Chương 6:
Việc công ty và bảo hiểm đã xử lý xong, bảo mẫu cũng bị tôi sa thải và tố cáo.
Thật buồn cười, lý do bảo mẫu xúi giục bọn trẻ gây gổ, hóa ra là vì cô ta nghĩ rằng bọn trẻ cãi nhau thì cô ta sẽ có lý do để không làm việc.
Đánh giá của tôi là: đồ thần kinh.
Sau buổi hòa giải hôm đó, tôi rõ ràng có thể thấy tình cảm giữa hai đứa trẻ đang dần ấm lên.
Trước đây Thừa Thừa luôn miệng gọi "chị ơi, chị ơi", Minh Châu cũng không đáp lời, bây giờ Minh Châu sẽ cứng nhắc "ừm" một tiếng, rồi nghiêm túc lắng nghe em trai nói gì.
Mặc dù vẫn lạnh lùng, nhưng có thể thấy, tảng băng trong lòng cô bé đang tan chảy.
Hôm nay thời tiết rất đẹp, tôi đưa hai đứa nhỏ đến công viên cắm trại.
Tôi ngồi trước lều, nhìn Thừa Thừa chạy đuổi theo Minh Châu trên bãi cỏ, Minh Châu lạnh lùng không muốn để nó đuổi kịp, nhưng lại luôn cố ý đợi Thừa Thừa khi nó chậm lại.
[Trời ơi, tôi cảm giác Minh Châu hình như bắt đầu đối xử tốt với Thừa Thừa rồi.]
[Trời ơi, tôi cũng có cảm giác đó, bây giờ hình như là một gia đình ba người hạnh phúc quá!]
[Thật muốn khoảnh khắc này mãi mãi dừng lại.]
[Không được, nữ chính ánh trăng sáng của tôi phải đến cấp ba mới xuất hiện cơ, bây giờ dừng lại không được.]
Tôi giật mình, ngồi thẳng dậy.
Cấp ba đã xuất hiện ánh trăng sáng rồi sao?
Không được không được, tôi vẫn chưa thể chấp nhận con trai yêu quý của tôi bị heo ủi.
Khi tôi đang suy nghĩ miên man, bỗng nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Thừa Thừa.