Chương 22: Đệ Tử Thiên Tài
Giang Hạo hiểu rõ những gì Liễu Tinh Thần nói.
Nhiệm vụ tông môn, đa phần sẽ đi cùng những người khác, hắn không thể từ chối, cơ hội như vậy chắc chắn sẽ bị lợi dụng.
Một khi gặp người của Thiên Hoan các. Không, phải nói là chắc chắn sẽ gặp những người đó.
Khi đó sẽ nguy hiểm.
Phải nhanh chóng tấn thăng mới có thể đảm bảo an toàn.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Mười chín 】
【 Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 49/100 (Có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 50/100 (Có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (Không thể thu được) 】
Mới tích lũy được một nửa, muốn tấn thăng còn cần nhiều thời gian hơn.
Phải nghĩ biện pháp bồi dưỡng thêm hạt giống linh dược, như vậy mới dễ dàng đạt được bọt khí màu lam.
Từ ngày có một gốc Thiên Hương Đạo Hoa, tốc độ hắn góp nhặt tu vi nhanh chưa từng có.
Mặc dù mức độ nguy hiểm cũng theo đó tăng lên, nhưng thu thập được không ít đồ tốt, rất xứng đáng.
Hồng Mông Tâm Kinh, pháp ẩn giấu, Cửu Thiên Bộ, bọt khí màu lam mỗi ngày.
Có thể coi đây là ăn ba bên, cuối cùng rất dễ chết không có chỗ chôn.
Bởi vì giữa Trưởng lão Bạch Chỉ và nữ nhân kia, cuối cùng vẫn phải đắc tội một bên.
"Đúng rồi, sư huynh có biết khi nào phân phối nhiệm vụ không?" Giang Hạo hỏi dò.
"Vốn là không thể nói, nhưng mà quả thực sư đệ bị đối xử bất công."
Do dự một chút, Liễu Tinh Thần mới nói:
"Nhiều nhất là ba tháng, ít nhất là hai tháng."
Nói xong hắn lại bổ sung:
"Thật ra muốn thoát khỏi khốn cảnh có hai biện pháp, một là trốn tránh Thiên Hoan các, thời gian lâu dài chắc là không có vấn đề, nếu như có thể giúp vị kia tìm được Mị thể mới sẽ càng không có vấn đề.
Hai là thể hiện ra giá trị của ngươi, để sư phụ ngươi không tiếc mọi giá bảo vệ ngươi. Vị kia của Thiên Hoan các sẽ cân nhắc được mất, cuối cùng chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có.
Nhưng cách thứ hai hơi khó khăn, nghe nói gần đây Đoạn Tình nhai thu một vị đệ tử thiên tư trác tuyệt, sư đệ có biết không?"
Giang Hạo lắc đầu, hắn cũng không biết.
Thế nhưng hai cách này đều không dễ dàng.
Trước mắt chỉ có thể theo cách thứ nhất, cách thứ hai không thể nào, hắn không dám biểu hiện ra loại giá trị kia.
Hơn nữa loại giá trị này cũng cần thời gian thể hiện.
Hiện tại, hắn thiếu nhất chính là thời gian.
Còn Đoạn Tình nhai thu đệ tử thiên tư trác tuyệt, hắn cũng không quan tâm chút nào, dù sao hai người cũng không có thù oán gì.
Hắn chỉ cần làm việc như thường là được.
Sau đó, hắn lại hỏi tu vi của người dẫn đầu đội nhiệm vụ, Liễu Tinh Thần nói cho biết, không có gì thay đổi sẽ là Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng nếu xảy ra việc ngoài ý muốn sẽ là Trúc Cơ viên mãn.
Giang Hạo cúi đầu trầm mặc một lúc, Trúc Cơ hậu kỳ hắn còn có thể nhanh chóng bắt kịp, còn Trúc Cơ viên mãn trước mắt hắn không thể đạt tới.
Chỉ có thể mau sớm nghĩ ra biện pháp.
Lại trò chuyện đôi câu, sau đó Liễu Tinh Thần rời đi, trước khi đi nói cho Giang Hạo biết vị kia của Thiên Hoan các không so đo nữa, sắp tới là tháng ngày hắn được thoát khỏi danh sách phản đồ tình nghi.
Nhìn đối phương rời đi, Giang Hạo cảm khái, Liễu Tinh Thần quá tốt với mình.
Thiên Hương Đạo Hoa xuất hiện, khiến cho tình cảnh của hắn tốt hơn nhiều.
Bởi vì đắc tội Thiên Hoan các, hắn không dám qua lại gần gũi với những người quen trước kia, hắn cũng không lo lắng chuyện phản đồ.
Tất cả mọi người đều lợi dụng lẫn nhau.
"Hai tháng, sáu mươi ngày, mỗi ngày nhận được một điểm tu vi, cũng chỉ đủ tu luyện một lần. Lấy ít tiền lời đi mua hạt giống linh dược."
Trước mắt, đây là biện pháp duy nhất hắn có thể nghĩ tới, nhưng hiện tại không có nhiều linh thạch, hơn nữa gần đây cũng chỉ kiếm được có hơn chín mươi linh thạch.
Đủ để mua hai xấp tài liệu phù lục tốt.
Không biết có thể mua được bao nhiêu hạt giống linh dược.
…
Ngày tiếp theo.
Cổng Linh Dược viên.
Giang Hạo thấy một vị thiếu niên trạc tuổi mình, hình như nhỏ hơn một chút.
Quần áo chỉnh tề, đúng quy củ, trên mặt còn sót lại một vẻ non nớt.
Bên cạnh hắn có một vị nam tử trung niên đi theo.
Hai người giống như đang trò chuyện trao đổi gì đó, thiếu niên thỉnh thoảng gật đầu, khiêm tốn tiếp nhận.
Nam tử trung niên chính là sư phụ của Giang Hạo, Nhai chủ Đoạn Tình nhai, Khổ Ngọ Thường.
Thấy vậy, Giang Hạo không muốn quấy rầy, định tránh đi chỗ khác.
Vị thiếu niên kia dường như đã nhìn thấy hắn, nên chỉ có thể nhanh chân đi đến trước mặt sư phụ, cúi người thi lễ:
"Đệ tử bái kiến sư phụ."
Nghe vậy, Khổ Ngọ Thường đưa ánh mắt nhìn sang Giang Hạo, híp mắt giống như đang suy tư điều gì đó, cuối cùng chỉ khẽ nói:
"Ngươi tới thật đúng lúc, đưa sư đệ ngươi đi làm quen Linh Dược viên một chút.
Hắn vừa tới đây không lâu, còn chưa quen thuộc.”
"Vâng." Giang Hạo gật đầu đồng ý.
Linh Dược viên hầu như đều do hắn quản lý, cho nên tìm hắn là điều không thể bình thường hơn được.
Có phải vừa rồi sư phụ đang tự hỏi chuyện một ngàn linh thạch hay không, hắn cũng không quan tâm.
Bản thân chỉ cần nỗ lực sống sót, những cái khác không yêu cầu xa vời.
Trong Ma môn, không bị đâm một đao đã là không tồi.
Cần hiểu rõ tình thế.
"Ta họ Giang, tên đầy đủ Giang Hạo, tạm thời hỗ trợ quản lý ở Linh Dược viên."
Chờ sư phụ rời đi, Giang Hạo tự giới thiệu.
Hắn biết, vị này chắc là đệ tử thiên tài mà Liễu Tinh Thần nói tới.
Trúc Cơ sơ kỳ, mười tám mười chín tuổi, nếu như chỉ dựa vào thiên phú, như vậy quả thực lợi hại.
Tò mò, hắn kích hoạt thần thông, tiến hành giám định.
------