Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 86. Tái ngộ Lục Gia Tử

Chương 86. Tái ngộ Lục Gia Tử


Đầu tiên, mẹ Cố kinh hỉ một chút: "Thật sự sao?" Nhưng sau đó lại có chút lo lắng: "Con vừa mới về nhà không đến hai ngày, hiện tại có thể được không?"
"Không thành vấn đề. Con làm giáo viên gia đình như vậy thời gian tương đối rảnh, có thể học võ thuật phòng thân." Cố Ninh nói. Đây là lý do thoái thác cô đã nghĩ kỹ khi ở trên xe, một phương diện là tìm lý do hợp lý cho việc chính mình thường xuyên biến mất, một phương diện khác, cô cũng hy vọng chính mình có thể gánh vác một ít gánh nặng gia đình.
"Khá tốt. Ba ủng hộ con." Cố Tư Nguyên một bên uống trà một bên nói. Hắn cảm thấy sinh hoạt của Cố Ninh phong phú một chút có lợi cho cô nhanh chóng đi ra khỏi đoạn thời gian bóng ma kia, tuy rằng bọn họ đến bây giờ cũng không có hỏi qua ba tháng mất tích kia Cố Ninh đã phát sinh cái gì, nhưng từ bộ dáng chật vật của Cố Ninh khi trở về, còn có sau khi trở về cô tuy rằng cực lực che giấu lại vẫn không che giấu được biến hóa rất nhỏ, chứng minh đoạn thời gian cô mất tích khẳng định không phải vui sướng gì. Hắn và mẹ Cố đều tận lực như là bình thường, nhưng trong lòng luôn lo lắng Cố Ninh sẽ lưu lại bóng ma tâm lý.
"Con đi vào chuẩn bị một chút. Ôn tập một chút, ngày mai đi phỏng vấn. Nếu không có gì chuyện quan trọng tốt nhất không cần gọi con, con muốn chuyên tâm chuẩn bị, nếu đói bụng con sẽ đi ra ăn." Cố Ninh nói xong, sau đó liền trở về phòng ngủ.
Cô không có chậm trễ thời gian, cầm chiếc túi lớn đựng đồ vào, cũng lôi túi đồ từ dưới đáy giường ra, nhét vào trong túi, sau đó tâm niệm vừa động, liền trở về không gian. Cố Ninh mỗi lần trở lại không gian chuyện thứ nhất chính là chỉnh kim đồng hồ kim sắc về hướng trái ngược.
Sau đó Cố Ninh nhìn thuốc mê nằm yên ổn ở bên cạnh chiếc chăn, khẽ cười.
Trở lại mạt thế.
Không khí pha mùi hôi thối quen thuộc dũng mãnh xông vào xoang mũi.
Cố Ninh cẩn thận từ tiệm cơm nhỏ đi ra ngoài.
Bởi vì là nơi tụ tập, tang thi ở bốn phía trường học đều được dọn dẹp một lần, hơn nữa mỗi ngày đều có người phụ trách dọn dẹp tang thi từ địa phương khác du đãng lại đây.
Cố Ninh không chút nào cố sức cầm chiếc túi lớn kia bước đi như bay đến cửa lớn nơi tụ tập.
Cửa nơi tụ tập đã có rất nhiều người xếp hàng.
Trước khi vào cửa cần đến phòng an ninh ở cửa hông tiến hành kiểm tra.
Cố Ninh vừa mới chuẩn bị xếp hàng, đã bị người kêu một tiếng.
"Cố Ninh?!" Một thủ vệ 23-24 tuổi hưng phấn chạy tới.
Cố Ninh nghi hoặc nhìn hắn, phát hiện chính mình cũng không nhận thức người này, lập tức mang theo chút cảnh giác.
"Tôi là thủ hạ của Anh Ba! Tôi tên Trương Chiêm Tinh!" Trên gương mặt ngăm đen của hắn hiện ra một hàm răng trắng, thoạt nhìn rất thuần phác, hắn thập phần hưng phấn, lại mang theo một ít khẩn trương nói: "Anh Ba nói với chúng tôi, cô là cháu gái anh ấy, bảo chúng tôi bảo hộ an toàn của cô. Cô không cần xếp hàng, cùng tôi đi vào đi!"
Sau đó Cố Ninh ở trong một mảnh ánh mắt hâm mộ được Trương Chiêm Tinh trực tiếp mang vào.
"Cảm ơn anh." Cố Ninh nói lời cảm tạ với Trương Chiêm Tinh.
Trương Chiêm Tinh xua tay, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Cố Ninh nói: "Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn! Tôi nghe Trương Dương nói, nếu không phải nhờ có cô, bọn họ cũng không trở về được! Cô đã cứu mệnh chiến hữu của tôi, là tôi nên cảm ơn cô! Trương Dương nói kỹ năng bắn súng của cô đặc biệt tốt! Một phát có thể giết một con tang thi!" Trong mắt hắn tràn đầy sùng bái, hoàn toàn không có bởi vì Cố Ninh thoạt nhìn còn nhỏ tuổi hơn hắn mà coi nhẹ Cố Ninh.
Cố Ninh bị người nhìn một cách sùng bái như vậy, cũng có hơi chút ăn không tiêu, cười nói: "Không khoa trương như anh ấy nói."
Trương Chiêm Tinh nói: "Em không cần khiêm tốn! Chuyện em giết mấy tên du thủ du thực, toàn bộ người ở nơi tụ tập đều đã biết, tất cả đều đang thảo luận về em! Ông chủ Vương tức giận đến lệch cả mặt! Đám thuộc hạ lưu manh của lão thích tới tìm bọn anh gây phiền toái, ức hiếp dân chúng! Thực đáng giận! Em giết bọn họ, thật là giải hận!"
Cố Ninh muốn chính là loại hiệu quả này.
Người không phạm cô, cô không phạm người.
Nhưng nếu chọc tới trên đầu cô, thậm chí muốn giết cô, vậy cẩn phải trả giá thảm thiết.
Cô cần phải có thủ đoạn như vậy, mới có thể đủ bảo đảm khi cô không ở đây, cũng không có người dám động vào ba mẹ cô.
Cố Ninh tạm biệt Trương Chiêm Tinh, trực tiếp đi tới phòng y tế.
Cố Ninh cầm theo một chiếc túi lớn như vậy đi trên đường kỳ thật thập phần chọc người chú mục, ánh mắt lửa nóng dừng ở trên chiếc túi phồng lên kia, nhưng khi từng đạo ánh mắt lửa nóng dừng ở trên mái tóc ngắn vàng óng nổi bật của Cố Ninh, lửa nóng trong ánh mắt lập tức bị tưới tắt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất