hắn còn có thể đứng lên được.
"Đai ca đẹp trai cố lên a!. Chúng ta ủng hộ ngươi".
"Đai ca đẹp trai. Ta yên ngươi".
"Đai ca đẹp trai là hạng nhất.", mau đánh ngã tên tiểu bạch kiểm kia đi. Người ta có thói quen sùng bái cường giả nhưng cũng có lúc đồng tình với kẻ yếu. Yến Thanh Phong thất bại lại làm cho phần đông nữ tử sinh lòng thương cảm mà lúc này lên tiếng động viên hắn.
Trước kia, Yến Thanh Phong ngoại trừ có chú ý đến Giang Yến Tử ra thì thật đúng là không thèm để ý tới những nữ nhân khác, nhưng mà hôm nay không biết chuyện gì xảy ra mà hắn lại tao ngộ chuyện trớ trêu trong cõi nhân sinh. Trong lòng của hắn lại vì những nữ nhân không biết tên kia mà thấy cảm động.
Vừa mới chạy như bay tới, Uông Kiếm Hàn và bạch y nữ nhân đối mặt với tiếng gào thét ầm ĩ trong hội trường thì hai người hai mặt nhìn nhau. "Có chuyên gì xảy ra vậy? Tại sao tất cả mọi người có vẻ rất kích động vậy ?" Bạch y nữ nhân kinh ngạc nói.
Bọn họ còn chưa đi vào hội trường nhưng từ thật xa đã nghe được âm thanh ầm ĩ từ đưới đất truyền lên. "Xem ra trận đấu đã có kết quả", Uông Kiếm Hàn sau khi cẩn thận lắng nghe trong chốc lát thì đưa ra phán đoán nói.
"Liệu Nhị ca ngươi có thua hay không a? Nghe nói Yến Thanh Phong này là đệ nhất cao thủ trong giới bộ đội đặc chủng". Bạch y nữ nhân nói. Nàng nguyên vốn định nói rằng phụ thân mình cũng cực kỳ thưởng thức người trẻ tuổi Yến Thanh Phong này, thậm chí lúc trước mẫu thân còn muốn đem mình gả cho hắn nhưng nghĩ đến quan hệ giữa Uông Hữu Hàn cùng Diệp Thu và Lâm Thương Lan thì những lời này vẫn dấu ở trong lòng.
Trải qua lần này sợ là thế cục của thế lực Yên Kinh lại một lần trọng tân. Lúc này cũng không thể kéo chân phụ thân được nữa.
"'Không có khả năng.'' Uông Kiếm Hàn rất khẳng định nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyện FULL chấm cơm.
Bạch y nữ nhân đối với sự khẳng định của Uông Kiếm Hàn thì rất là nghi hoặc, có lẽ ở sâu trong nội tâm còn có một chút không phục nho nhỏ nên hỏi lại: "Ngươi tại sao có vẻ khẳng định như vậy."
" Bởi vì hắn là Nhị ca ta. Yến Thanh Phong tiểu tử kia nếu là dám làm Nhị ca ta bị thương, ta không phải sẽ đánh nát hắn ư." Lúc nói chuyện vẻ mặt Uông Kiếm Hàn lộ ra vẻ cuồng ngạo. Bạch y nữ nhân đứng một bên chăm chú nhìn Uông Kiếm Hàn mà trong nội tâm hơi có chút khác thường.
Hai người đi nhanh đến thề giới ngầm dưới lòng đất, đưa tay đẩy cánh cửa thủy tinh ra. Một luồng không khí nóng nực oi bức cùng tiếng ồn ào đập vào mặt mà đến, chỉ đi qua một cánh cửa mà lại như là lạc vào một thế giới khác.
Uông Kiếm Hàn đưa mắt tìn kiếm trong đám người, rất nhanh hắn đã tìm được Diệp Thu trên đài. Uông Kiếm Hàn thả lỏng đồng thời trên mặt lộ ra một tia tiếu dung. Không còn nghi ngờ gì nữa, người thắng chính là Nhị ca mình.
Bạch y nữ nhân nhìn tình thế dưới đài thì không biết suy nghĩ cái gì chỉ thấy hướng khuôn mặt thanh tú nhẹ nhàng nghiêng về phía Uông Kiếm Hàn, bả vai có chút dựa vào cánh tay hắn mà ôn nhu nói "Ngươi tự tin xem ra là có đạo lý. Nhị ca có vẻ rất xuất sắc." Uông Kiếm Hàn phát giác ra thái độ của nàng đối với chính mình có sự thay đổi vi diệu, cũng nghe ra nàng cố ý đem chữ ngươi trong ba chữ Nhị ca ngươi bỏ đi.
Thấy vậy hắn cũng không có ra vẻ rụt rè mà vươn tay ôm lấy thân thể bạch y nữ nhân nói "Không ai có thể khiến cho Nhị ca thất bại. Ta cũng sẽ không để cho người nào khiến cho Nhị ca thất bại." Bạch y nữ nhân thấy hắn ôm mình thì cũng không có giãy dụa mà khẽ gật đầu.
Diệp Thu cho rằng hắn vừa xuất ra chiêu Tứ trọng kình, Vương bá khí phóng ra ngoài mà một quyền đánh bay Yến Thanh Phong thì chính mình trở thành anh hùng của Quyền anh hội hôm nay. Hoa tươi, tiếng vỗ tay hoan hô cùng với nội y của nữ nhân, tất cả sẽ bay về phía chính mình, nhưng hắn thất vọng rồi.
Những nữ nhân kia không có đem những vật này đưa cho hắn là người thắng mà lại đưa cho tên Yến Thanh Phong bại trận kia.
"Chẳng lẽ là bởi vì hắn đẹp trai?'' Diệp Thu tức giận bất bình nghĩ: "Ta cũng rai đẹp trai mà." Diệp Thu thông qua chuyện này mà rút ra được một cái kết luận: "Nữ nhân mà đã si mê cái gì thì thực là không có thuốc nào cứu được''.
Tứ trọng kình quả nhiên là uy lực vô cùng a!
Lúc này Diệp Thu đang rất hưởng thụ cảm giác này. Cảm giác lực lượng tràn đầy toàn thân, mỗi một chân lông trên người đều co giãn thoải mái vô cùng.
"Hắn vậy mà lại đứng lên được. Rất tốt." Diệp Thu tựa vào cóc gỗ bên cạnh, đưa mắt nhìn Yến Thanh Phong đang đứng dậy mà khóe miệng cười cười. Khi ánh mắt hai người chạm vào nhau thì trong không khí một lần nữa như có dòng điện phóng ra.
"Cố gắng lên. Cồ gắng lên." Không biết do ai đứng ra tổ chức, trong hội trường chợt vang lên âm thanh hô khẩu hiệu. Diệp Thu từ trên cao nhìn xuống bao quát lấy Yến Thanh Phong, giống như Yến Thanh Phong trước đây cũng bao quát hắn như vậy. Sau đó hắn duỗi tay phải nhìn Yến Thanh Phong ngoắc ngoắc đầu ngón tay.
Mẹ nọ! Là khiêu khích trắng trợn!
Trong nội tâm Diệp Thu vẫn đang hy vọng là Yến Thanh Phong có thể tiếp tục chiến đấu. Một đối thủ hắn chờ mong đã lâu nếu cứ như vậy mà đơn giản ngã xuống thì thật khiến cho trong lòng hắn có cảm giác mất hứng.
Nhìn động tác của Diệp Thu, Yến Thanh Phong đã triệt để bị chọc giận nhưng sự phẫn nộ không có biểu hiện ra trên mặt, mà là thông qua sự thiêu đốt trong thân thể. Sự tức giận giống như là một cỗ hỏa diễm cuồn cuộn bốc cháy, mà mỗi một lần bốc lên đều làm cho người ta thống khổ. Nắm tay hắn miết vào nhau đến trắng bệch móng tay phảng phất như cắm sẵn vào da thịt. Khóe miệng rỉ máu mà vẻ mặt lại yên tĩnh tường hòa.
"Gia gia. Tôn nhi bất hiếu. Lần này, sợ là Thanh Phong không thể nghe theo huấn đạo của người rồi." Yến Thanh Phong quay mặt về phía đông nam thì thào tự nói.
Sau đó như thể đã đưa ra một cái quyết tâm lớn lao gì đó, Yến Thanh Phong chậm rãi cởi bỏ Tây trang màu đen trên người rồi lại cởi bỏ ba cái cúc đầu của áo sơmi trắng sau đó vươn tay duỗi ra nắm vào vòng trang sức hình lão ưng trên cổ.
Một tiếng két két, vòng trang sức đã bị cắt thành hai đoạn. Móng tay hắn lại mau lẹ điểm vào mắt lão ưng ba cái, chỉ thấy sau đó miệng lão ưng liền tự động mở hé ra một cái lỗ nhỏ bé hình tròn. Không có chút gì do dự, Yến Thanh Phong ngửa đầu đem miệng ung nhắm ngay vào miệng mình. Một giọt chất lỏng màu trắng từ miệng lão ưng chảy xuống, chuẩn xác lọt vào trong cổ họng hắn.
Vung tay vứt bỏ lão ưng, Yến Thanh Phong lẳng lặng đứng đó đợi dược hiệu phát huy hoặc là nói dược hiệu không không chế được. Đây là sản phẩm tối tân của Hoa Hạ quốc dựa trên nghiên cứu về tinh cơ nhân và gien sinh vật mà chế tạo ra, tạm thời có tên là: Nhiệt huyết hình.
Nhiệt huyết hình là cơ nhân duợc tề tối tiên tiến không chỉ trong quốc nội mà thậm chí là trên cả thế giới. Nó không chỉ có năng lực thần kỳ khôi phục cơ năng của thân thể mà còn có thể kích phát tiềm năng, khiến tốc độ cùng sức chiến đấu trong thời gian ngắn tăng cường một đến hai lần. Đương nhiên, mấy con số này thì còn cần tiến hành quan trắc thêm một bước nữa.
Điểm trọng yếu nhất chính là loại thuốc này bản thân nó còn có thể cung cấp năng lượng. Nói cách khác, nó không chỉ có tác dụng kích phát năng lượng trong cơ thể người sử dụng mà còn có thể đưa vào trong thân thể năng lượng hàm chứa trong thuốc, nhưng mà dược vật này còn có một khuyết điểm trí mạng đó chính là dược hiệu không ổn định.
Trải qua hơn trăm lần thí nghiệm thì chỉ có ba mươi chín phần trăm thành công. Loại xác suất thành công này đối với việc dùng khi cứu mạng hoặc là cùng người chiến đấu mà nói thì thật sự là quá kém. Không người nào dám đem tánh mạng ra đùa giỡn.
Hơn nữa, trong số những lần thất bại ấy cũng có không có ít trường hợp bị di chứng nghiêm trọng. Thậm chí còn có người bởi vì không khống chế được dược vật trong cơ thể nên kinh huyết nghịch lưu mà chết.
Thân là đội trưởng Đệ Ngũ bộ đội hắn đâu có kỳ quái với việc đầu tư thuốc dùng cho chiến sĩ này nhưng trước kia hắn cũng chưa từng sử dụng qua. Lúc này đây hắn cũng là do bị Diệp Thu bức đến tuyệt lộ.
"Thượng thiên phù hộ, vì danh dự của Yến gia, vì thành bại một kích này", trong lòng Yến Thanh Phong âm thầm cầu nguyện. Hắn nắm chặt song quyền, cảm giác được trạng thái thân thể tại khôi phục, hơn nữa, có một cỗ khí lưu cường kiện lưu động trong kinh mạch.
Thành công? Yến Thanh Phong cuồng hỉ.