Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 61. Gặp nạn 2

Chương 61. Gặp nạn 2


Rất nhanh, xe liền di chuyển.
Trong ánh sáng tối tăm, Cố Ninh từ trong túi lấy ra hạt châu màu xanh lục nhặt được ở trong óc con chó tang thi kia, ánh sáng tối tăm. cũng không thể ảnh hưởng cô cẩn thận quan sát hạt châu này. Màu của nó xanh biếc, kích cỡ bằng viên bi ve trẻ con hay chơi, nằm an tĩnh ở giữa tay của cô, màu xanh biếc lưu chuyển, như là ẩn chứa sinh cơ bừng bừng.
Hơn nữa, thoạt nhìn trông vô cùng ngon......
Cố Ninh bị ý tưởng đột nhiên hiện ra trong đầu chính mình làm cho hoảng sợ. Ăn? Sao có thể...... Đây chính là vật đào ra từ trong đầu con chó săn tang thi, nghĩ đến đống thịt nát tản ra mùi tanh tưởi, Cố Ninh cảm thấy có chút buồn nôn, vội vàng cất hạt châu vào túi, ngăn chặn ý tưởng 'đáng sợ' của chính mình.
"Tôi có thể hỏi anh mấy vấn đề không?" Cố Ninh đột nhiên nói với đầu đinh đối diện.
Đầu đinh nhìn thoáng qua anh Ba ngồi cạnh cửa, thấy hắn không có ý tứ ngăn lại mới cẩn thận nhìn Cố Ninh nói: "Cái gì?"
Cố Ninh hỏi: "Các anh đã tiến hành tìm người sống sót được bao lâu rồi?"
Đầu đinh thấy Cố Ninh hỏi cái này, hơi chút thả lỏng, sau đó nói: "Hơn nửa tháng." Hắn có hơi chút tự hào nói: "Nơi tụ tập của chúng tôi đã có vài ngàn người. Đội cứu hộ cũng có vài trăm người. Nơi tụ tập mỗi ngày đều sẽ phái xe đi ra ngoài tìm người sống sót giống như mấy người, sau khi tìm được sẽ mang về nơi tụ tập."
Cố Ninh hỏi: "Vậy thời điểm các anh ở bên ngoài tìm kiếm người sống sót có tìm được một đôi vợ chồng trung niên hay không? Nữ mặc váy màu đen, nam mặc áo thun màu xám nhạt, đeo kính cận, một bên kính đã nát, hơn bốn mươi tuổi, đùi phải có thương tích."
Đầu đinh nghiêm túc nghĩ nghĩ sau đó nói: "Tôi cũng không quá nhớ rõ, nhưng người cô nói bị thương ở đùi phải, nơi tụ tập của chúng tôi không thu người bị thương." Hắn nói tới đây, dừng một chút, cường điệu nói: "Cô là trường hợp đặc biệt."
Cố Ninh tức khắc hoàn toàn thất vọng.
Đạo trưởng Giả ở bên cạnh hỏi: "Cố Ninh, có phải cháu muốn hỏi thăm ba mẹ cháu hay không?"
Cố Ninh gật gật đầu, con chó săn tang thi tồn tại làm thế giới này càng thêm nguy hiểm, cũng làm tâm tình của cô càng thêm trầm trọng và cấp bách, lúc này một tia hy vọng lại tan biến, sắc mặt cô không khỏi có chút khó coi.
"Đã qua mười phút, có thể mở còng tay đi?" Trình Minh nói với anh Ba đang nhắm mắt dưỡng thần ở bên kia.
Anh Ba mở đôi mắt ra một chút, nhìn thoáng qua Cố Ninh, sau đó nói với nam nhân ngồi bên cạnh: "Đi mở ra cho cô ấy đi."
Nam nhân kia liền cầm chìa khóa đi tới, vừa mới đi đến trước mặt Cố Ninh, đột nhiên! Xe tải ban đầu đang chạy với tốc độ ổn định kịch liệt đong đưa, sau đó ngừng lại, bởi vì quán tính, nam nhân cầm chìa khóa ngã vào trên vách xe, kêu đau một tiếng, chìa khóa trong tay hắn lập tức rơi xuống phía dưới chỗ ngồi của đầu đinh.
Người trong xe tức khắc tất cả đều ngã trái ngã phải, mấy cô gái thậm chí sợ tới mức hét lên.
Cố Ninh mạc danh căng thẳng trong lòng, có dự cảm không ổn.
"Sao lại thế này?!" Chỉ thấy anh Ba ngồi ở cạnh cửa đột nhiên đứng lên, cầm lấy một cái bộ đàm màu đen từ sau mông, hô vào trong bộ đàm: "Trần Hạ, có việc gì thế?!"
Bên trong bộ đàm truyền đến giọng nam ồn ào, hiển nhiên cũng chưa có thăm dò rõ ràng trạng huống: "Anh Ba, em cũng không biết, là xe phía trước đột nhiên ngừng."
Anh Ba chau mày, lại hô vào bộ đàm: "Triệu Kiệt, Triệu Kiệt! Sao xe lại ngừng? Cậu ở bên kia làm cái quỷ gì vậy?!"
Bộ đàm một mảnh yên tĩnh.
Loại yên tĩnh này làm trong xe không khí tối tăm lập tức liền trở nên căng chặt, bất an.
Đúng lúc này! Đột nhiên! "Phanh!" Một tiếng vang lớn!
Giống như là có một vật nặng từ trên bầu trời rơi xuống, nện thật mạnh lên nóc xe, phát ra một tiếng 'rầm' lớn, chấn đến lỗ tai ầm ầm vang lên.
Mấy cô gái sợ tới mức ‘hoa dung thất sắc’ (*), lớn tiếng hét lên.
---
(*) Hoa dung thất sắc: khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi.
---
"Con mẹ nó, câm hết miệng lại cho tôi!" Anh Ba hét lớn một tiếng.
Tiếng thét chói tai.
Ngay sau đó, trên nóc xe, một tiếng tiếp theo một tiếng vật nặng nện xuống, “bang bang” không dứt, phía trước đột nhiên truyền đến vài tiếng súng dồn dập, từng tiếng kêu sắc nhọn, thảm thiết, cùng lúc đó, bộ đàm trong tay anh Ba cũng điên cuồng vang lên: "Anh Ba! Có tang thi! Rất nhiều......!!!!" Âm thanh bị ngắt, theo sát sau đó chính là đầu xe truyền đến âm thanh kính vỡ vụn và tiếng kêu thảm thiết.
Không khí bất an trong xe đã bay lên đến đỉnh điểm, sắc mặt mỗi người đều không được tốt. Mấy cô gái vốn dĩ sắc mặt đã trắng, lúc này càng không có một tia huyết sắc, tất cả đều chen tới trong góc của Cố Ninh, Hoàng Mộng Dao ngồi ở bên người Trình Minh, tuy rằng cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lại không có đi đến góc, cũng không có thét chói tai. Mấy nam sinh Trình Minh đều có chút kinh hoảng nhưng vẫn còn nỗ lực bảo trì trấn định, đội người cứu hộ đều nắm chặt súng trong tay, sắc mặt đạo trưởng Giả cũng một trận xanh một trận trắng.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất