Cậu Cả Tu Chân

Chương 61: Khó Chọn

Chương 61: Khó Chọn


"Nguyệt tỷ thấy thế nào?" Thu Thiển lại hỏi Chu Ngưng Nguyệt.
"Mở to mắt ra nhìn thôi, thực sự không được thì nhắm mắt lại cũng được." Chu Ngưng Nguyệt cắn màn thầu nói chuyện hơi mập mờ.
"Giữa trưa ăn cháo thập cẩm với cháo hoa." Thu Thiển nói.
Chu Ngưng Nguyệt ngẩng đầu trừng Thu Thiển một cái: "Ngược đãi trẻ em."
"Lại nói Nguyệt tỷ rất giống Chu Tự nhé." Nói rồi Thu Thiển ra phòng khác lấy quyển album ảnh, lật ra:
"Ta thấy ở đây có một tấm ảnh chụp lúc Chu Tự thay răng, giống hệt với Nguyệt tỷ bây giờ…"
Thu Thiển đang giở album đột nhiên khựng lại.
"Sao thế?" Chu Ngưng Nguyệt nhìn sang.
Bộp!
Thu Thiển vội đóng album lại, nói:
"Không có gì."
"Không có?" Chu Ngưng Nguyệt mặt đầy nghi ngờ đi ra, nàng nhìn chằm chằm album ảnh nói:
"Album ảnh này là ảnh của một nhà bốn miệng chúng ta, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?"
"Có con gián." Thu Thiển hơi né tránh.
"Ta xem xem." Chu Ngưng Nguyệt giành lấy album.
Thu Thiển muốn ngăn lại nhưng lại thôi.
Chu Ngưng Nguyệt mở album ảnh ra, sau đó nàng phát hiện chẳng biết từ lúc nào album ảnh đã nhiều thêm vài tấm ảnh.
Mà nhân vật chính trong mỗi tẫm ảnh chính là Thu Thiển.
Trong ảnh, Thu Thiển mặc quần áo kỳ cục, miệng ngậm kẹo que, nhìn đúng kiểu thiếu nữ bất lương.
Cứ lật tiếp, hình như ảnh những năm gần đây đều có.
Lật đến cuối cùng, chính là ảnh Chu Tự cùng Thu Thiển đặt chung một chỗ.
Nhìn có vẻ như quan hệ không hề bình thường.
Xem xong, Chu Ngưng Nguyệt quay sang nhìn về phía Thu Thiển, hỏi:
"Lúc nào cũng hờ hững?"
Thu Thiển quay mặt đi, nói lí nhí:
"Cũng, cũng tạm."
Rầm!
Nguyệt tỷ cầm album ảnh đập vào đầu Thu Thiển:
"Ta nói với ngươi, kiêu ngạo quá là không được đâu. Rất dễ biến một bộ phim vốn chỉ có ba tập, diễn thành một bộ phim truyền hình lê thê dài ba mươi tập đấy. Sau đó ta đặc biệt bay qua tìm họ, để họ mời ta bữa cơm. Thế nên, nếu một ngày nào ngươi thích Chu Tự, tuyệt đối đừng có che giấu, cũng đừng sợ bị người ta biết. Loại chuyện này mà càng khẩu thị tâm phi, thì khổ càng nhiều."
"Sao Nguyệt tỷ lại hiểu cái này?"
Thu Thiển ngạc nhiên nhận lấy album ảnh.
"Đương nhiên là bởi vì…"
Chu Ngưng Nguyệt kiêu ngạo, dường như rất từng trải, sau đó nàng nói:
"Mẹ ta nói với ta."
Thu Thiển:
"…"
Đưa lại album ảnh cho Thu Thiển, Chu Ngưng Nguyệt trở lại bàn tiếp tục ăn nốt phần cơm sáng của mình.
"Nguyệt tỷ ngươi ăn nhanh lên, chúng ta còn phải ra ngoài mua đồ, tối nay làm đồ ngon cho ngươi ăn."
"Vậy bữa trưa nay thì sao?"
"Cháo thập cẩm với cháo hoa."
"…"
Thư viện Đông Lâm.
Nhân lúc nhàn rỗi, Chu Tự quan sát ma chủng, hôm nay ma chủng đã có bốn vòng.
Bây giờ nó đang hấp thu công lực ngàn năm nhanh hơn rất nhiều.
Chủ yếu là vì tối hôm qua tu luyện Chu Thiên Kinh, cho nó chút linh khí.
Khác hẳn lúc trước bắt ma chủng làm không công, làm sao mà nó vui được.
Bây giờ cho nó chút tiền lương, vậy nên nhiệt huyết tràn đầy.
Cứ thế này thì đêm nay có thể ăn no, ngày mai là tiêu hóa xong, rạng sáng ngày kia phụng dưỡng xong là xuất hiện vòng thứ năm.
"Tầm hai ngày một vòng, mười ngày là đủ lên Binh Giả bát phẩm."
Nghĩ đến đây Chu Tự rất phấn khởi, Binh Giả bát phẩm tức là có đặc hiệu.
Chờ có đặc hiệu, là có thể thử chuẩn bị nhạc nền.
Có một số võ lâm tuyệt học, cần có nhạc nền hỗ trợ, mới có thể phát huy uy lực chân chính.
Nhưng mà có chút hơi hướng làm ra vẻ, cũng lắm có thể học âm phù, sau đó thêm vào đặc hiệu.
Dùng ra tuyệt học, nhạc nền cũng sẽ vang lên, ngoài việc có chút ngạo mạn, thì không có vấn đề gì hết.
Cuối cùng hắn không nghĩ nhiều nữa, cứ từ từ từng chút một, tạo ra đặc hiệu trước đã.
Có điều mấy ngày này phải chịu khó tu luyện Chu Thiên Kinh, phát tiền công cho ma chủng, nếu không lại tiêu cực biếng nhác.
Hắn nhận lương tuần, ma chủng thì phải lương ngày.
Lần sau phải thương lượng lại với nó mới được, cứ thế này không ổn, tuổi còn trẻ thì phải rèn luyện bản thân, làm nhiều oán ít, phải ăn cơm là làm việc, làm việc là sự nghiệp.
Với lại khẩu vị còn đòi cao.
Cũng là lần đầu tiên thấy nó ăn vui vẻ, mọi lần cho ăn đều thấy nó có vẻ rất không vui, làm việc thì như bị bắt xuống mồ.
Hắn đi làm thì tận tụy kính nghiệp, cần cù chăm chỉ.
Hôm nay lại không thấy ba vị chủ tiệm đến, cả thư viện chỉ một mình hắn là nhân viên quản lý.
Giữa trưa, Tô Thi chạy tới thay ca.
"Chu Tự ngươi đi ăn cơm đi, còn lại giao cho ta."
Miệng nàng còn nhai một miếng bánh mì vội vội vàng chạy tới.
Có lẽ là đột nhiên nhớ tới phải thay ca.
"Ừ."
Chu Tự gật đầu, sau đó nghĩ đi chỗ nào ăn mới tốt.
Ăn cơm rang, hay là cơm đĩa?
Hay là lại nấu bát mì?
Hơi khó chọn.
"Chờ đã."
Tô Thi đột nhiên gọi Chu Tự lại, vẻ mặt đầy mong đợi nói:
"Hàn Tô bảo ta hỏi ngươi tu luyện có vấn đề gì không, có cần ta giảng giải cho một chút không? Mặc dù ta không có tác dụng gì, nhưng cũng rất quen thuộc Chu Thiên Kinh."
"Tạm thời không có vấn đề gì."
Chu Tự trả lời.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất