Cậu Cả Tu Chân

Chương 72: Lượng Công Việc Tăng Lên

Chương 72: Lượng Công Việc Tăng Lên


Minh Nam Sở ngẫm nghĩ nhìn về phía Tô Thi nói:
"Cụ thể có thể hỏi Tô Thi, nàng đã từng gặp vị Đạo Tử này. Những người như chúng ta rất khó gặp được hắn."
"Khi còn bé ta từng gặp qua, hình như trước đó rất lâu hắn đã xuống núi. Không có ai biết hắn đi làm cái gì, cũng không người nào biết vì sao hắn xuống núi. Dù sao hắn cũng mai danh ẩn tích. Ta nhớ khi còn bé hắn từng ôm ta, cảm giác trực quan chính là, thật chướng mắt."
Tô Thi lấy tay che mắt nói.
Vừa nãy không có cảm giác chướng mắt, cho nên không nhớ ra, nhưng vẫn có cảm giác quen thuộc.
"Vậy chuyện lúc trước của hắn thì sao?"
Chu Tự hỏi.
Hắn muốn thông qua Đạo Tử này, xác định con đường tương lai của mình.
Dù sao địa vị hắn và đối phương ngang bằng.
Hắn là Thánh Tử Ma Đạo.
"Không biết."
Tô Thi lắc đầu.
"Vậy trước và sau khi hắn trở thành Đạo Tử, thì thế nào?"
"Cái này cũng không biết."
Sao bà chủ này lại vô dụng thế không biết?
Sau đó hắn bị gọi vào phòng nghỉ, chuẩn bị nói về chuyện thứ năm tới.
Chắc là phức tạp lắm, Nguyệt tỷ các nàng cũng đang chuẩn bị.
Có vẻ như không có ý định dẫn hắn đi, bảo để nội ứng truyền ra Thánh Tử sẽ đến hiện trường giết người là được.
Tin hay không tùy họ.
Dù sao cũng đều có người tin người người không.
Chu Tự cũng không để ý, có người nghi ngờ là bình thường, có điều phần lớn mọi người dù có nghi ngờ thế nào cũng không thể nghênh ngang vào thành.
Không có lý do gì tùy tiện tới gần, không có chuyện còn tốt, xảy ra chuyện mà bị phát hiện...hình như rất nguy hiểm.
Chu Tự cũng cảm thấy, nơi này còn có nhân sĩ chính phái, tà ma ngoại đạo tiến đến, làm gì có chuyện được an toàn.
Lui một vạn bước mà nói, chính đạo mặc kệ, hắn cũng không thể chỉ đứng nhìn. Nhỡ không may có người làm loạn, hắn không chỉ thanh trừ dã thú, còn phải tiện thể trừ luôn cả dã ngoại ma nhân.
Cảm giác lượng công việc tăng lên.
Không động thủ lại cảm thấy không an lòng, từ nhỏ đã làm loại chuyện này đến giờ.
Thấy được là phải đi dọn dẹp, người hành hiệp trượng nghĩa vì nước vì dân.
Thói quen hơn mười năm, đâu phải ngày một ngày hai mà bỏ được, chỉ có thể tiếp tục kéo dài.
Hy vọng những người tu chân kia lý trí một chút.

Trong hẻm núi ngoài Thanh Thành bên ngoài.
Chung Hổ dùng không ít linh dược, cuối cùng cùng khiến mình nhìn trông tương đối bình thường.
Hết cách, mọi người đều là ma tu, một khi để người ta biết bọn hắn bên này không ít người đang ở trạng thái hư nhược, vậy thì rất nguy hiểm.
Không thể khôi phục tỏng thời gian ngắn, vậy đành khiến chính mình trông có vẻ như đã khôi phục.
Có điều quả thực hắn cũng đã khôi phục không ít.
Một quyền kia thực sự quá nặng, nếu không đủ linh dược, hắn muốn khôi phục ít nhất phải mấy tháng.
Uy lực của Thánh Tử như trăng sáng giữa trời đêm.
"Chung sư huynh định đi gặp người Thiên Vương điện và Ma Sát?"
Giọng nói mềm mại truyền đến.
Bạch Cẩm đi đến bên cạnh Chung Hổ, thân người hơi đung đưa, đôi mắt kiều diễm.
"Họ có kế hoạch, đi nghe ngóng một chút cũng được."
Chung Hổ trả lời, không nhìn Bạch Cẩm.
Lần này hắn lúc không mang Lân Hổ nữa, định đi một mình.
"Sư huynh."
Bạch Cẩm cười xinh đẹp:
"Đêm hôm đó sư huynh gặp Thánh Tử? Có tin tức gì xác định không? Có thể nói cho sư muội biết với?"
"Sư muội đẹp như vậy, dám đi tiếp xúc Thánh Tử sao? Nếu Thánh Tử chính là cái người từng đả thương sư muội kia thì sao?"
Chung Hổ nhìn Bạch Cẩm hỏi.
Nghe vậy, Bạch Cẩm run lên, ý cười ngọt ngào biến mất không tung tích chỉ còn lại vẻ hoảng hốt, nhưng rất nhanh nàng đã khôi phục lại:
"Chẳng lẽ sư huynh nỡ để ta đi chịu chết?"
"Cơ duyên chi địa mở ra, chúng ta đến xem thôi, muốn đối phó Thánh Tử là chuyện của bọn hắn, chúng ta không cần can thiệp."
Chung Hổ nói với Bạch Cẩm.
"Thế nhưng cơ duyên chi địa không phải có đại địa Thần Khuyển sao? Thánh Tử có lợi hại bao nhiêu cũng không thể ở nơi đó đại khai sát giới chứ?"
Bạch Cẩm hỏi.
Nghe vậy Chung Hổ sửng sốt một chút, nhớ đến cảnh trước khi mình ngất đi, hắn nở nụ cười với Bạch Cẩm.
Cười vô cùng quỷ dị.
Không nói nhiều lời, hắn trực thẳng tiến về phía Ma Sát cùng Thiên Vương điện.
Bạch Cẩm ngây người tại chỗ, nụ cười vừa nãy của sư huynh, khiến nàng không hiểu sao lại thấy sợ sệt.
Chẳng lẽ ngay cả đại địa Thần Khuyển đều…
Thánh Tử kia rốt cục có bao đáng sợ?
Đáng sợ như vây, thật sự là Thánh Tử sao?

Chung Hổ đi vào trong hẻm núi.
Người ở đây vô cùng ít ỏi, rải rác mấy người, đều là Đấu Giả thất phẩm.
Họ lấy hai vị Đấu Giả thất phẩm đỉnh cấp cầm đầu.
Một vị mặc áo giáp đen, trên người có hắc khí vây chung quanh.
Thành viên Ma Sát.
Ma Sát, sinh linh được sinh ra trên địa giới ma tu.
Thành viên đông đảo, có thế lực của riêng mình gọi là Thiên Ma điện.
Bên cạnh hắn là một vị thanh niên nam tử, sắc mặt băng lãnh, lại mang theo kiêu ngạo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất