Chương 39. Lên xe
Gần như là những lời này vừa dứt, liền nghe được phịch một tiếng vang lớn!
Chiếc xe việt dã màu đỏ đã trực tiếp phá hai chiếc xe, nam nhân vừa rồi còn đứng ở trên nóc xe trực tiếp bị đâm bay đi ra ngoài, bay tới bên chân Cố Ninh, còn giãy giụa suy nghĩ từ trên mặt đất bò dậy, động tác Cố Ninh bay nhanh, duỗi chân dẫm bàn tay cầm lấy súng của hắn, sau đó trực tiếp đoạt lấy súng trong tay hắn ném cho Phương Pháp: "Em không biết dùng súng, cho anh dùng!"
Phương Pháp vừa mới tiếp được súng, bỗng nhiên từ trong dòng xe cộ phía sau truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, hoảng sợ vạn phần!
Cả người Phương Pháp đều run lên, không nhịn được quay đầu nhìn lại, sau đó hắn liền nhìn thấy từ hai bên con đường và phía sau loạng choạng đi ra ít nhất 5-60 tang thi!
Ngay sau đó chính là tiếng kêu thảm thiết và tiếng thét chói tai vang lên không dứt hết đợt này đến đợt khác!
Tiếng xe khởi động và tiếng va chạm vang thành một mảnh! Xe sắp hàng quá dày đặc, dưới sự kinh hoảng mọi người căn bản không có bất luận trật tự gì đáng nói, khởi động xe không hề có mục đích, như là ruồi nhặng không đầu va chạm trong đám xe.
Tang thi liều mạng đập cửa sổ xe, phát ra tiếng gào rống cơ khát, hưng phấn.
Có không ít người bỏ xe điên cuồng chạy về phương hướng bên này, nhưng cũng có không ít người vừa mới ra cửa xe chạy không được mấy bước đã bị tang thi đánh gục trên mặt đất, sau đó bị tang thi gặm cắn da thịt trên người.
Địa phương vừa rồi còn vô cùng an tĩnh lập tức liền trở nên vô cùng hỗn loạn, phảng phất địa ngục nhân gian.
Phương Pháp trơ mắt nhìn hình ảnh khủng bố trước mắt, máu cả người đều chảy ngược.
Đột nhiên! Có người dùng sức kéo hắn, sau đó gầm nhẹ nói: "Chạy mau!"
Hắn lập tức bừng tỉnh lại đây, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm người, bị Cố Ninh kéo chạy như điên về phía trước!
Hai người chạy ra không đến 30 mét, liền có một chiếc xe việt dã màu đỏ từ phía sau đuổi sát tới, sau đó ngừng ở trước mặt hai người, mở ra, mỹ nhân tóc đỏ hô lên với hai người: "Lên xe!"
Phương Pháp còn chưa có phản ứng lại đây, đã bị Cố Ninh một phen kéo lên xe. Sau đó mỹ nhân tóc đỏ đạp ga, chạy như điên. Những người phía sau thấy những chiếc xe chặn đường bị phá mở, vội vàng sôi nổi dẫm chân ga, xe phía sau nôi tiếp xe phía trước, đi theo con đường mà chiếc xe việt dã màu đỏ đã chạy qua!
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng thét chói tai, tiếng súng vang lên liên tiếp không ngừng ở phía sau.
Chiếc xe màu đỏ việt dã cũng đã biến mất ở phương xa.
"Trước nhận thức một chút, tôi tên Trang Thần." Mỹ nhân tóc đỏ chủ động chào hỏi cùng Cố Ninh và Phương Pháp.
"Cố Ninh."
"Phương Pháp."
Sau khi tự giới thiệu ngắn gọn.
Trang Thần hỏi: "Em nói có đàn tang thi lại đây, làm sao mà em biết được?"
"Khụ, đại khái là trực giác nữ nhân đi." Phương Pháp khụ một tiếng, giúp Cố Ninh trả lời. Cố Ninh cho hắn một ánh mắt tán dương.
Một chút trầm mặc.
Trang Thần quay đầu liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, sau đó lại quay đầu trở lại. Cố Ninh lúc ấy gõ cửa sổ xe của cô, trong nháy mắt đối diện với đôi mắt mang theo nghiêm khắc và cảnh cáo kia, cô căn bản không có chút hoài nghi chủ nhân của đôi mắt đó đang nói dối, cô không chút do dự dẫm chân ga đụng đi lên, ngay sau đó, chính là tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía, cô theo bản năng cho Cố Ninh và người cảnh sát kia lên xe.
Đây thật sự không giống phong cách của cô.