Chương 51: Khí huyết đột phá đại quan mười vạn
Mở ra đệ tứ trọng của Cửu Chuyển Bá Thể Quyết, nhìn thấy phương pháp tu luyện được ghi chép phía trên, Sở Phong không khỏi kinh hãi.
Để tu luyện, thân thể cần phải ngâm mình trong trăm loại độc trùng, độc thảo, chấp nhận sự ăn mòn, dày vò.
Nhục thể dưới sự tra tấn này cần mười năm, thậm chí lâu hơn mới có thể luyện thành.
"Luyện thành về sau không chỉ có thể tăng lên trình độ cứng cáp, mà còn có thể bách độc bất xâm."
"May mắn chính mình có hệ thống đốn ngộ, nếu không quá trình tu luyện biến thái thế này, e rằng không có mấy người có thể kiên trì nổi."
Tuy rằng Sở Phong tin tưởng nghị lực của mình tuyệt đối có thể kiên trì, nhưng nếu có thể tránh được nỗi khổ da thịt này thì chẳng phải là tốt hơn sao?
"Chúc mừng kí chủ, Cửu Chuyển Bá Thể Quyết đệ tứ trọng tu luyện thành công. Tiêu hao 500 điểm đốn ngộ."
Một đạo hào quang màu xanh biếc hiện lên trên thân thể Sở Phong, dần dần biến mất, dung nhập vào bên trong.
"Hiện tại thực lực Tông Sư nhất cấp của mình có thể dung nạp 39,000 điểm khí huyết, có thể so sánh với một võ giả Tông Sư tam cấp bình thường."
Mở ra《 Hỗn Độn Luyện Thể Thuật 》 đệ tam trọng công pháp. Ba tầng công pháp đầu tiên có thể mua được trong thương thành võ giả.
Đây là thứ Sở Phong đã mua từ trước, chỉ là không có điểm đốn ngộ nên vẫn chưa tu luyện.
"Chúc mừng kí chủ, tiêu hao 300 điểm đốn ngộ. Đốn ngộ thành công Hỗn Độn Luyện Thể Thuật đệ tam trọng, khí huyết gia tăng 6000 điểm."
Muốn tu luyện mấy tầng sau của Hỗn Độn Luyện Thể Thuật, trước hết phải tu luyện mấy tầng đầu.
Sở Phong tìm kiếm tài liệu trên internet, biết được từ đệ tứ trọng trở đi, giá trị khí huyết tăng lên sẽ có bước nhảy vọt về chất.
Chỉ có điều cần phải thu hoạch từ các đại thế lực, hoặc trong phần thưởng của võ đại.
Thu tất cả công pháp vào, Sở Phong lấy ra Tông Khí Đan, phần thưởng từ thiên tài thi đấu.
Tông Khí Đan, toàn thân màu vàng, một viên có giá trị một trăm vạn Lam Tinh tệ.
"Chúc mừng kí chủ, phục dụng một viên Tông Khí Đan, đốn ngộ thành công, tăng lên 3000 điểm khí huyết."
"Chúc mừng kí chủ, phục dụng mười viên Tông Khí Đan, đốn ngộ thành công, tăng lên 30000 điểm khí huyết."
…
Sở Phong liên tiếp phục dụng ba mươi viên Tông Khí Đan, ngay cả con cháu trong các phú quý thế gia cũng khó mà tưởng tượng được.
Một võ giả bình thường cần hai tháng, thậm chí mấy tháng để hấp thu một viên Tông Khí Đan.
Hấp thu ba mươi viên ít nhất phải ba đến năm năm.
Ngay cả thiên tài võ giả tư chất cấp S, cũng cần nửa tháng để hấp thu một viên Tông Khí Đan.
Vậy mà Sở Phong chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một tiếng đã phục dụng ba mươi viên Tông Khí Đan.
Sở Phong vốn định tiếp tục phục dụng, nhưng lượng khí huyết mênh mông trong cơ thể khiến hắn không thể không đứng dậy.
"Xem ra cơ thể đã đạt đến mức cực hạn trong một thời gian ngắn, chỉ có thể giãn cách một đoạn thời gian rồi lại phục dụng."
Sở Phong lập tức đánh ra một bộ quyền pháp cơ sở trong phòng luyện công, nắm đấm hổ hổ sinh phong, khí thế bức người.
Mỗi một quyền đều ẩn chứa tiếng thét lớn.
Vọt đến trước máy kiểm tra lực lượng, oanh một quyền.
Quyền cái bia của máy kiểm tra lực lượng trong nháy mắt bạo liệt, hình ảnh trên máy trực tiếp báo lỗi.
"Hô!"
Sở Phong thở một hơi dài nhẹ nhõm, toàn thân trên dưới vô cùng thư sướng.
"Đài máy kiểm tra lực lượng này chịu lực lớn nhất là mười vạn cân, lực lượng của ta sớm đã vượt xa."
Lần nữa mở ra bảng hệ thống.
【Tính danh: Sở Phong】
【Cảnh giới: Tứ cấp Tông Sư】
【Khí huyết: 12 vạn điểm】
【Thể chất đẳng cấp thiên phú: Cấp E】
【Đốn ngộ điểm: 450 điểm】
【Cực phẩm tinh nguyên thạch: 111 viên】
【Lam Tinh tệ: 5000 vạn】
【Tông Khí Đan: 60 viên】
【Công pháp: 《 Hỗn Độn Luyện Thể Thuật 》 cảnh giới tam trọng, 《 Cửu Chuyển Bá Thể Quyết 》 đệ tứ chuyển】
Thực lực Sở Phong đột nhiên tăng mạnh!
"Nhất cấp Đại Tông Sư có khí huyết thấp nhất là mười vạn điểm. Vậy là giá trị khí huyết mười hai vạn điểm đã có thể sánh vai nhất cấp Đại Tông Sư."
"A Phong, con ở bên trong à? Chuyện gì xảy ra vậy?"
Ngoài phòng luyện công truyền đến giọng Sở Thiên Xuyên đầy lo lắng.
Sở Phong lúc này mới ý thức được, mình đã gây ra động tĩnh quá lớn.
"Cha, không có gì, con đang tu luyện." Vội vàng mở cửa phòng luyện công.
Sở Thiên Xuyên cùng Trương Lan ân cần dò xét Sở Phong, phát hiện con trai sinh long hoạt hổ, không hề có một chút vấn đề nào, mới thở phào nhẹ nhõm.
Gần đây Sở Phong quá bận rộn với kỳ thi võ đại thống nhất và tham gia thiên tài thi đấu, vừa về đến nhà đã vào phòng luyện công tu luyện, thời gian gặp mặt cha mẹ cũng không nhiều.
"Cái máy kiểm tra lực lượng này là chuyện gì vậy?"
Sở Thiên Xuyên nhìn cái bia quyền của máy kiểm tra lực lượng đã biến dạng, lò xo giảm xóc hợp kim đều đã kéo căng, mất đi độ đàn hồi.
"Cha, không có gì đâu, vừa rồi kiểm tra có chút vấn đề, con sẽ tìm người đến sửa sau."
Nói xong, Sở Phong chú ý đến sắc mặt của Sở Thiên Xuyên, so với trước rõ ràng đã có biến hóa long trời lở đất.
"Cha, cha đột phá đến cảnh giới võ giả rồi?"
"Ha ha, vẫn là con trai mắt sắc, thế nào, lão ba không tệ chứ? Không kéo chân sau của con đấy chứ?"
Vốn dĩ thực lực của Sở Thiên Xuyên đã đạt tới luyện thể cửu trọng, thông qua phục dụng đan dược, tu vi tăng lên rất nhanh, nước chảy thành sông.
Hồi phục đến luyện thể cửu trọng, sau đó phục dụng Thể Phá Đan, một lần hành động đột phá đến cảnh giới võ giả.
Có một số người tư chất không hề kém, chỉ là điều kiện quá kém, căn bản không thu hoạch được tài nguyên võ đạo, Sở Thiên Xuyên là một trong số đó.
Sở Thiên Xuyên mặt mũi tràn đầy vẻ kiêu ngạo, trước kia đột phá võ giả là mộng tưởng cả đời của ông, hai mắt lộ ra tinh quang, bây giờ ông đã có những mục tiêu cao hơn để theo đuổi.
"Mẹ, việc tu luyện của mẹ cũng rất thuận lợi, đã đạt tới luyện thể tam trọng. Đã bắt kịp trình độ trước kỳ thi võ khảo của con, rất tốt."
Trương Lan từ khi tập võ, sắc mặt đã cải thiện rất nhiều, dường như trẻ ra cả chục tuổi.
"Tu vi của mẹ đều là dựa vào đan dược mà có, đâu có được như cha con, còn chăm chỉ ở trong phòng luyện công."
Sở Phong nghe vậy chỉ mỉm cười, phụ thân của mình đối với con đường võ đạo vẫn có những theo đuổi riêng.
Chỉ là nhìn đến ống tay áo trống không của ông, trong lòng cậu không khỏi có chút tiếc nuối.
Với một thân thể tàn khuyết, việc tu luyện càng lên cao càng thêm khó khăn.
Tiềm lực của Trương Lan thậm chí còn cao hơn Sở Thiên Xuyên, nhưng nếu chỉ trở thành võ giả, thọ mệnh chỉ có thể đạt tới hai trăm tuổi.
Mà nếu trở thành Tông Sư, tuổi thọ có thể đạt tới ba trăm tuổi, cả hai chênh lệch phi thường lớn.
Muốn người một nhà đoàn tụ, nhất định phải cố gắng kéo dài tuổi thọ của nhị lão.
Sở Phong lấy chiếc giới chỉ không gian của Vương Tể Châu ra.
"Cha, cái này cha cầm lấy đi. Bên trong chứa toàn là đan dược, binh khí và y phục tác chiến cần thiết cho võ giả cấp."
"Không gian trữ vật?"
Sở Thiên Xuyên nhìn chiếc giới chỉ, vô cùng kinh ngạc, ông trước đây chỉ thấy nó ở chỗ cấp trên trong quân đội.
"Thứ quý giá như vậy con cứ giữ lấy đi, cha với mẹ con cũng không thực sự tu võ."
Nghe vậy, vẻ mặt Sở Phong nghiêm túc hẳn xuống.
"Cha, mẹ, điều kiện của chúng ta bây giờ đã khác trước rồi. Muốn cả nhà đoàn tụ, không thể lơ là con đường võ đạo."
"Những thứ này con không cần đến nữa, hiện tại con đã đột phá đến Tông Sư cảnh rồi."
Sở Thiên Xuyên và Trương Lan nhìn nhau, khó mà tin được.
Bây giờ họ đã hiểu rõ về chuyện của giới võ giả, biết rõ Tông Sư cảnh có ý nghĩa như thế nào.
Sở Phong tham gia thiên tài thi đấu với tỷ lệ thương tật cao, sợ cha mẹ lo lắng nên chưa nói cho họ biết.
Họ vẫn chỉ biết đến Sở Phong với tư cách là Trạng nguyên của thành phố Thanh Vân…