Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 715

CHƯƠNG 715

Trình Kiêu hỏi Lâm Ngọc: “Nếu tôi đi, lát nữa anh ta đến báo thù thì chị phải làm sao?”

Lâm Ngọc cười khẩy: “Buồn cười, tôi là trợ lý của Chủ tịch Tập đoàn Đông Vương, anh ta dám làm gì tôi chứ?”

“Cậu mau đi đi! Nếu muộn là không đi được nữa đâu!”

Trình Kiêu ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Hay là thế này đi, chúng ta đợi ở đây nửa tiếng, nếu tên kia không trở lại thì chị cứ đuổi việc tôi.”

“Nếu anh ta trở lại trong vòng nửa tiếng, hơn nữa đồng ý dẫn chị tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ, chị phải tiếp tục thuê tôi, được chứ?”

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt khó hiểu, cau mày nói: “Cậu bị điên à? Với tính cách có thù tất báo của Nghiêm Thuỵ Văn, chắc chắn anh ta sẽ trả thù cậu! Cậu lại còn dám ở lại đây nửa tiếng!”

“Cậu mau đi đi! Đừng lề mề nữa. Cậu là người ngoài, tôi không muốn kéo cậu vào chuyện này.”

Trình Kiêu rất muốn nói thật ra anh không phải người ngoài.

Nhưng vì không làm ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử, bây giờ vẫn chưa phải lúc anh để lộ thân phận.

“Đợi nửa tiếng.” Trình Kiêu quyết tâm nói.

Dường như Lâm Ngọc bị sự tự tin của anh làm ảnh hưởng, ma xui quỷ khiến đồng ý: “Được! Tôi sẽ điên với cậu một lần, nhưng nếu nửa tiếng sau Nghiêm Thuỵ Văn vẫn chưa quay lại thì cậu phải lập tức rời đi!”

“Được.” Trình Kiêu gật đầu đồng ý.

Ở một góc cầu thang, Nghiêm Thuỵ Văn hoảng hốt chạy thục mạng lập tức gọi điện thoại cho ba của anh ta.

“Ba, con bị vệ sĩ của Lâm Ngọc đánh! Ba phải trả thù cho con, chúng ta lập tức rút vốn đi! Con muốn để người phụ nữ thấp hèn kia quỳ xuống cầu xin con!”

Ở đầu bên kia điện thoại, một người đàn ông trung niên gào thét: “Hoang đường! Con có thể dùng đầu óc để suy nghĩ không! Bây giờ đang là giai đoạn quan trọng để đối phó với Vương Đỗ Lan, con lại bảo ba rút vốn? Đầu con bị lừa đá à?”

Nghiêm Thuỵ Văn nói với vẻ mặt uất ức: “Vậy phải làm sao đây? Đâu thể để con bị đánh như thế được?”

“Thuỵ Văn, con phải nhớ rằng, chuyện nhỏ không nhịn sẽ phá hỏng chuyện lớn! Bây giờ con quay lại, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, thậm chí chủ động xin lỗi cô ta, tránh rút dây động rừng. Đến khi chúng ta hợp tác với nhà họ Tống, nắm giữ Tập đoàn Đông Vương, con muốn trả thù Lâm Ngọc thế nào cũng được.”

Nghiêm Thuỵ Văn tỏ vẻ hưng phấn, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.

“Ba, con vẫn thấy nuốt không trôi cơn tức này, hay ba nghĩ cách giúp con, xử lý tên vệ sĩ của Lâm Ngọc trước đi đã?”

Người ở đầu bên kia điện thoại im lặng một lát, sau đó nói: “Không phải Lâm Ngọc muốn đến hội nghị thượng đỉnh nhỏ kêu gọi đầu tư à? Con chỉ cần để người trong hội nghị thượng đỉnh nhỏ xử lý cậu ta là được!”

Hai mắt Nghiêm Thuỵ Văn sáng lên: “Mượn dao giết người! Hay, ba thật cao siêu!”

Trong đại sảnh, Lâm Ngọc và Trình Kiêu đang ngồi đợi ở khu nghỉ ngơi.

Đã mười phút trôi qua sau khi Trình Kiêu và Lâm Ngọc giao hẹn nửa tiếng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất