Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa (Dịch)

Chương 13: Chỉ có vậy thôi sao? (3)

Thanh niên tên là Đỗ Nghiệp, tư chất tứ linh căn, nhờ sự giúp đỡ của người Cơ gia mà bái nhập ngoại môn Thái Huyền môn, hơn một năm không gặp, khí chất cả người hắn đã thay đổi. "Cũng ổn." Cố An thuận miệng đáp. Đỗ Nghiệp nhìn hắn, hơi lắc đầu nói: "Ngươi này, lúc đầu nhất quyết đòi đến đây, với thể diện của tam tiểu thư và Cơ gia, muốn nhét ngươi vào ngoại môn, tuyệt không phải chuyện khó, hà tất phải đến nơi này chịu khổ, lại còn không thấy được hy vọng tu luyện." Cố An nhìn tuổi thọ chưa đến một trăm năm mươi của hắn, rồi so sánh với tuổi thọ gần nghìn năm của mình, hắn cười nói: "Tư chất của ta vốn bình thường, lại sợ chết sợ đau, vẫn là nơi thanh tịnh như thế này hợp với ta." Đỗ Nghiệp lắc đầu cười khổ, lại chỉ trích hắn vài câu, sau đó mới nói ra mục đích chuyến đi này: " Cơ Lâm công tử chuẩn bị tạo thế, kéo bè kéo cánh cho tam tiểu thư trong Thái Huyền môn, chúng ta cũng phải góp một phần sức lực, ngày thường ngươi cố gắng thu thập dược liệu, nửa năm ta sẽ đến tìm ngươi lấy, những dược liệu này có thể làm vật trao đổi để Cơ Lâm công tử kéo bè kéo cánh với các đệ tử khác." "Được, không vấn đề gì." Cố An sảng khoái đáp ứng, dù sao dược liệu đối với hắn cũng không quan trọng lắm. Thấy Cố An dễ nói chuyện như vậy, Đỗ Nghiệp nở nụ cười. Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, Cố An đưa Đỗ Nghiệp đến cửa sơn cốc, rồi mới quay về. Hắn vừa trở về sân, đã thấy Lý Nhai đang chờ. Lý Nhai đi đến trước mặt Cố An, ấn quyển bí tịch trong tay vào ngực hắn, nói: "Ta chuẩn bị đi rồi, bộ kiếm pháp này coi như là lễ chia tay, cảm ơn ngươi một năm rưỡi qua đã làm việc cho ta." Cố An nhận lấy bí tịch, trong lòng có một cảm giác vi diệu, mặc dù đã sớm biết Lý Nhai sẽ rời đi nhưng khi thực sự nghe hắn nói muốn đi, trong lòng lại có một chút không nỡ. Trong Dược cốc này, hắn chỉ có hai người bằng hữu, dù sao hắn cũng không có gì để nói với Trình Huyền Đan, Trương Xuân Thu. Lý Nhai tốt hơn Mạnh Lãng nhiều, Mạnh Lãng chính là một tên súc sinh! "Ngươi sắp Trúc Cơ rồi sao?" Cố An mở lời hỏi. Hắn dùng tuổi thọ để thăm dò, thấy tu vi của Lý Nhai đã đạt đến cảnh giới Luyện Khí tầng chín, tốc độ đột phá thật nhanh. Chẳng lẽ trong rừng có cao nhân chỉ điểm hắn? Hay là trong cơ thể Lý Nhai ẩn chứa hồn phách của một lão gia gia bị kẻ gian hãm hại? Lý Nhai gật đầu, nói: "Tháng sau chuẩn bị Trúc Cơ." Hắn dừng lại một chút, nghiêm túc nói: "Lần chia tay này, sợ là không còn dịp có thể gặp lại, ngươi ở trong Dược cốc đừng quá nghe lời Mạnh Lãng, như vậy sẽ khiến hắn được voi đòi tiên, tương lai chắc chắn Dược cốc sẽ có thêm đệ tử khác, ngươi là sư huynh cũng phải có tính khí của mình..." Cố An không nói nên lời, sao một ngày hắn lại liên tục bị hai người giáo huấn? Nhưng so với Đỗ Nghiệp, Lý Nhai chân thành hơn. Cố An đột nhiên thấy không nỡ. Từ nhỏ đến lớn, hắn ở Cơ gia như đi trên băng mỏng, không có bằng hữu thực sự, chỉ có những người hắn cố ý lấy lòng, người tặng quà cho hắn giống như Lý Nhai thì càng không có. Hắn hiểu những lời Lý Nhai nói sẽ thành sự thật, lần chia tay này, có thể là cả đời. Cố An không kìm được nói: "Ngươi cũng vậy, đừng như trước kia nữa, mạng sống là quan trọng nhất, ngươi có thể từ đệ tử tạp dịch vươn lên đến mức sắp Trúc Cơ trong vòng chưa đầy hai năm, thiên tư của ngươi chắc chắn sẽ đứng đầu, chỉ cần ngươi sống sót, ngươi nhất định sẽ trở thành tu sĩ đứng đầu danh chấn thiên hạ." Lý Nhai nghe hắn nói, không khỏi nở nụ cười. Hai người đứng trong sân trò chuyện, không lâu sau, Mạnh Lãng trở về, nghe nói Lý Nhai sắp đi, tâm trạng hắn cũng rất buồn. Cuối cùng, Lý Nhai vẫn đi, sau khi từ biệt hai người Cố An, hắn đi bái kiến Trình Huyền Đan, cuối cùng do Trương Xuân Thu dẫn đi khỏi Dược cốc. Tuyết đông vẫn chưa tan hết, Dược cốc đã trở nên lạnh lẽo hơn nhiều. Lúc rảnh rỗi Cố An bắt đầu luyện kiếm phổ do Lý Nhai tặng, hắn không có yêu cầu gì lớn, không cầu luyện thành, ít nhất cũng phải thành thạo, để nó xuất hiện trong bảng thuộc tính. Để công pháp bí tịch xuất hiện trên bảng thuộc tính cần thời gian, Cố An không muốn đợi đến lúc nguy hiểm mới nghĩ đến nạp mạng rồi phát hiện ra không kịp luyện. Kiếm phổ do Lý Nhai tặng có tên là Lý Gia Thất Kiếm, tên rất bình thường nhưng Cố An biết Lý gia này đại diện cho hoàng thất Thái Thương hoàng triều, vì vậy hắn luyện rất nghiêm túc. Đông qua xuân đến, sức sống tràn ngập khắp Dược cốc. Sau khi Lý Nhai rời đi, Trương Xuân Thu lại dẫn về một người, là một thiếu niên mười bốn tuổi, tên Tiểu Xuyên. Tiểu Xuyên là một thiếu niên cô độc, sau khi vào Dược cốc rất ít giao lưu với Cố An và Mạnh Lãng, sau khi Cố An nhiều lần giúp hắn hái thảo dược, hắn mới có cảm tình với Cố An, hai người dần nói chuyện nhiều hơn, nhưng nhìn chung, Tiểu Xuyên vẫn là người ít nói.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất