Chương 34. Cao thủ bắt cá
Khâu Tam vì bắt cá mà càng chạy càng xa, nước từ mắt cá chân đến bụng bắp chân, lúc này đã sắp tới eo.
Bạch Quân Quân ngồi xổm ở trên bờ xem náo nhiệt không nhịn được nhắc nhở: "Nước càng sâu khúc xạ càng lớn, lực cản cũng sẽ càng lớn."
"..."
Nghe được thanh âm trên bờ, gương mặt của Khâu Tam lập tức đỏ lên.
Hắn quay đầu liền thấy Bạch Quân Quân cũng chưa đi, đang ngồi xổm trên bờ xem náo nhiệt.
Mười bảy mười tám tuổi chính là độ tuổi sĩ diện, bị người nhìn thấy bộ dạng bắt cá lóng nga lóng ngóng như vậy, Khâu Tam chỉ cảm thấy vô cùng quẫn bách.
Bạch Quân Quân không biết tâm sự của thiếu niên, im lặng đưa tay về phía hắn.
Khâu Tam không có kịp phản ứng động tác này là có ý gì.
Bạch Quân Quân kiên nhẫn chỉ chỉ xiên gỗ trên tay hắn: "Đưa cho ta."
"Ngươi biết làm? ?" Khâu Tam hơi kinh ngạc.
Bạch Quân Quân bình tĩnh gật đầu, lúc này trong bụi cỏ lại nhô ra một cái đầu bẩn thỉu: "Trưởng tỷ đệ bắt cá rất lợi hại."
Khâu Tam lúc này mới giật mình nhận ra mấy người kia bao gồm cả Tiểu Sơn đều không hề rời đi, bọn họ đều ngồi xổm ở trong bụi cỏ yên lặng nhìn hắn bắt cá.
Khâu Tam khóc không ra nước mắt quay lại, đưa xiên gỗ cho Bạch Quân Quân.
Vừa định căn dặn nước rất sâu, đi vào phải chú ý chút.
Ai ngờ người ta trực tiếp ném gậy gỗ ra ngoài, mà lại ném ra ngoài nơi cách hắn chỉ mấy bước thôi.
Khâu Tam ngây người, ngay cả Tiểu Sơn cũng nhịn không được càm ràm: "Xiên gỗ rất khó làm, ngươi tiện tay ném đi thì Tam thúc phải làm rất lâu đó!"
"Làm phiền lấy cá về giúp ta." Bạch Quân Quân nhàn nhạt trả lời.
"? ? ?" Khâu Tam nghi ngờ nhìn qua Bạch Quân Quân, chỉ thấy Bạch Quân Quân vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng hai tiểu hài bên cạnh nàng lại gật đầu như gà mổ thóc, trả lời chắc chắn: "Khâu Tam ca đi xem một chút đi, trưởng tỷ của đệ ném không lệch một tên, khẳng định bắt được cá."
"Làm sao có thể chứ!" Tiểu Sơn hoàn toàn không tin.
Khâu Tam quay đầu nhìn, chỉ thấy vị trí xiên gỗ chảy ra một vòng huyết sắc.
Hắn khó có thể tin đi qua cầm xiên gỗ lên, bên trên xiên gỗ đã có một con cá lớn bằng bàn chân.
"! ! !" Khâu Tam.
"! ! ! Tiểu Sơn.
"Trưởng tỷ thật tuyệt!" Bạch Táp Táp cùng Bạch Linh Vũ đồng loạt vỗ tay, vẻ mặt kiêu ngạo.
Bạch Quân Quân cũng lộ ra nụ cười hài lòng.
"Sao... Làm sao làm được?!" Khâu Tam nuốt ngụm nước bọt, không nghĩ tới Bạch Quân Quân tiện tay ném một cái vậy mà có thể xiên trúng cá lớn, vận may cũng quá tốt!
"Quen tay hay việc thôi."
Vẻ mặt Bạch Quân Quân vẫn lạnh nhạt, mặc dù cũng có một phần công lao của dị năng nhưng độ chuẩn xác của bản thân nàng cũng rất tốt nha, dù sao cũng là người từng lăn lộn ở mạt thế, ném không chuẩn làm sao nổ đầu Zombie?
Khâu Tam ngơ ngơ ngác ngác rút con cá ra ném lên trên đồng cỏ, Bạch Quân Quân lại một lần nữa ra hiệu hắn đưa xiên gỗ cho nàng.
Thế là Khâu Tam lại đưa qua.
Hắn cũng muốn nhìn xem Bạch Quân Quân là may mắn hay là có thực lực.
Bạch Quân Quân cầm chạc cây trong tay, trước nhìn lướt qua đầm nước, lại một lần nữa tùy ý ném xiên gỗ ra ngoài.
"Trúng rồi!" Bạch Linh Vũ hiếm khi lộ ra một tia tính trẻ con, ở một bên trợ uy hò hét.
Khâu Tam có chút khó có thể tin, đi qua nhặt cái xiên lên, quả nhiên bên trên lại là một con cá lớn.
Nếu như nói vừa rồi hắn còn hoài nghi về năng lực bắt cá của Bạch Quân Quân thì bây giờ nửa điểm nghi hoặc cũng không có.
Bạch Quân Quân như ném tú cầu, xiên cá tiện tay ném vào trong đầm, nhưng mỗi một lần đều có thể bắt được cá.
Khâu Tam quả thật không dám tin vào hai mắt của mình, tại sao có thể có người có kỹ thuật bắt cá cao minh như thế được!
Dùng bách phát bách trúng để hình dung cũng không phải là quá đáng a ha?
Ba tỷ đệ Bạch gia này rốt cuộc là ai?
Một người bách phát bách trúng, một người sức lớn vô cùng, còn có một người... Tạm thời không có phát hiện đặc điểm của hắn, nhưng, Khâu Tam hoàn toàn không dám khinh thường.