Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 84. Tái ngộ Lục Gia Tử 1

Chương 84. Tái ngộ Lục Gia Tử 1


Cố Ninh ở trong lòng tự giễu một phen, trên mặt lại như cũ là ý cười doanh doanh: "Cháu gần đây có hơi chút vội, chờ có thời gian sẽ đi thăm bác."
"Ai da! Đúng rồi!" Chu Tố đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói: "Cháu có phải đang vội tìm công việc hay không?! Gia Tử, con không phải nói cùng mẹ trong phòng ban công ty các con còn thiếu một chức vị sao? Vừa lúc Ninh Ninh đang tìm công tác, con dứt khoát để Ninh Ninh đi đến công ty các con làm đi!"
Trong ánh mắt Lục Gia Tử hiện lên một tia không vui không dễ phát hiện, trên mặt lại vẫn cứ mang theo mỉm cười thích hợp, mang theo một tia có vẻ khó xử: "Chức vị kia......"
"Cố Ninh, đã gọi đến lượt em chưa?" Phương Pháp cầm tiền chạy tới, sau đó liền nhìn thấy trước mặt Cố Ninh đang đứng hai người, thoạt nhìn là nhận thức, liền lễ phép gật gật đầu.
Chu Tố nhìn Phương Pháp, biểu tình trên mặt tức khắc có chút vi diệu, nhìn Phương Pháp hỏi Cố Ninh nói: "Vị này chính là?"
"Một người bạn." Cố Ninh lời ít ý nhiều giới thiệu.
"Chào bác, cháu là Phương Pháp." Phương Pháp nói, vươn tay cầm tay cùng Lục Gia Tử một chút, tươi cười trên mặt thập phần sang sảng.
Ánh mắt Lục Gia Tử không lộ dấu vết đánh giá trên dưới Phương Pháp một phen, trong ánh mắt hiện lên một tia gì đó, sau đó nắm tay Phương Pháp một chút, nói: "Lục Gia Tử." Nói xong hắn chuyển hướng nói với Cố Ninh: "Chuyện công việc em không cần phiền não. Công ty anh còn có một chức vị, chờ em điều chỉnh xong trạng thái liền trực tiếp lại đây đi làm đi, em vội xong thì đi đến nhà anh chơi, ba anh cũng nói lâu rồi không gặp em." Hắn nói, cực kỳ tự nhiên dùng tay xoa nhẹ một chút ở trên đỉnh đầu Cố Ninh, ngữ khí ôn hòa lại không mất đi sự thân cận, trong ánh mắt còn mang theo chút sủng nịch.
Cố Ninh nao nao, bị động tác của Lục Gia Tử làm cho có chút hoảng thần mà quên mất né tránh, chờ cô phản ứng lại đây, Lục Gia Tử đã thu hồi tay, cô làm như ngầm đồng ý cười cười, lại không có chính diện trả lời.
Sau đó chính là tạm biệt lẫn nhau.
Tươi cười trên mặt Cố Ninh nhanh chóng rút đi, dùng tay vuốt phẳng mái tóc bị Lục Gia Tử xoa loạn, sau đó nhận tiền trong tay Phương Pháp, nói: "Cảm ơn."
Bởi vì Lục Gia Tử, âm thanh cô còn mang theo một ít lạnh băng, biểu tình cũng thập phần lãnh đạm. Điều này làm cho trong lòng Phương Pháp vô cùng hụt hẫng, thái độ trước khi mượn tiền và sau khi mượn tiền cũng thay đổi quá nhanh đi?
"Anh có thể lại giúp em một việc không?" Nghe thông báo gọi đến số ngay phía trước cô, Cố Ninh đột nhiên lại nói với Phương Pháp.
Phương Pháp còn chưa có phản ứng lại đây liền theo bản năng hỏi: "Việc gì?" Lời vừa thốt ra hắn liền muốn tự vả miệng, sao cái miệng lại nhanh như vậy?!
"Em chờ chút nữa sẽ đi vào xử lý miệng vết thương, có chút đồ cần dùng gấp, anh có thể đi một chuyến giúp em hay không?" Cố Ninh nói, đưa tiền vừa mới nhận từ trong tay Phương Pháp trở lại, cũng lấy danh sách ra tới đưa cho hắn.
Phương Pháp nhìn mười tờ tiền đỏ Cố Ninh đưa qua kia, có loại cảm giác muốn quay đầu bỏ đi, hắn ở trong lòng mắng chính mình một câu, vì sao không ở nhà, cố tình lại chạy đến nơi đây cho Cố Ninh sai sử. Nhưng hắn vẫn bất đắc dĩ nhận lấy danh sách và tiền. Trong lòng an ủi chính mình, coi như là vì nhân dân phục vụ.
Thông báo rất nhanh đã kêu tới tên cô.
"Vậy nhờ anh." Cố Ninh nói, cầm sổ khám bệnh đi cùng hộ sĩ.
Phương Pháp thở dài, nhìn danh sách Cố Ninh giao cho hắn, liền thấy viết cái gì mà dao giải phẫu, kéo cắt chỉ, kim khâu, liền nhíu mày kỳ quái nói: "Mua mấy thứ này làm cái gì?" Lại thấy Cố Ninh đã bị mang đi, chỉ có thể nhận mệnh cầm danh sách đi mua.
"Miệng vết thương này sao lại rộng như vậy?" Bác sĩ là một nam nhân trung niên đeo kính cận, sau khi mở băng gạc của Cố Ninh ra kinh ngạc hỏi.
"Cháu không cẩn thận bị dao xẻ dưa hấu cắt đến." Cố Ninh đáp.
"Có thể bị dao xẻ dưa hấu cắt ra một vết lớn như vậy? Đã hiện ra cả xương." Bác sĩ nói tới đây có chút kinh ngạc nhìn sắc mặt bình tĩnh của Cố Ninh, có chút kỳ quái, rốt cuộc vết thương lớn như vậy, nhìn đã thấy đau, cô gái nhỏ này lại một chút phản ứng đều không có.
"Lên giường nằm đi, trước tiêm thuốc tê sau đó khâu lại." Bác sĩ nói, bảo hộ sĩ đi chuẩn bị.
Bước chân Cố Ninh khựng lại, sau đó nhíu mày: "Còn phải tiêm thuốc tê sao?"
Bác sĩ liếc cô một cái, nói: "Không tiêm thuốc tê, cháu muốn bị đau chết sao?"
Cố Ninh hỏi tiếp nói: "Vậy thuốc tê bao lâu mới tiêu hết?"
Bác sĩ nói: "Thuốc gây tê bộ phận đều là ba giờ, có người thể chất đặc thù, khả năng qua mười mấy tiếng mới có thể tiêu hết."
Cố Ninh nghĩ nghĩ, sau đó nói: "Cháu có thể không cần gây tê hay không?"
Bác sĩ dừng một chút, sau đó nói: "......Cháu cũng đừng tiết kiệm một chút tiền mua thuốc gây tê, đến lúc bắt đầu khâu sẽ hối hận."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất