Chẳng Hay Khi Nàng Đến, Tuổi Xuân Đã Muộn Màng

Chương 4

Chương 4
Một màn làm nhục, kết thúc bằng việc Lý Mộ Vân bị mắng vài câu, còn ta bị phạt quỳ một ngày một đêm. Ta quỳ ngoài Chính Nguyên điện, mặc cho mưa làm ướt xiêm y, lưng vẫn thẳng tắp.
“Ta quỳ cùng nàng.” Dư Thế An quỳ xuống bên cạnh ta.
Ta nhìn Chính Nguyên điện, cười khổ: “Phụ hoàng luôn thiên vị như vậy.”
Dư Thế An cúi đầu im lặng một lúc lâu: “Triều Triều, xin lỗi nàng.”
Chàng cho rằng những ấm ức ta chịu đều là do chàng. Ta nắm lấy tay chàng, nhìn vào mắt chàng, nói từng chữ một: “Thế An, chúng ta là vợ chồng.”
Ta và Dư Thế An quỳ trước Chính Nguyên điện, ngắm mưa kinh thành suốt một đêm.
Dư Khanh An đã sớm nhận được tin, đã sắp xếp xe ngựa và quan y chờ sẵn ngoài cổng cung. Đệ ấy sắp xếp rất chu đáo, lò sưởi, y phục đều đầy đủ.
Khi quan y vén ống quần ta lên để lộ đầu gối, mắt đệ ấy đỏ hoe. Chỉ trong một khoảnh khắc, đệ ấy đã quay mặt đi để tránh hiềm nghi.
Chiếc xe ngựa chật hẹp có bốn người ngồi, đệ ấy luôn quay lưng về phía ta.
Lòng ta, còn chua xót hơn cả đầu gối.
Đột nhiên xe ngựa xóc nảy, đầu gối ta không giữ được thăng bằng, cả người đổ về phía trước.
“Tẩu tẩu cẩn thận!” Đệ ấy nhanh chóng đỡ lấy ta, một mùi hương thanh khiết thoang thoảng bay tới.
Sau khi ta ngồi vững, Dư Khanh An lập tức rụt tay lại.
“Đa tạ nhị đệ.” Ta cúi mi mắt, ngón tay vừa chạm vào đệ ấy hơi nóng lên, dưới tà váy, ta siết chặt mảnh ngọc bội khóa đồng tâm đó.

Ngày hai mươi tám tháng sáu năm Tân Mùi
Phía bắc Hung Nô nổi loạn, Thế An theo quân ra trận. Lần đầu tiên ta cảm nhận được tâm trạng của người thân võ tướng. Bồn chồn lo lắng, thương nhớ khôn nguôi.
Nhưng ta không thể làm gì được, chỉ có thể ngày ngày thắp hương cầu xin chư Phật phù hộ phu quân bình an.
Kể từ khi Thế An đi, Dư Khanh An chưa từng đến nữa. Để tránh hiềm nghi, đệ ấy như người vô hình, chưa bao giờ chạm mặt ta.
Ta cầu nguyện Thế An bình an, cũng hướng về phía sân của đệ ấy mà nhung nhớ.
Ta biết mình không nên, nhưng ta, không thể kiểm soát được trái tim mình.

Ngày rằm tháng tám năm Tân Mùi
Gần đây ta cảm thấy không khỏe, tinh thần không được thoải mái. Gọi quan y đến, khám ra là ta đã có thai. Ta rất vui, lập tức viết một bức thư, sai người đưa đến phương Bắc.
Ta có thể tưởng tượng được cảnh Thế An vui mừng đến nhảy cẫng lên.
“Thế An, vì con, hãy trân trọng bản thân nhé.”
Ngoài cửa sổ, trăng tròn vành vạnh, ta mới nhớ ra hôm nay là Trung thu. Lẽ ra phải là ngày cả nhà đoàn tụ. Không biết Dư Khanh An có giống ta không, đang ngắm trăng mà buồn bã.
Đột nhiên, nỗi nhớ nhung ập đến như sóng vỗ.
Ta sai tỳ nữ mở chính sảnh, chuẩn bị vài mâm cơm đoàn viên, mời tất cả mọi người trong phủ cùng ăn.
“Anh Đào, đi mời nhị công tử. Cứ nói, đây là bữa cơm đoàn viên, cũng là để chúc mừng Dư gia có hậu.”
Thế An không có ở đây, chỉ có trong những dịp như thế này, giữa chốn đông người, ta mới có thể đường hoàng gặp đệ ấy.
Xin lỗi, Thế An.
Vào những ngày như thế này, ta thật sự rất rất rất nhớ đệ ấy.
Dù chỉ là nhìn thấy đệ ấy một lần.
Dư Khanh An mặc trang phục chỉnh tề đến, rõ ràng rất vui mừng trước tin ta mang thai. Các gia nhân vây quanh bàn ăn ồn ào, trong khi bàn chính chỉ có ta và đệ ấy.
Đệ ấy chúc mừng ta, trong mắt đều là nụ cười thật thà.
Các gia nhân đến kính rượu chúc mừng ta, đệ ấy lấy cớ ta đang mang thai để đỡ rượu thay ta. Ta đứng sau lưng đệ ấy, nhìn bóng lưng cao gầy của đệ ấy, trong lòng tràn ngập nỗi chua xót xen lẫn ấm áp.
Đệ ấy đã bảo vệ ta, vậy là đủ rồi. Chút ấm áp nhỏ nhoi này cũng đủ để an ủi nửa đời còn lại của ta.
Đệ ấy chắc cũng biết hôm nay là ngày đặc biệt, sợ ta nhớ phu quân mà trong lòng không thoải mái, nên không rời đi sớm.
Đệ ấy ở lại với ta gần nửa đêm, cho đến khi bữa tiệc kết thúc.
Bữa tiệc tan, ta một mình ngồi trong chính sảnh, đối diện với những tàn dư của bữa tiệc, mặc cho gió lạnh thổi qua da thịt.
Rồi cầm lấy chén rượu đệ ấy đã uống, nhấp ngụm rượu đầu tiên của đêm nay.
Cảm ơn đệ, Dư Khanh An, đã cho ta một kỷ niệm đẹp đến vậy.
Lý Triều Hoa ta đời này, không còn gì phải hối tiếc nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất