CHƯƠNG 725
Lâm Ngọc vội vã giải thích: “Cậu Tống, là bọn họ vô lý trước, vệ sĩ của tôi vì bảo vệ tôi nên mới ra tay thôi, mong cậu Tống minh xét!”
Tống An Dân nhìn cậu Lý, hỏi: “Là như vậy à?”
Nét mặt cậu Lý hơi lúng túng, nhưng anh ta không dám nói dối: “Đúng vậy.”
Tống An Dân gật đầu: “Tuy là Lý Thông khiêu khích trước, nhưng dù sao cũng là vệ sĩ của cô ra tay. Thế này đi, nể mặt cô Lâm, bảo vệ sĩ của cô xin lỗi Lý Thông, được không?”
Lâm Ngọc vui mừng khôn xiết, cứ tưởng Tống An Dân tới chắc chắn sẽ làm khó Trình Kiêu. Không ngờ anh ta lại dễ thương lượng như vậy, chỉ cần xin lỗi là xong.
“Trình Kiêu, mau cảm ơn cậu Tống đi!” Lâm Ngọc hấp tấp nói.
Cậu Lý sửng sốt, nói với vẻ không phục: “Không phải chứ cậu Tống, thằng ranh này đánh tôi ở câu lạc bộ của cậu mà cậu lại chỉ yêu cầu cậu ta xin lỗi là xong chuyện à?”
“Hình phạt này có phải hơi nhẹ quá không?”
Tống An Dân nhìn cậu Lý, trầm giọng nói: “Lý Thông, tuy tôi đặt ra quy tắc không được đánh nhau, nhưng quy tắc luôn cố định, còn con người thì có thể linh hoạt. Nếu không phải cậu khiêu khích trước thì sao họ lại phá vỡ quy tắc?”
“Nếu nói một cách nghiêm khắc thì cậu mới là kẻ đầu sỏ!”
Cậu Lý mau chóng bật cười: “Ha ha, cậu Tống nói đùa, tôi đâu có ra tay, sao lại thành kẻ đầu sỏ rồi?”
“Thôi vậy, nể mặt cậu Tống, xin lỗi thì xin lỗi vậy! Thằng ranh này được hời quá!”
Nghiêm Thuỵ Văn cũng không cam lòng lắm, không ngờ Tống An Dân lại chỉ bắt Trình Kiêu xin lỗi!
Anh ta còn tưởng ít nhất Tống An Dân cũng sẽ đánh gãy chân hay gãy tay Trình Kiêu chứ?
Cậu Lý nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt hung ác: “Nhãi ranh, nếu cậu Tống đã nói như vậy thì cậu xin lỗi đi!”
“Chết tiệt, đúng là được hời cho thằng ranh con này!”
Các cậu chủ nhà giàu đều tỏ vẻ không cam lòng.
Lâm Ngọc thả lỏng, nhà họ Tống có thể xưng bá nhiều năm ở Trung Châu, quả nhiên không phải không có lý do.
Mỗi người thừa kế của nhà họ Tống đều là người tài trí mưu lược kiệt xuất. Tống Hoa An là người như vậy, Tống An Dân bây giờ cũng thế, hơn nữa còn có xu hướng hậu sinh khả uý.
Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu vẫn còn đang đứng ngây ra đó, thầm kéo tay áo anh, nhắc nhở: “Chàng trai ngốc này, còn không mau xin lỗi đi!”
Trình Kiêu lẳng lặng nhìn Tống An Dân với vẻ mặt lãnh đạm, thờ ơ nói: “Muốn tôi xin lỗi, anh ta vẫn chưa xứng.”
Kiếp trước, Tống An Dân hại Trình Kiêu nhà tan cửa nát, còn làm nhục Lâm Ngọc đến chết.
Kiếp này, sao Trình Kiêu có thể cúi đầu trước anh ta nữa?
Lâm Ngọc phản ứng lại đầu tiên, cô ta đang mừng thầm trong lòng bởi Tống An Dân quá dễ thương lượng, không so đo với Trình Kiêu.
Chỉ yêu cầu Trình Kiêu xin lỗi, rõ ràng là đang thiên vị họ.
Nhưng điều khiến Lâm Ngọc không thể ngờ nổi là Trình Kiêu lại từ chối xin lỗi!