Chương 40: Y phục tác chiến cấp S mềm dẻo
"Vậy có loại y phục tác chiến cấp S mềm dẻo dành cho Tông Sư cấp hay không?" Sở Phong mở miệng dò hỏi.
Nghe vậy, vẻ mặt của hướng dẫn mua lộ rõ vẻ vui mừng.
"Tiên sinh, đúng lúc là thương thành chúng tôi vừa mới nhập một kiện y phục tác chiến cấp S tính dẻo dai, xin mời ngài đi lối này."
"Này, ngươi đừng có nghe hắn lừa, căn bản không phải vừa mới nhập đâu. Cái y phục tác chiến cấp S này không chừng đã để bao lâu rồi ấy chứ. Luyện thể võ giả ít ỏi như vậy, toàn bộ Thanh Vân thành phố e rằng chẳng có nổi một ai. Thứ này tặc khó bán."
Hướng dẫn mua bước hụt một bước, suýt chút nữa thì ngã nhào.
Sở Phong khẽ nhếch miệng mỉm cười, đồ vật phù hợp mới là tốt nhất.
"Cái y phục tác chiến cấp S này, nếu người mặc có phòng ngự đủ mạnh, đủ để ngăn chặn một kích của Đại Tông Sư."
Nói đến đoạn sau, mặt của hướng dẫn mua đỏ bừng.
"Hắn nói không sai, y phục tác chiến này hoàn toàn chính xác có thể ngăn cản, sẽ không hư tổn gì. Còn người có chết hay không thì ai mà biết được." Thiếu niên mặc áo vàng nhếch miệng cười một tiếng, lập tức vạch trần.
"Y phục tác chiến này giá bao nhiêu?" Sở Phong hỏi.
"Ngươi thật sự muốn mua sao?"
"Tiên sinh, y phục tác chiến cấp S này giá gốc là 2200 vạn, giá hiện tại chỉ còn 1800 vạn. Mức giá này ở trong các loại trang bị cấp S là vô cùng phù hợp rồi ạ." Hướng dẫn mua lập tức nhiệt tình giới thiệu.
"Đắt thật." Sở Phong thầm nghĩ.
"Móa, rẻ nhiều như vậy cơ à?" Thiếu niên mặc áo vàng lên tiếng nói.
"Thiếu 200 vạn. Muốn đi tìm Tần lão giúp đỡ, hay là dùng cực phẩm tinh vân thạch trong tay để đổi đây?" Sở Phong thầm tính toán trong lòng.
"Sở Phong, ngươi muốn mua cái y phục tác chiến cấp S này sao?"
Một giọng nói thanh thúy vang lên, trong đại sảnh xuất hiện một bóng hình xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo nở nụ cười mà tiến đến.
Chính là Lạc Thanh Tuyết.
"Thanh Tuyết!"
Chưa kịp để Sở Phong đáp lời, thân hình của thiếu niên mặc áo vàng kia thoắt một cái đã đảo mắt đến trước mặt Lạc Thanh Tuyết.
Sở Phong khẽ động lòng, thân pháp của thiếu niên mặc áo vàng này không phải dạng vừa đâu.
"Thanh Tuyết, quả nhiên ngươi ở Thanh Vân thành phố, làm ta tìm một trận dễ sợ nha..."
"Rời khỏi Ma Đô cũng không nói với ta một tiếng..."
Lạc Thanh Tuyết không chút khách khí đẩy cái mặt đang tiến sát lại gần ra một bên.
Sau đó, nàng đi đến trước mặt Sở Phong, chờ đợi hắn trả lời.
"Không sai, ta đích xác cảm thấy hứng thú với bộ đồng phục tác chiến này."
"Dùng tấm thẻ vàng không ký tên này có thể được ưu đãi giảm 80% tại thương thành của võ giả liên minh."
Lạc Thanh Tuyết duỗi bàn tay trắng như tuyết, đưa qua một tấm thẻ màu vàng óng.
"Thanh Tuyết! Ngươi và hắn có quan hệ như thế nào? Vì sao lại tặng hắn tấm thẻ vàng Chí Tôn của võ giả quý giá như vậy!"
Thiếu niên mặc áo vàng thực sự là không ngừng bốc hỏa, vọt thẳng đến trước mặt Lạc Thanh Tuyết.
"Thẻ này giá trị quá lớn, ta không thể nhận." Sở Phong bình tĩnh nói.
"Ai nói là muốn tặng ngươi chứ, tấm thẻ này mỗi tháng có ba lần quyền hạn mua sắm hàng hóa số lượng lớn. Ngươi cứ cầm lấy đi mua bộ đồng phục tác chiến này đi." Lạc Thanh Tuyết nói.
Thiếu niên mặc áo vàng đứng một bên quan sát biểu lộ của Lạc Thanh Tuyết khi nhìn về phía Sở Phong, hai chân bỗng mềm nhũn trực tiếp ngã nhào xuống đất.
"Xong rồi, xong rồi. Không ngờ tới thanh mai trúc mã của ta lại muốn bị tiểu tử này nẫng tay trên."
Thiếu niên mặc áo vàng không hề để ý chút nào đến hình tượng, ai oán gào khóc không thôi.
Những người có thể đến thương thành của võ giả liên minh đều là những nhân vật có máu mặt ở Thanh Vân thành phố, đều nhao nhao ném tới những ánh mắt khác thường.
Thiếu niên mặc áo vàng không hề hay biết, tiếp tục gào thét.
"Thanh Tuyết, chẳng lẽ ngươi không nhớ đến cảnh tượng lãng mạn khi chúng ta còn bé cùng nhau cởi truồng chơi bùn sao?"
Lạc Thanh Tuyết nghe vậy thì đỏ mặt lên, tung thẳng một cước về phía thiếu niên mặc áo vàng.
Thiếu niên mặc áo vàng kia quỳ một chân trên đất, nửa thân trên ngả về sau một cái, nhẹ nhàng hóa giải chiêu thức này.
"Thanh Tuyết, ngươi còn muốn mưu sát thân phu..."
"Tề Thừa Nhan, từ giờ trở đi, nếu ngươi còn nói thêm câu nào nữa, ta trở về Ma Đô sẽ lập tức đem tất cả những chuyện tốt mà ngươi đã làm nói cho Tề Bá."
Lạc Thanh Tuyết cau chặt đôi mày, hiển nhiên là hết sức tức giận.
Thiếu niên mặc áo vàng như con mèo bị dẫm phải đuôi, lập tức ngậm miệng lại.
Đây là khoảnh khắc yên tĩnh nhất của hắn kể từ khi tiến vào thương thành của liên minh.
"Ta mượn tấm thẻ này, ta cần phải làm gì?" Sở Phong đưa tay nhận lấy tấm thẻ vàng.
"Tấm thẻ này chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, coi như ngươi nợ ta một món nợ ân tình."
Trên mặt Lạc Thanh Tuyết nở một nụ cười tươi tắn.
Tề Thừa Nhan nhìn cảnh tượng này mà khóc không ra nước mắt, cố gắng mím chặt môi không dám nói lời nào.
"Đúng rồi, người kia là ai?" Sở Phong hỏi, ngắt lời Tề Thừa Nhan đang say sưa giới thiệu trang bị.
"À, không cần để ý đến hắn, hắn là một tên ngốc."
...
"Tiên sinh, chiếc y phục tác chiến cấp S mềm dẻo này có giá bán 1800 vạn nguyên, sau khi được ưu đãi còn 1440 vạn Lam Tinh tệ."
Sau khi Lạc Thanh Tuyết rời đi, Sở Phong cầm thẻ vàng đi thanh toán.
Chỉ là mượn một tấm thẻ, đã được giảm tận 360 vạn.
Sở Phong không thể không xem xét lại thân phận của Lạc Thanh Tuyết.
Có thể từ chối học viên tinh anh của tam đại võ giáo.
Thân phận của Lạc Thanh Tuyết có lẽ còn cao hơn rất nhiều so với những gì mình tưởng tượng.
Sau khi thanh toán xong 1440 vạn Lam Tinh tệ, tài sản của Sở Phong chỉ còn lại 160 vạn Lam Tinh tệ.
"Tiên sinh, trung tâm mua sắm của chúng tôi còn cung cấp dịch vụ cho thuê dành riêng cho người sử dụng thẻ vàng, xin hỏi ngài có nhu cầu không ạ?"
"Ồ? Có vũ khí Tông Sư cấp cho thuê sao?"
Sở Phong lập tức hứng thú.
"Vũ khí cấp A Tông Sư cấp có phí thuê là 10 vạn Lam Tinh tệ một tuần."
"Vũ khí cấp S Tông Sư cấp có phí thuê là 100 vạn Lam Tinh tệ một tuần."
Chỉ sử dụng trong một tuần mà đã mất tới một trăm vạn Lam Tinh tệ.
Lúc mới đầu, Sở Phong cảm thấy mức giá này thật đắt đỏ.
Thế nhưng, ngẫm kỹ lại thì việc thuê vũ khí thường là để tham gia vào những cuộc lịch luyện sinh tử, nếu võ giả vẫn lạc thì vũ khí này xem như là không thể thu hồi lại được.
Huống chi còn có cả tiền sửa chữa những hư hỏng.
Mạo hiểm cao như vậy thì việc thu phí cao là điều đương nhiên.
Hơn nữa, loại dịch vụ này căn bản sẽ không mở ra cho người bình thường, chỉ dành cho những hội viên thẻ vàng tôn quý.
"Vũ khí cấp S, Liệt Hỏa Kiếm. Phối hợp với võ giả dị năng hệ Hỏa có thể gia tăng hai thành sức chiến đấu."
"Vũ khí cấp S Tông Sư cấp, Vô Phong Trọng Kiếm. Trọng kiếm Vô Phong, đại xảo bất công. Nặng đến 2000 cân, vừa công vừa thủ, thích hợp cho võ giả hình lực lượng."
Trong ánh mắt kinh ngạc của hướng dẫn mua hàng, Sở Phong nhấc bổng thanh trọng kiếm lên.
"Tiên sinh, thanh trọng kiếm này ngay cả những Tông Sư cảnh bình thường cũng không dám lựa chọn, thông thường chỉ có những Tông Sư hình lực lượng cao cấp mới có thể lựa chọn nó."
"Trọng lượng vừa vặn, vậy thì nó."
"Một trăm vạn Lam Tinh tệ, một tuần. Nếu có thể phá vây trong vòng loại thiên tài, phần thưởng hẳn là rất phong phú."
"Có loại đan dược thích hợp cho Tông Sư cấp sơ kỳ dùng không?"
Nhìn một vòng giá cả các loại đan dược, Sở Phong trực tiếp bị dọa cho phát hoảng.
Anh ta dùng toàn bộ 60 vạn tệ còn lại để mua đủ Thể Phách Đan.
Bởi vì Sở Phong phát hiện khí huyết trong cơ thể mình không còn cảm giác tràn đầy như trước nữa.
Chắc hẳn là do việc tăng lên mật độ khí huyết gây ra.
Trở lại phòng luyện công, Sở Phong lấy ra một viên Thể Phách Đan nuốt vào.
"Chúc mừng kí chủ, phục dụng Thể Phách Đan, thành công đốn ngộ, khí huyết gia tăng 300 điểm."
"Quả nhiên!"
Vốn dĩ cơ thể của Sở Phong đã không thể hấp thụ được dược lực của Thể Phách Đan, nhưng hiện tại mật độ khí huyết của anh ta đã được nâng cao, có thể dễ dàng hấp thụ một phần nguyên lực để chuyển hóa thành khí huyết chi lực.
"Chúc mừng kí chủ, thành công phục dụng Thể Phách Đan, khí huyết gia tăng 300 điểm."
...
Năm viên Thể Phách Đan, tăng lên trọn vẹn 1500 điểm khí huyết.
"Vẫn chưa đủ."
Sở Phong lấy ra cực phẩm tinh nguyên thạch từ không gian hệ thống...