Chương 42: Giả Chết Y Như Thật!
Bên trong cuốn sách màu đen này không có nhiều chữ viết, nhưng những thứ phía trên lại khiến cho người ta phải run sợ, dường như cái trò chơi này không chỉ đơn giản là sa bàn tiến hóa, bào tử diễn hóa ra giống loài...
Có vẻ bọn họ mới chỉ khám phá một góc của trò chơi sa bàn này mà thôi.
- Quá trâu bò! Trò chơi này phát nổ, nhất định phải phải phát nổ!
- Ban đầu tôi cho rằng trò chơi sa bàn này mặc dù có độ tự do rất cao, nhưng bối cảnh thiết lập lại quá yếu. Nhưng bây giờ xem ra, bối cảnh của trò chơi này lại không hề đơn giản!
- Nhanh nhanh nhanh, đến giờ rồi, gấp sách lại đi, Boss người khổng lồ quay lại kìa, không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, phải giết Boss trước đã!
Bỗng có người kêu to.
Phía xa, một bóng dáng người khổng lồ chậm chạp tiến lại gần.
...
Hứa Chỉ mang theo hộp cơm quay trở lại.
Hắn không hề biết khi mình ra ngoài thì đám người chơi kia đã lén lút xem trộm nhật kí thực nghiệm của hắn.
Bọn họ nghĩ đến các tình tiết ẩn dấu, kích động bàn luận sôi nổi, còn suy diễn ra bối cảnh thiết lập của trò chơi, không ngừng suy luận ra các câu chuyện tiếp theo, đồng thời cũng đang thổi phồng trù hoạch trò chơi rồi.
- Chuyện của nha đầu Trần Hi đã xong, yêu xa thì vẫn cần phải an ủi đôi câu mới được. Thế thì, bây giờ sẽ bắt đầu kiểm tra những giống loài mới, lại còn món nợ của mình với người anh em Tốc Độ Xe Akina này cũng nên được giải quyết dứt điểm rồi.
Ở trong sa bàn.
Khắp nơi đều là những ngọn núi cỡ nhỏ yên tĩnh vắng lặng, hơn nữa không có người khổng lồ xuất hiện, đám người chơi bắt đầu hò hét chạy như điên đi khắp nơi.
Hiển nhiên, bọn họ đang nhân cơ hội này để chuẩn bị mưu nghịch Hứa Chỉ.
Hứa Chỉ lại chẳng hề để tâm đến, vẫn làm việc và nghỉ ngơi như bình thường. Hắn từ tốn ngồi lên ghế, mở nắp hộp cơm ra và bắt đầu ăn, hắn cũng muốn xem thử đám người chơi này định xử lí mình như thế nào.
- Xem hôm nay có gì ăn nào.
Hứa Chỉ mở hộp cơm ra, nhìn những món cà rốt, trứng chiên, rau xanh hợp khẩu vị ngon mắt vừa miệng kia, cũng có hứng thú ăn cơm.
Lúc này, đột nhiên cánh tay cảm thấy hơi nhói lên.
Là một đám côn trùng kì quái đang cắn tay hắn, cảm giác như bị muỗi đốt vậy.
- Ra là vậy sao? Dương đông kích tây?
Hứa Chỉ mỉm cười, rất nhanh đã nhìn thấu được kế hoạch của bọn chúng. Ban đầu thì để đám côn trùng đi tấn công, đến khi hắn bận tiêu diệt chúng thì cử ra một tên có kịch độc chạy vào trong hộp cơm của hắn đầu độc.
- Giảm thấp cảm giác đau rồi tự bạo, dùng tính mạng của mình để hấp dẫn sự chú ý của ta, tranh thủ thời gian cho Tốc Độ Xe Akina lẻn vào hộp cơm.
Kế hay đấy, không hổ là những người chơi thâm niên kiên cường từng trải qua biết bao trò chơi, có thể nghĩ ra được chiến thuật như vậy để đánh bại Boss người khổng lồ như hắn.
Hứa Chỉ nở một nụ cười tà ác:
- Phó não Trùng Sào, hãy cưỡng chế nâng cao cảm giác đau của bọn họ lên 50% đi!
100% tri giác chính là cảm giác ở thế giới hiện thực, trong trò chơi phải trải qua cảm giác tử vong thì ngoài hiện thực cũng sẽ cảm nhận được sự đau đớn của tử vong.
Nếu để bọn họ trải nghiệm cảm giác tử vọng thực sự thì có vẻ quá nặng tay rồi, dù sao thì Hứa Chỉ cũng không phải ác ma.
Nhưng dù chỉ là 50% cảm giác tử vong cũng để khiến bọn họ sống dở chết dở rồi, sẽ để lại cho họ những di chứng không thể phai mờ.
Bốp!
Sau khi nâng cao cảm giác đau, Hứa Chỉ thản nhiên đập chết con côn trùng kia.
A a a!!!
Người chơi đó bị đập thành một bãi thịt nát đỏ tươi, lập tức cảm thấy đau đớn kinh khủng.
Cảm giác đó còn khốn khổ hơn mười cực hình thời cổ đại, khiến cho hắn phát ra tiếng gào thét như mổ heo, những người chơi khác nghe vậy cũng thấy sởn tóc gáy.
- Không phải mình đã điều chỉnh cảm giác đau về 0% rồi sao?
Khi hắn thoát khỏi trò chơi, tháo kính mắt VR ra thì cả người bắt đầu đổ mồ hôi như tắm, không ngừng thở dốc.
Quần áo của hắn đã bị ướt nhẹp, các cơ bắp thì liên tục co giật. Do phải trải qua cảm giác đau đớn khi tử vong một cách quá chân thực trong trò chơi, vì thế hiện giờ hắn gần như đã mệt lả.
Trong lúc đó, những người chơi khác không hề biết đến sự việc đã xảy ra, chỉ thi nhau giơ ngón cái lên.
- 666! Người anh em này diễn sâu thật đấy, lúc diệt Boss còn phát ra tiếng côn trùng kêu thảm thiết như thế, đã chạm tới linh hồn tôi luôn rồi!
- Người đi đầu đã nhiệt tình như vậy thì tôi cũng phải anh dũng hy sinh rồi.
Một người khác bật cười, đắc ý nói:
- Xem kỹ nhé! Tôi mang theo quần thể của mình xông lên, sẽ kêu càng thảm thiết, càng chân thực hơn so với hắn!
- Thế phải xem người anh em rồi!
- Chúng ta đã qua ngày đầu của Beta 2.0 rồi, giết Boss ở phó bản ghế lớn nhất định phải có xe tăng, liều chết hấp dẫn cừu hận mới được.
Ý kiến của người chơi này được mọi người đồng tình, vì thế cảm thấy rất đắc ý, nhanh chóng bò ra khỏi ghế. Hắn đã điều chỉnh cảm giác đau về 0%, mang theo quần thể của chính mình lén lút bò lên cánh tay của Hứa Chỉ, noi gương người đi trước há mồm ra cắn một miếng thật to.
Nhưng mà, hắn chưa kịp làm gì thì đã bị đập bẹp.
Một bàn tay khổng lồ tựa như ngũ chỉ sơn, che trời lấp đất vung xuống.
Chỉ một cú đập, hắn đã biến thành đống thịt nát.
A a a a!!!
Đau quá!
Con côn trùng đó phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Tiếng kêu này bi thảm hơn người trước rất nhiều, tựa như đang phải trải qua nỗi đau khổ lớn nhất thế gian, người ngoài nghe được đều thấy sởn gai ốc.
- 666!
- Ông anh này chết đẹp lắm!
- Còn diễn sâu hơn cả người đầu tiên nữa, nghe thảm hại hơn nhiều!
Những người xung quanh nghe vậy, càng thỏa mãn hơn!
Bọn họ không thể kiềm lòng được!
Xem đi! Cái gì mới gọi là vua màn ảnh?
Chính là đây chứ đâu!
Người anh em này nhập vai rất tốt, chết một cách quá chân thực!
Đám người chơi đứng đó vỗ tay hoan hô, vì để đẩy ngã Boss người khổng lồ, bọn họ thật sự đã dốc hết toàn lực rồi.
- Các anh em, giờ đến lượt tôi hấp dẫn cừu hận của Boss. Hai người kia đều kêu thảm, sau khi bị chụp chết kêu quá giả rồi, Boss người khổng lồ cũng sẽ cảm thấy không đúng. Lần này, tôi sẽ biểu diễn cho mọi người thấy một côn trùng rắn rỏi kiên cường, khẳng khái hy sinh, dù bị đập chết cũng không kêu lên tiếng nào!
Một người khác lại bò ra, chậm rãi leo lên cánh tay Hứa Chỉ, chuẩn bị cắn hắn.
Bộp!
Thịt nát xương tan, máu me be bét.
Á a a a a!!!
Đau chết mất!!
Hắn còn la hét thảm thiết hơn hai người trước.
Tiếng thét của hắn vang vọng khắp không gian, quá mức bi thiết, tựa như của quý bị người ta đá mấy trăm cái sau đó lại bị xát ớt vắt chanh, đau đớn không từ ngữ nào có thể hình dung được.
- Trời đất, người này nói một đằng làm một nẻo!
- Không phải bảo sẽ đi theo hướng rắn rỏi kiên cường à? Hét thảm như thế để làm gì chứ?
- Làm trái ngược so với điều đã nói với chúng ta, có thể là một tên đần.
Mọi người thấy thế thì lắc đầu ngao ngán, không hề nghi ngờ gì khác, tiếp tục lăn lê trong góc cái ghế, nhanh chóng lấy việc đánh Boss làm phương châm.
Theo ba con côn trùng vì hấp dẫn quái mà hy sinh oanh liệt, Boss người khổng lồ “ngu xuẩn” không hề để ý đến bên này đang có một con Gà Đưa Ma thừa cơ lén lút bò lên trên quần hắn, sắp đến gần được hộp cơm.
- Người tiếp theo sẽ là tôi!... Tôi sẽ không ngu ngốc giống người lúc nãy đâu, tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào mới là côn trùng kiên cường nhất! Khi ta chết thì dù có bị đập nát bét, tứ chi đứt lìa cũng không kêu rên tiếng nào.
Bộp!
Đập một cái chết ngay.
Á a a a a a!!!
Đau chết ta rồi!!
Ngay sau đó, hắn đã phát ra những tiếng kêu thê thảm, tan nát cõi lòng.
Hắn la hét như đất trời đang sụp đổ, tiếng hét xuyên thủng trời xanh.
- Hừ hừ, côn trùng kiên cường nhất đâu rồi? Cuối cùng thì... Thật là thơm! Nhưng mà người anh em này diễn như thật luôn, nghe không khác gì đang trải qua cực hình, chúng ta phải khen ngợi mới được!
- Đáng khen đấy!
- Có cố gắng!
Đám người chơi châu đầu ghé tai, bàn luận sôi nổi.
Lúc này lại có một người chơi nữa đứng ra, tên là "Ta Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ, Muốn Tiến Hóa Thành Côn", với giống loài năm cánh tay. Hắn khá nổi tiếng trong cộng đồng người chơi, chỉ thấy hắn điềm tĩnh lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Mọi người hãy xem tôi đi, Hoàng tử nhỏ dị dạng tôi đây không giống với những người chơi khác, nhìn xem tôi biểu diễn cái gì mới thật là kiên cường nhé!
Lúc này, người đáng tin cậy đã xuất hiện rồi!
Đám người chơi đều thấy yên tâm hơn hẳn.
Sau khi tiếp xúc với người chơi này thì ai cũng biết tính tình hắn trầm ổn bình tĩnh, nghiêm túc không thích đùa cợt giống những người kia, chắc chắn sẽ không lừa gạt mọi người, có lẽ lần này bọn họ sẽ được chứng kiến sự kiên cường đích thực.
- Nhìn vẻ mạnh mẽ bất khuất của tôi đi, tráng sĩ đi không hẹn...
Bốp!
Lại một cú đập.
Á á a a a a!!!
Đau đau đau đau đau!!
Hắn cũng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Giống loài dị dạng của hắn bị đập nát bấy, bao nhiêu chân tay đều bị rụng ra hết, năm cánh tay dị dạng cũng bị đập nát như tương bần, chất lỏng màu đen chảy ra thành vũng, nhìn thi thể thảm đến mức đầu hay chân cũng không phân biệt nổi.
Cùng với đó, tiếng kêu thảm thiết của hắn vang lên, làm cho đám người chơi đang núp trong góc nghe được phải tê dại da đầu.
Đám người chơi:
- ????
Kiên cường là đây à?
Sao còn thảm hơn những người khác nữa vậy, ngươi có hiểu lầm gì với hai chữ kiên cường sao?
Bọn họ không khỏi kinh ngạc, trầm mặc mất mười giây.
Bỗng nhiên, cả đám quay qua nhìn nhau cười ha ha:
- Không ngờ người này ngày thường nghiêm túc như vậy mà bây giờ cũng trêu chọc chúng ta. Những người này, chơi trò chơi làm gì, đi tham gia đóng phim cũng có thể nhận được danh hiệu vua màn ảnh, thật sự là nhân tài không được trọng dụng.
- Đúng vậy, bọn họ giả chết y như thật!
----------------