̀ các ngươi tự tìm.
Thậm chí còn có mấy ký giả ngẩng đầu, dùng ánh mắt tò mò nhìn lên trần nhà phòng họp, bọn họ hoài nghi, có phải trần nhà bị hư, sau đó rơi xuống những thứ này hay không?
Không khí vốn nhiệt liệt bên trong phòng họp đột nhiên bị cắt đứt, Nohara Yasumasa nhẹ nhàng dùng tay phải, cầm một tấm lệnh bài màu đỏ sậm, hắn định thần nhìn lại, trên đó viết chữ Trung văn, chỉ có hai chữ:
- Thần ngục.
Nohara Yasumasa cũng có chút khó hiểu, khi hắn đang tính toán lật lại, xem mặt sau của tấm lệnh bài, tên ký giả giả dạng lúc trước lại đột nhiên bước ra một bước, nói với Nohara Yasumasa:
- Nohara quân, ngài đồng ý trả cho ta sáu trăm vạn yên Nhật, bây giờ có thể đưa được chưa?
Nohara Yasumasa vốn vị năm tấm lệnh bài đột nhiên xuất hiện quấy rối tâm trí, nhất thời không cách nào phục hồi tinh thần, theo bản năng ngẩng đầu lên nói:
- Cái gì?
- Chính là ngài tối hôm qua hứa trả cho ta sáu trăm vạn yên Nhật, chẳng lẽ ngài quên rồi sao?
Nam tử trung niên kinh ngạc chỉ lên đồng hồ đeo tay nói:
- Chúng ta hẹn là chỉ tiến hành phối hợp trong 45 phút, ngài biết đấy, ta còn phải làm việc, nếu không đến công ty báo cáo..., ta sẽ bị ông chủ khấu trừ tiền công...
Một hơi nói đến đây, nam tử trung niên dừng lại chốc lát, bổ sung:
- Hoặc, nếu như hiện tại ngài không có tiền mặt, ta có thể để lại chi phiếu tài khoản cho ngài, ngài có thể gửi tiền vào tài khoản ngân hàng của ta là được, nếu như không có chuyện gì, ta đi trước đây.
Những lời ban đầu của tên nam tử trung niên này khiến hiện trường nhất thời xôn xao, hiện tại những gì hắn nói, lại khiến phòng họp hoàn toàn chìm vào yên lặng...
- Ngươi đang nói cái gì?
Nohara Yasumasa trải qua mấy giây sững sờ, rốt cục thanh tỉnh lại, cũng không đi thăm dò văn tự phía sau tấm lệnh bài, sắc mặt tối sầm, cả giận nói:
- Ta hoàn toàn không biết ngươi đang nói cái gì, cảnh vệ.
- Nohara quân, ngài không thể làm như vậy.
Vừa nghe thấy Nohara Yasumasa tính toán gọi cảnh vệ, tên nam tử trung niên lập tức sắc mặt đại biến, lui về phía sau hai bước lớn tiếng nói:
- Ngài muốn ta nói giúp ngài, ta cũng đã nói rồi, cho dù ngài không trả tiền, cũng không thể...
- Cảnh vệ lôi hắn ra.
Nohara Yasumasa hoàn toàn thẹn quá thành giận, thậm chí không để ý hình tượng gầm hét lên:
- Lập tức chuyển giao cho cảnh sát, ta muốn biết kẻ nào đứng sau lưng bày ra trò này.
Đối mặt với loại tình huống đột nhiên biến đổi này, Nohara Yasumasa còn có thể nhanh chóng đáp lại như vậy, cũng định vị ở vị trí người bị hại, mặc dù phản ứng có chút kịch liệt, nhưng còn hiệu quả hơn cãi cọ rất nhiều.
Mấy cảnh vệ nhất thời bao vây tên nam tử trung niên, cố gắng trục xuất hắn ra khỏi đám người, sau đó sẽ khóa tay, trực tiếp đưa tới bộ phận cảnh sát.
Nhưng, tên nam tử trung niên hiển nhiên cũng có chuẩn bị, nhanh chóng xê dịch, tránh thoát vòng vây của mấy tên cảnh vệ, hơn nữa trước khi Nohara Yasumasa chưa kịp phản ứng, xông lên đài chủ tịch, cũng không biết lấy từ đâu ra một con dao, đưa vào cằm Nohara Yasumasa.
- Nohara quân, ta biết ngay đám chính khách các ngươi là những kẻ không coi trọng chữ tín, rõ ràng tối hôm qua chính miệng đồng ý thù lao, hôm nay đã đổi ý rồi.
Biểu hiện của tên nam tử trung niên giống như viên chức bị trả thiếu tiền lương, hết sức oán giận gào lên, nhìn đám cảnh vệ mắng:
- Các ngươi còn tiến tới, ta sẽ giết hắn.
Các ký giả trợn tròn mắt... Một buổi công bố tin tức bị lừa gạt còn chưa nói, hiện tại cố chủ và nhân viên tạm thời lại sinh ra mâu thuẫn.
Mấy cảnh vệ sợ ném chuột vỡ đồ, cũng không dám tiếp tục tiến lên phía trước.
Lúc này, nam tử trung niên nhìn về phía Ōtsuka Ochi, cười hắc hắc:
- Thủ tướng tiên sinh, ngài đừng nói, ngài cũng không biết hiệp nghị giữa chúng ta, ngài mau chuẩn bị cho ta 1500 vạn yên Nhật, hơn nữa còn an bài cho ta một chiếc phi cơ trực thăng và một gã phi công...
- Không thể nào.
Ōtsuka Ochi cũng bị tình huống bất ngờ này hù dọa, sợ hết hồn, nhưng đối mặt với yêu cầu của nam tử trung niên, hắn cũng sống chết không thể đáp ứng:
- Giữa chúng ta không tồn tại bất kỳ hiệp nghị nào, thậm chí trước hôm nay, ta cũng chưa từng gặp ngươi, ngươi rốt cuộc bị người nào sai sử, tới đây...
- Hắc hắc hắc... Ha ha ha...
Nam tử trung niên phá lên cười, nặng nề gật đầu nói:
- Ōtsuka Ochi, hôm nay ta nói rõ cho các ngươi biết, nếu như không lấy khoản tiền kia cho ta, ta sẽ cho tất cả các ngươi đi gặp Bát Kỳ đại thần.
- Ngươi nói cho ta biết, rút cuộc là người nào sai khiến ngươi, ta sẽ đồng ý đáp ứng ngươi, ta sẽ cho ngươi một khoản tiền, sau đó đưa ngươi an toàn rời khỏi chỗ này.
Thủ đoạn xử lý của Ōtsuka Ochi, thật sự khiến người ta vô cùng kinh ngạc, bất động thanh sắc, nghịch chuyển lời nói của nam tử trung niên.
Nhưng nam tử trung niên... bị Dương Đằng Phi nhập vào người, làm sao có thể bị Ōtsuka Ochi nắm mũi dẫn đi?
Thấy bọn người Ōtsuka Ochi không chịu đi vào khuôn khổ, hắn đưa con dao dí vào Nohara Yasumasa, từ từ lui về phía sau...
- Đây là các ngươi tự tìm.
Máy quay phim trong tay bị bóp nát, bất chợt một cuộn phim hiện ra trong tay, hắn nhìn Ōtsuka Ochi cười lạnh một tiếng, đưa cuộn phim vào máy chiếu phim...
Tình thế hiện trường thay đổi vô cùng đột ngột, Nohara Yasumasa bị nam tử trung niên dùng dao dí vào cổ, vì vậy các cảnh vệ không dám tùy tiện tiến lên, còn nam tử trung niên trong khoảng thời gian ngắn khống chế tình huống hội trường, đã lấy một cuộn phim nhét vào máy chiếu phim, cười lạnh nhìn về phía Ōtsuka Ochi, tựa hồ đang đùa cợt cái gì, khiến cho trái tim của Ōtsuka Ochi không khỏi trầm xuống
- Đây mới là sự thật các ngươi nên nhìn thấy.
Nam tử trung niên kéo Nohara Yasumasa đứng qua một bên, trên màn hình phía sau đài chủ tịch, cũng bắt đầu xuất hiện một hình ảnh, vừa nhìn thấy nội dung đoạn quay phim này, sắc mặt Ōtsuka Ochi nhất thời đại biến, còn nam tử trung niên cười lạnh mở miệng nói:
- Đám chính khách vô sỉ các ngươi luôn thích dùng thủ đoạn lừa gạt dân chúng, hơn chín mươi vạn dân bản địa đảo Okinawa đã bị dưới đao của ác ma sao? Ha ha ha... Đây là chuyện buồn cười nhất ta từng nghe nói.
Dừng lại chốc lát, nam tử trung niên tiếp tục nhìn về phía ba người xưng là gia quyến của binh sĩ gặp nạn, vẻ đùa cợt càng phát ra rõ ràng:
- Còn các ngươi, không hổ là nữ đặc công tiếp nhận huấn luyện chuyên nghiệp...
- Khốn khiếp, cảnh vệ đâu, lấy cuốn phim ra.
Nghe lời giễu cợt của nam tử trung niên, nhìn vẻ đùa cợt hiện ra trên mặt hắn, Ōtsuka Ochi cũng không cách nào giữ vững khắc chế, trước khi đoạn quay phim được thuận lợi phát hình, sau khi trên màn hình tinh thể lỏng xuất hiện hình ảnh vài giây, hắn đã lớn tiếng hô to.
Ōtsuka Ochi biết, hiện tại nếu mình lấy ra cuộn phim này, chắc chắn sẽ tạo ra nghi kỵ cực lớn, nhưng nếu không lấy ra..., ảnh hưởng tạo thành cũng không phải thứ hắn có thể thừa nhận.