Chương 44: Thiên Tai
Tequila, còn được gọi là Vương quốc trên cầu, tên đầy đủ là Tequila wolf, được hạ lệnh xây dựng từ bảy trăm năm trước, với ý đồ nối liền toàn bộ các hòn đảo ở Đông Hải.
Tính đến hiện tại, cây cầu này vẫn đang trong quá trình thi công.
Người trên cây cầu ấy, phần lớn đều là kẻ không thuộc liên minh các quốc gia trực thuộc Chính Phủ Thế Giới, còn có cả tội phạm từ khắp nơi bị đưa tới.
Diện tích cây cầu vô cùng rộng lớn, mấy trăm năm trôi qua, những “lao động giả” năm xưa định cư tại đây, cùng với đám người không ngừng được đưa đến, dần dần hình thành nên một quốc gia mới – do đó mới có tên gọi Tequila.
Bị Marika nhắc nhở một câu, Sager liền cảm thấy, việc tìm kiếm thuộc hạ tại Tequila quả thật là một chủ ý không tồi.
Sau hai ngày cuồng phong mưa bão, rốt cuộc thời tiết cũng dịu lại.
Bọn thuộc hạ giờ đây cầm cây lau mà dọn dẹp boong tàu, trên sàn tàu rộng lớn, bong bóng xà phòng lấp lánh lần lượt nổi lên.
“Các ngươi, đến ăn chút gì đó để bổ sung thể lực đi.”
Marika một tay bưng chiếc khay khổng lồ, dịu dàng gọi những tên hải tặc đang lao động kia.
Một đám hải tặc lập tức ùa tới, cầm lấy bánh mì kẹp thịt nướng trong khay, ăn ngấu nghiến mấy miếng liền cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên.
“Đồ ăn của Marika đại nhân thật sự mỹ vị vô cùng!”
“Được ăn món Marika đại nhân làm, đời này coi như không uổng!”
“Làm hải tặc đúng là tuyệt nhất!”
Thậm chí còn có kẻ cảm động đến phát khóc.
“Ăn no là được rồi.”
Marika mỉm cười dịu dàng:
“Vậy thì, xin hãy tiếp tục cố gắng làm việc nhé.”
“Rõ! Marika đại nhân!”
Đám hải tặc lại cầm cây lau lên, tốc độ lao dọn boong tàu so với trước nhanh gấp ba lần.
Từ khi lên thuyền, Marika đã nhanh chóng đứng vững chân, vô cùng được đám hải tặc hoan nghênh.
Tay nghề nấu ăn tuyệt đỉnh, dùng mỹ thực xoa dịu lòng người.
Tính cách dịu dàng, khiến nàng luôn kiên nhẫn lắng nghe bọn hải tặc trò chuyện, thậm chí còn ân cần khuyên nhủ, giống hệt một đại tỷ tri kỷ biết thấu hiểu lòng người.
Dù sao thì, ai mà không thích một tỷ tỷ tóc đen dài thẳng, nấu ăn ngon và dịu dàng kia chứ?
Renetia thấy nàng, cũng không mắng mỏ gì, chỉ cần là người không bị mắng trên con thuyền này, tất nhiên là có địa vị.
Thấy đám hải tặc lại bắt đầu làm việc, Marika mỉm cười bước lên tầng ba của kiến trúc boong tàu.
Không gian tầng ba, ngoài phòng điều khiển ở tầng cao nhất có thể quan sát toàn cảnh ra, thì tầng bên dưới được dùng làm phòng họp.
Trong phòng họp, Pearlng bận rộn bày thức ăn lên từng chiếc bàn.
Món ăn là do Marika nấu, nhưng chuyện bày biện thì không đến lượt nàng, việc đó để cho Pearl lo.
Đến khi dọn dẹp xong, Sager mới bước vào phòng họp, tìm một cái ghế ngồi xuống, nhích nhích mông, bĩu môi nói:
“Ghế này chẳng thoải mái gì hết, lần sau phòng họp nhớ đặt thêm một cái vương tọa nữa nha.”
Cảm giác chẳng thoải mái bằng cái vương tọa trong khoang thuyền của hắn.
“Tại sao ngươi không mang luôn cái ngai đá ở Vương quốc Thâm Lâm về đây chứ?”
Renetia tìm một chỗ ngồi, gắp một miếng cá cho vào miệng, vẻ mặt hưởng thụ:
“Mỹ vị!”
“Cục đá nát ấy có gì hay ho, đã bị ta đá gãy rồi. Đừng có nói tới mấy thứ gọi là tác phẩm nghệ thuật. Trên đảo ấy đá nào mà chẳng là thứ nghìn năm, ta không cần mấy thứ đó, nhất là khi người ta còn nghèo. Giờ ta chỉ muốn vàng bạc châu báu. Ngai vàng ấy, tất nhiên cũng phải thật lộng lẫy.”
Sager rót rượu bằng bình sứ nhỏ, uống cạn một ly, tiếp tục nói:
“Được rồi, bắt đầu họp thôi.”
Cách bố trí trong phòng họp không nghiêm túc lắm, mọi người ngồi tùy ý quanh Sager làm trung tâm. Gần hắn nhất là Lili, rồi đến Renetia và Marika, còn ở hàng cuối là Gin và Pearl.
“Tequila là nơi không có điểm đổ bộ chính thức, muốn lên đó hơi phiền toái một chút. Cho nên kế hoạch của ta là… Ta sẽ lên trước, rồi chiêu mộ thuộc hạ. Chỉ cần có người chịu theo, ta liền đập vỡ cầu, để mọi người từ đoạn cầu vỡ ấy trèo xuống thuyền, thế nào?”
“Gọi đó là kế hoạch á?”
Renetia ngẩn người:
“Chẳng phải chỉ là ngươi xông thẳng vào à?”
“Còn biết làm sao giờ.”
Sager nhún vai:
“Ta không phải loại thích ngồi trong góc tối bày mưu tính kế. Thẳng thắn đối mặt, là cách đơn giản nhất, hiệu quả nhất.”
Tiến vào Tequila, không phải là không có cách…
Thuyền bọn họ hiện tại, ngay cả hải tặc kỳ cũng chưa treo lên, chủ yếu là bởi vì người quá ít, mà Sager cũng còn chưa nghĩ ra được tên.
Thế nhưng để thể hiện bản thân là hải tặc, bọn họ vẫn treo lên một cánh buồm đen, nếu không, một con thuyền không có bất kỳ biểu tượng nào, rất dễ khiến người khác hiểu lầm.
Dựa vào việc giả dạng thương thuyền hoặc thuyền buôn nô lệ để tiếp cận Tequila, sau đó đánh úp?
Vậy chẳng phải biến thành Krieg rồi sao?
Sager đối với loại hành vi này không có hứng thú.
“Chúng ta có thể làm gì?” Lili hỏi.
“Trước tiên học được Nguyệt Bộ đi, thực lực không đủ thì chẳng làm được gì đâu.”
Sager gắp một miếng cá, nói: “Đợi đến khi thu nhận đủ thuộc hạ, chúng ta liền có thể tung hoành khắp Đông Hải, đến lúc đó đi cướp một vòng để tích lũy tài phú, các ngươi cũng tranh thủ luyện tập, đợi đến khi mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, liền có thể tiến vào Đại Hải Trình rồi!”
Miếng cá nhét vào miệng, Sager vừa nhai vừa rót cho mình một chén rượu, nâng chén hướng về phía mọi người:
“Chúng ta sẽ cướp một đường đến Tân Thế Giới!”
...
Đông Hải, trên một chiến hạm có ký hiệu đầu chó.
“Ba mươi triệu.”
Coby ôm cây lau nhà, đứng trong hành lang tàu chiến nhìn tờ truy nã của Luffy, kiên định nói:
“Luffy, ngươi đang tiến bước trên con đường mộng tưởng của mình, ta hiện tại cũng sắp tiến vào Đại Hải Trình rồi, lần sau gặp lại, ta nhất định sẽ trở thành tướng quân của Hải Quân!”
“Coby! Mau lại đây giúp một tay, đừng có lười biếng nữa!” Helmeppo ở bên cạnh quát lên.
“Đến ngay đây!”
Coby giật mình một cái, liền chạy vội về phía trước.
Còn trên boong tàu, nơi mũi thuyền, một nam nhân thân hình cường tráng mặc tây trang trắng, khoác hải quân bào, đội mũ đầu chó, hai tay đút túi, đang chăm chú nhìn về phía đại dương.
“Trung tướng.”
Một nam nhân mũi khoằm, ăn mặc như hắc bang tiến lại gần, nói:
“Luffy - tiểu tử đội rơm đã tiến vào Đại Hải Trình rồi.”
“Tiến vào rồi sao? Vậy thì sợ là không gặp được nữa rồi! Phụ ha ha ha ha!” Nam nhân đội mũ chó cười lớn.
“Phải, tiến vào Đại Hải Trình thì rất khó để gặp lại... có điều.”
Hắn cầm lên một tờ truy nã, nói:
“Người này vẫn còn đang lẩn quẩn tại Đông Hải.”
Nam nhân đội mũ chó liếc nhìn tờ truy nã, “Là hắn đã xử lý tên ngốc Annio kia sao?”
“Vâng, Norton · Sager, liên tiếp cướp bóc nhiều thị trấn, hủy diệt hai... không, hiện tại là ba quốc gia rồi. Tin tức mới nhất cho thấy, hắn xông vào Thâm Lâm Vương Quốc, giết chết quốc vương, vương cung bị thiêu rụi hoàn toàn, hơn nữa còn bắt sống 'quốc vương' của Thiển Sa Vương Quốc.”
Nam nhân mũi khoằm nói: “Hiện tại trên biển đã lan truyền lời đồn, chỉ cần người này xuất hiện, nơi đó tất sẽ xảy ra ‘thiên tai’.”
“Phụ ha ha ha ha, Thiển Sa Vương Quốc mà cũng có quốc vương à? Thâm Lâm Vương Quốc lão phu cũng từng nghe qua đấy, tên Sager này làm không tồi đâu!” Nam nhân đội mũ chó cười ha hả.
“Trung tướng, chuyện này không thể tùy tiện nói.” Nam nhân mũi khoằm nhắc nhở.
“Ừm.”
Nam nhân đội mũ chó lại nhìn tấm truy nã, “Nếu còn ở Đông Hải, vậy thì đi bắt hắn thôi! Bogard, hắn sẽ đi đâu?”
“Theo như điều tra, hải tặc đoàn của hắn người còn rất ít, chắc chắn sẽ chiêu mộ thêm thuộc hạ. Gần đây chỉ có Tequila và Thiển Sa Vương Quốc... Hắn có liên hệ với Tequila, nếu đã ‘bắt’ quốc vương của Thiển Sa Vương Quốc rồi, vậy khả năng cao hắn sẽ đến đó.” Nam nhân mũi khoằm nói.
Nửa khuôn mặt dưới chiếc mũ chó của nam nhân kia nhe răng cười, lộ ra vẻ hứng thú:
“Vậy thì đến đó thôi!”