Cô đang tu luyện một bộ quyền pháp, quyền chưởng vung lên, mơ hồ phát ra tiếng xé gió.
“Không phải là vấn đề về tiền.”
“Mà là mặt mũi.” Cổ Cường Hãn lắc đầu nói: “Chị chính là top 1 của khối. Còn cậu ta chỉ là top 20 của khối. Lỡ như thua thì mất mặt lắm.”
“Mặt mũi?”
Lâm Lam Nguyệt chợt rút chưởng lại, nhìn chằm chằm Cổ Cường Hãn bằng ánh mắt sắc bén: “Em tu luyện võ đạo là vì mặt mũi hả?”
Cổ Cường Hãn lắc đầu: “Tất nhiên là không phải. Nhưng mà…”
“Câm miệng!”
Lâm Lam Nguyệt nhíu mày nói: “Dì chiều hư em rồi. Em ngày ngày đi tìm người đánh nhau là vì khoe thực lực, khoe mặt mũi đấy hả? Thảo nào dám khiêu chiến riêng người ta nữa.”
“Chị, em không dám thật mà.” Cổ Cường Hãn chặn lời nói của Lâm Lam Nguyệt lại, thầm nghĩ chị cũng đi quyết đấu với người ta nữa cơ mà?
“Đừng tưởng chị không biết em đang suy nghĩ gì.”
“Chị muốn đánh, không phải là vì để thắng cậu ta, mà là vì để xem thương pháp được thầy Hứa khen ngợi mạnh đến mức nào.” Lâm Lam Nguyệt lạnh lùng nói: “Còn về phần thắng thua…”
“Chẳng lẽ thua là chị không thể thi đại học Tinh Không hả?”
“Hai giờ rồi, cút về phòng võ đạo tu luyện đi!” Lâm Lam Nguyệt nhíu mày nói.
“Vâng chị.” Cổ Cường Hãn quay người chạy, không muốn ở lại một giây nào nữa.
…
Phòng võ đạo 4011.
Sắp đến giờ tan học.
[Cảnh giới thương pháp của cậu từ 47% cấp ba tăng lên 48% cấp ba]
Lý Nguyên chợt thấy nhắc nhở trong tầm nhìn thì rút thương lại.
“Lại tăng lên 1%?”
“Từ khi sáng tạo ra chiêu Nham Hác Tàng Long, tốc độ tiến bộ thương pháp của mình dường như nhanh hơn.” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Có điều, muốn lên ý tưởng sáng tạo ra chiêu Quần Sơn Vạn Tượng thì chắc là phải tốn thêm một thời gian nữa.”
Với loại tuyệt chiêu có thể hoàn mỹ điều động thân thể phát lực, các thức sau sẽ dễ dàng được tạo ra sau khi sáng tạo thành công thức thứ nhất, thứ hai.
Cho đến một ngày, bất cứ chiêu nào cũng có thể đạt đến viên mãn, thì đó chính là thương pháp cấp bốn.
Lý Nguyên ra khỏi lầu tinh anh, còn chưa đến căn tin thì thấy một đám bạn học đang đi về phía mình.
Là đám Chu Khải, Nghiêm Châu. Dường như bọn họ chờ lâu rồi.
“Anh Nguyên, nghe nói anh muốn so đấu với Lâm Lam Nguyệt để xem ai là top 1 kỹ nghệ võ đạo hả?”
“Không phải đâu, tôi nghe nói là xem ai mới là top 1 khối 12!”
“Ơ, sao tôi nghe nói là anh Nguyên chủ động khiêu chiến Lâm Lam Nguyệt?”
“Tôi nghe nói là chỉ cần anh Nguyên thắng, Lâm Lam Nguyệt sẽ đồng ý làm bạn gái của anh Nguyên…”
Một đám người mồm năm miệng mười.
Lý Nguyên: “…”
“Im đi!” Lý Nguyên quát một tiếng, xung quanh lập tức yên tĩnh lại.
“Các cậu nghe ai nói vậy?” Lý Nguyên hỏi.
“Là Vạn Tiêu! Cậu ấy là người đầu tiên nói trong nhóm lớp. Anh Nguyên không thấy tin nhắn nhóm hả?”
“Dù sao thì cũng truyền khắp nơi rồi.” Chu Khải cười hì hì: “Anh Nguyên, anh nói xem, anh định theo đuổi Lâm Lam Nguyệt thật hả?”
Đám người đều cực kì tò mò.
“Đúng là có tiền cược.” Lý Nguyên nhíu mày nói: “Nhưng chỉ là so đấu bình thường thôi, không có gì nữa hết.”
“Tôi đi ăn trước, lát nữa còn phải tu luyện nữa.” Lý Nguyên quay người đi về phía căn tin.
Mọi người cùng nhìn nhau.
So đấu bình thường thôi?
“Nếu chỉ là so đấu bình thường thì anh Nguyên đâu cần phải lừa chúng ta, còn đi nhanh như vậy nữa kìa.” Chu Khải lắc đầu: “Chắc chắn là có vấn đề.”
“Ừ, tôi cũng đoán là vậy.”
…
1h50 chiều chủ nhật.
Mạng Cận Chiến Tinh Không, internet giả thuyết Lam Tinh.
Sân chiến đấu cá nhân, số phòng 8673795.
“Số người xem là 369 người?” Lý Nguyên cầm trường thương đứng trên lôi đài, nhìn màn hình trên đầu hiển thị số người xem và bóng dáng giả thuyết rậm rạp trên ghế xem xung quanh lôi đài.
Lý Nguyên nhíu chặt mày thành hình chữ 川.
“Anh Nguyên, cố lên, xử lý Lâm Lam Nguyệt đi!”
“Anh Nguyên, đánh cô ấy đi!”
“Lớp 12A2, anh Nguyên mạnh nhất!”
“Lâm Lam Nguyệt, đánh chết Lý Nguyên đi!”
“Dáng vẻ không coi ai ra gì của Lý Nguyên kiêu ngạo quá đi! Có chút đáng đánh!”
“Tôi cảm thấy cậu ấy rất đẹp trai, đẹp trai hơn cả hai bạn trai của tôi nữa!” Đủ thứ tiếng ồn ào truyền đến từ ghế xem.
Trong thế giới giả thuyết, lời nói hành động của con người sẽ càn rỡ hơn hiện thực một chút.
Lý Nguyên không hiểu lắm, rõ ràng đây chỉ là một trận đấu giả thuyết bình thường thôi, vì sao lại biến thành cái dạng này vậy?
Lúc này, Lý Nguyên cảm thấy độ chân thật của internet giả thuyết quá cao cũng không phải là một chuyện tốt.
“Lý Nguyên, chuẩn bị đi!” Lâm Lam Nguyệt đứng bên kia lôi đài, tay cầm một thanh trường kiếm.
Hình tượng giả thuyết của cô rất giống với ngoại hình trong hiện thực.
Chỉ có mái tóc dài là biến thành mái tóc ngắn nhuộm đỏ, bớt đi vài phần trang nghiêm, nhiều thêm vài phần kiêu ngạo.
“Vạn Tiêu và đám Chu Khải đều là kiểu người miệng rộng.” Lý Nguyên cảm thấy bất đắc dĩ.
Ngày mà cậu và Lâm Lam Nguyệt ước chiến, còn chưa đến tiết tự học buổi tối nữa là tin tức đã truyền khắp lớp 12 rồi.
Lâm Lam Nguyệt là người nổi tiếng. Lý Nguyên cũng có một chút tiếng tăm. Loại lời đồn nào cũng có.
Nguyên nhân chủ yếu là mấy năm qua Lâm Lam Nguyệt chưa từng ước chiến với bạn học nào, Lý Nguyên là bạn học đầu tiên.